Mục lục
Điện chủ ở rể Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 226: Âm mưu mờ ám




Tập đoàn Phi Long.

Phương Viên sốt ruột đến nỗi xoay vòng vòng, như kiến bò trên chảo nóng, đứng ngồi không yên.

Máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới vừa mở rộng tiêu thụ, tiền đồ xán lạn, nhưng trong lúc mấu chốt này lại xảy ra chuyện như vậy, đối với Phương Viên, đây có thể nói đúng là xui xẻo.

Vốn dĩ Phương Viên muốn đi tìm Chúc Long bàn bạc cách ứng phó, nhưng không ngờ Chúc Long lại đi công tác.

Phải vài ngày nữa anh ta mới quay về.

"Mình không thể cứ ngồi chờ anh Long trở về mới xử lý được, đến lúc đó cũng đã muộn mất rồi”.

Đầu óc Phương Viên đột nhiên thông minh bất thình lình, cô ta lại nghĩ tới một người.

Mục Hàn.

Có điều, Mục Hàn cũng xin nghỉ khiến Phương Viên cực kỳ sầu não.

Lúc này Mục Hàn và Chúc Long đang điều tra ở bệnh viện tư nhân – nơi đã xảy ra chuyện kia.

"Mặc dù giường bệnh xảy ra chuyện sử dụng máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới do tập đoàn Phi Long chúng ta sản xuất, thế nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy, lúc bệnh nhân được điều trị, không hề thực sự dùng tới máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới!"

Mục Hàn nhìn từ trên xuống dưới máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới, cứ có cảm giác có gì đó không đúng lắm.

Đây chính là kỹ thuật cốt lõi của Mục Hàn, chế tạo tỉ mỉ, làm ra sản phẩm tốt nhất, xác suất sai sót chỉ có một trong một trăm triệu sản phẩm.

Nói cách khác, trong mười năm hạn sử dụng của nó, cho dù Trái Đất bị hủy diệt, máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.

"Đi thôi, Tiểu Long", Mục Hàn dặn dò Chúc Long: "Chúng ta đến phòng giám sát camera xem sao".

Đi đến phòng giám sát, Mục Hàn và Chúc Long quan sát hết một lượt từ khi bắt đầu lắp đặt máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới cho phòng bệnh này, đến khi xuất hiện sự cố điều trị.

Tuy rằng bảo vệ tỏ ra khó chịu không bằng lòng nhưng cũng bị mê hoặc bởi một đống tiền mặt mà Chúc Long đưa ra.

Anh ta vui mừng khôn xiết để Mục Hàn và Chúc Long tùy ý sử dụng hệ thống camera giám sát.

Mục Hàn xem xét đoạn video liên tiếp mấy lần, cuối cùng phát hiện trước và sau một mốc thời gian nào đó, hình ảnh chuyển động không khớp nhau, rõ ràng là đã bị người ta động tay chân, cắt nối biên tập lại.

"Dường như có người cố ý xóa đoạn video giám sát tại mốc thời gian này", Mục Hàn lập tức tìm được chỗ xảy ra vấn đề: "Chỉ tiếc rằng, mặc dù đối phương đã làm rất kín kẽ, không hề để lại dấu vết nhưng lại gặp phải tôi thì coi như anh ta xui xẻo!"

Mục Hàn sao chép lại đoạn video giám sát, sau đó đi tìm Hoàng Điểu với Chúc Long.

Hoàng Điểu, Chúc Long, Quỳ Ngưu và Thao Thiết là tứ đại chiến thần dưới trướng Mục Hàn. Hoàng Điểu là nữ chiến thần duy nhất, có thiên phú đặc biệt về mạng máy tính, thuộc một trong những Hacker cao cấp của thế giới.

Cho dù là hack vào hệ thống mạng của kẻ địch cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

"Hoàng Điểu, cô cần bao lâu mới có thể khôi phục đoạn video giám sát bị xóa đi ở mốc thời gian này?"

Sau khi tìm thấy Hoàng Điểu, Mục Hàn hỏi ngắn gọn dứt khoát.

Hoàng Điểu cắm USB vào máy tính xách tay mang theo người, kiểm tra xem xét một chút, rồi trả lời: "Đại ca, người, xóa đi video giám sát ở mốc thời gian này dùng thủ đoạn cao siêu, cao thủ Hacker bình thường đúng là không nhìn ra được".

"Có điều, thật đáng tiếc, tên này lại gặp phải tôi, coi như anh ta không may!"

Khóe miệng Chúc Long khẽ giật.

Lời này sao mà quen tai ghê!

Mục Hàn gật đầu nói: "Cô cứ nói đi, mất bao lâu thì làm xong".

"Đơn giản!", Hoàng Điểu búng tay, trả lời: "Đại ca, cho tôi thời gian nhiều nhất là một buổi tối, tôi cam đoan với anh, sáng sớm ngày mai sẽ trả cho anh đoạn video giám sát ban đầu!"

"Được!", Mục Hàn nói: "Vậy ngày mai tôi chờ tin của cô".

Sáng sớm hôm sau.

Hoàng Điểu gửi video giám sát đã khôi phục xong cho Mục Hàn.

Sau khi Mục Hàn quan sát, quả nhiên đã tìm được chỗ mờ ám.

Hóa ra trước khi bệnh nhân xảy ra chuyện, có một gã đàn ông ẻo lả dẫn theo mấy công nhân bốc vác, mang máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới đi. Cho nên, trên thực tế thời gian bệnh nhân xảy ra sự cố điều trị hoàn toàn không phải đang sử dụng máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới, mà là máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu cũ do gã đàn ông ẻo lả kia tráo đổi.

Đến sau khi sự cố điều trị xảy ra, gã đàn ông đó mới đổi lại máy trị liệu hỗ trợ siêu năng kiểu mới.

Toàn bộ quá trình hắn hoàn toàn nghênh ngang không coi ai ra gì.

Khiến Mục Hàn không thể không nghi ngờ bệnh viện tư nhân này âm thầm cấu kết với gã đàn ông ẻo lả kia làm việc xấu.

"Bọn chúng lại dùng tính mạng của người dân để cạnh tranh kinh doanh, đúng là cực kỳ đáng hận!", sắc mặt Mục Hàn trở nên u ám.

Một lát sau, chính quyền thành phố Sở Bắc liền gọi điện thoại tới.

Nói rằng chính quyền tỉnh đã điều động tổ chuyên án đến.

Yêu cầu Mục Hàn và Chúc Long phải đi tiếp nhận điều tra xét hỏi.

Sau khi Mục Hàn dẫn theo Chúc Long đi tới tổ chuyên án, Thống đốc liền chỉ vào ba nhân viên thụ lý vụ án, giới thiệu: "Đại thống soái, ba vị này là nhân viên thụ lý vụ án do chính quyền tỉnh điều động tới, Giám đốc Vương, Thanh tra Lý và Thanh tra Dư của Cục Giám sát tỉnh".

Thanh tra Lý và Thanh tra Dư đều lịch sự chào hỏi Mục Hàn và Chúc Long.

Dù sao, thân phận của Mục Hàn và Chúc Long cũng còn đó.

Chỉ có Giám đốc Vương vẫn bày ra dáng vẻ chính trực trừ gian diệt ác, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chúng tôi đến phá án, không phải đến chào hỏi".

"Thi thể người bệnh gặp sự cố điều trị kia còn chưa lạnh, chết không nhắm mắt, mà hai người còn ăn nói khép nép với kẻ bị tình nghi như thế, có giữ được chút lập trường của tổ chuyên án không?"

"Giám đốc Vương à, cậu làm quá rồi đấy!", Thống đốc có vẻ không vui, sắc mặt u ám nói: "Cậu có biết người trước mặt là ai không?"

"Tôi chẳng cần biết anh ta là ai, nếu giết người, phạm pháp thì đều phải chịu chế tài của pháp luật nhà nước!", Giám đốc Vương cương quyết nói.

Mục Hàn không khỏi sững sờ.

Rõ ràng Giám đốc Vương đã biết trước thân phận của anh và Chúc Long, mà vẫn có thể hiên ngang lẫm liệt như thế, khiến Mục Hàn khá kinh ngạc.

"Thưa Thống đốc, tôi cảm thấy Giám đốc Vương nói đúng", Mục Hàn mỉm cười, nói: "Vì thế, việc cần thiết bây giờ là phải làm sáng tỏ chân tướng sự thật, cho người chết được yên nghỉ, cũng ổn định lòng dân".

"Nếu đại thống soái đã nghĩ như vậy, thì tốt quá rồi", Giám đốc Vương hô lớn: "Người đâu, bắt giam hai người Mục Hàn và Chúc Long lại, xử lý theo đãi ngộ của người bị tình nghi".

Thanh tra Lý với Thanh tra Dư giật nảy mình.

Người trước mặt là đại thống soái đấy!

Nói bắt giam là bắt giam sao?

"Ồ, tôi nói này Giám đốc Vương, ngay cả chứng cứ anh cũng không có thì dựa vào đâu mà bắt giam chúng tôi?", Chúc Long tức giận nói.

"Sự thật đã bày ở trước mắt rồi", vẻ mặt Giám đốc Vương nghiêm túc đáp: "Hai người là lãnh đạo cao nhất của tập đoàn Phi Long, có tình nghi gây án cao nhất, xem hai người như kẻ bị tình nghi thì có gì sai?"

Nhìn thấy sắc mặt Thống đốc Sở Bắc rất khó coi, lúc này cuối cùng Mục Hàn cũng hiểu rõ, vì sao lúc nãy ông ta nói, vụ án không khó mà khó ở chỗ người phá án.

Lúc này.

Ở tập đoàn Phóng Mục.

"Tổ chuyên án đã đến Sở Bắc, tin rằng người thông minh nhanh nhẹn như Giám đốc Vương chắc là đang bắt đầu thẩm vấn Mục Hàn rồi".

Mục Hạo Thần nhởn nhơ tự đắc: "Tiểu Đồng, cậu đúng là rất thông minh, vậy mà lại bày kế tới cả Giám đốc Vương khiến tên não tàn này đi thụ lý vụ án".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK