Mục lục
CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 116


Lôi nữ vương bỗng nhiên có loại ý nghĩ muốn chết, thực sự là người so với người tức muốn chết.


Công pháp tu luyện mạnh mẽ như vậy, cũng chỉ là do Trình Kiêu nhất thời nảy lòng sửa đổi, hơn nữa ở trong mắt Trình Kiêu là rác rưởi!


Mặc dù Lôi nữ vương uy chấn toàn bộ Lĩnh Nam, lúc này trừ cười khổ, đúng là không thể lộ ra lộ ra vẻ gì khác.


“Nếu là Anh Trình tặng, tôi đây nhận.”


Lôi nữ vương đã hiểu rõ, mình cùng Trình Kiêu hoàn toàn không phải là người của một thế giới, cho nên cũng không cần dùng thế giới quan của bản thân đi so với Trình Kiêu, không phải lấy làm hổ thẹn.


Trước kia, Lôi nữ vương nghĩ Trình Kiêu có lẽ là một tiên thiên đỉnh phong, hoặc là võ đạo tông sư.


Nhưng là bây giờ, Lôi nữ vương nghĩ dù là võ đạo tông sư cũng không đủ đối ứng thực lực Trình Kiêu, có khả năng Trình Kiêu chính là đồ đệ của lão quái vật nào đấy, đến thế tục để tôi luyện.


Vì vậy, thái độ của Lôi nữ vương với Trình Kiêu càng thêm cung kính.


“Được rồi, lo điều dưỡng đi, tôi đi về trước.” Trình Kiêu nói.


“Tôi tiễn ngài!”


Lôi nữ vương tự mình tiễn Trình Kiêu lên xe, cũng nhàn nhạt liếc mắt Mã Tài.


Mã Tài bị hù khẽ run rẩy, có thể lặn lộn đến địa vị hôm nay, không cần tự tay dặn dò, chỉ cần một ánh mắt, Mã Tài liền biết ý của Lôi nữ vương.


Mã Tài không khỏi âm thầm thấy may mắn, may là lúc đó ông ta không nổ súng, bằng không thì người chết chính là ông ta.


Nhìn theo Trình Kiêu ngồi xe rời khỏi, Lôi nữ vương ngưng trọng hỏi: “Vân Nguyệt, chuyện giao cho ngươi điều tra, đã điều tra xong sao?”


“Chủ nhân, đã điều tra xong, vị Anh Trình này là con rể ở rể nhà họ Tôn. Trước đây cũng không có chỗ nào hơn người, vẫn bị người bắt nạt, cũng liền hai ngày này bỗng nhiên giống như biến thành người khác vậy.” Vân Nguyệt hơi nghi hoặc một chút nói.


Lôi nữ vương nghiêm giọng nói: “Không nên hỏi thì đừng hỏi, nếu anh ta không muốn nói ra, tự nhiên là không hy vọng bị người ta biết.”


Vân Nguyệt khom người cúi đầu nói: “Vâng!”


“Xem anh ta thiếu thứ gì, thì tặng cho anh ta, đem hết toàn lực nối quan hệ, ngàn vạn lần không thể đắc tội!” Lôi nữ vương ngưng trọng nói. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


“Tôi hiểu, bây giờ đi làm ngay!”


Trình Kiêu được Mã Tài đưa về Hà Tây, Mã Tài chuyển tiền ngay vào thẻ tử kim của Trình Kiêu, tấm thẻ kia đặc biệt, không có hạn mức cao nhất.


Trong tiếng xin lỗi liên tiếp của Mã Tài, Trình Kiêu trở lại cư xá Nắng Vàng.


Vừa đến cửa lớn cư xá, trong góc bỗng nhiên lao ra một ông lão mặc áo bào dài, tóc tai bù xù.


Là Tô Lương Tử được Trình Kiêu cứu đêm nọ.


“Sư phụ, cuối cùng cũng chờ được người!” Mặt già nua của Tô Lương Tử tràn đầy kinh hỉ.


Trình Kiêu có chút ngạc nhiên, lần trước nhìn thấy Tô Lương Tử tuy rằng trong lúc nguy nan, nhưng kiểu tóc không rối, hơi có chút tiên phong đạo cốt.


Nhưng là hôm nay gặp lại, có thể nói là dáng dấp như ăn mày.


“Làm sao tìm được đến đây?” Trình Kiêu có chút tò mò.


Tô Lương Tử ngửa đầu nhìn trời, bày ra một bộ dáng bà đồng kích động nói: “Sư phụ, đây là ý trời! Là ý trời để cho tôi gặp người lần nữa, là ý trời để ngài nhận tôi làm đồ đệ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK