Mục lục
Hôn nhân cuối cùng: vợ xin đừng ly hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 299: Cuộc Đời Làm Tình Nhân 2




Kể từ khi Mộ Như tìm thấy Phòng tranh Cảnh Hiên để vẽ, ngày cô sẽ đi ra ngoài vào lúc 9 giờ sáng và về nhà trước 6 giờ chiều, cũng gần giống như giờ đi học.



Bởi vì thân phận của cô rất đặc biệt khi ở Nhất Thốn Mặc, nhưng trên thực tế, cô và Đông Phương Mặc đã ký một thỏa thuận tình nhân, mọ người luôn nghĩ hợp đồng tình nhân giữa cô và Đông Phương Mặc là một chuyện xấu hổ, vì vậy cô đã nói với Đông Phương Mai và những người khác cô là người giúp việc riêng của anh, người chịu trách nhiệm chính cho cuộc sống hàng ngày của anh.



Có lẽ vì sự thay đổi thân phận của cô, nên Đông Phương Mai đột nhiên mất hứng thú với cô, cô không đến Nhất Thốn Mặc ăn tối vào các ngày trong tuần mà ăn ở Mai Uyển, và tất nhiên, cô không đủ tư cách để đến Nhất Thốn Mặc ăn vì ở đó chỉ có chủ nhân mới đủ tư cách.



Thỉnh thoảng, cô gặp Đông Phương Mai ở Nhất Thốn Mặc, Mộ Như chỉ chào hỏi Đông Phương Mai theo phép lịch sự nhưng cũng rất thờ ơ, cô không nói chuyện với Đông Phương Mai.



Tất nhiên, Đông Phương Mai có thể nghĩ cô là một người hầu, nên không có gì đáng để nói chuyện với cô, hơn nữa, cô nghe A Mẫn nói Đông Phương Mai gần đây đang bận rộn với đám cưới của Đông Phương Vũ và Khuông Doanh Doanh, bà hẳn là không có thời gian để nói chuyện với người giúp việc như cô.



Một sự kiện chấn động địa cầu đã xảy ra vào đầu năm nay tại tập đoàn Đông Phương, đó là vì lý do thể chất mà nguyên chủ tịch Đông Phương Mặc nay muốn từ bỏ chức chủ tịch và nhường lại cho em trai là Đông Phương Vũ đảm nhiệm.



Đương nhiên, đối với sự kiện trọng đại như vậy, không nói đến sự hoảng sợ của nhân viên trong tập đoàn Đông Phương, mà toàn bộ giới kinh doanh Tân Hải đều bàn tán xôn xao, ai cũng nghĩ tập toàn Đông Phương sau này sẽ không còn được như trước nữa.



Kinh nghiệm của Đông Phương Vũ quá ít, trước 18 tuổi, anh là một công tử, người ta nói anh không biết gì, anh đã không thể vào một trường đại học trước khi anh, vì anh đã tham gia đua xe với thế giới ngầm, người và vì xe rơi khỏi vách núi mà trở thành người thực vật.



Anh trở thành người thực vật 10 năm, sau khi tỉnh lại chỉ sống một cuộc sống nhàn rỗi, chủ yếu là chỉ lo ăn chơi, không có hứng thú với việc học tập hay làm việc.



Năm ngoái, Đông Phương Mặc phải sang Mỹ chữa bệnh da, giao tập đoàn Đông Phương cho Đông Phương Vũ trong nửa tháng, nhưng trong nửa tháng đó, Đông Phương Vũ đã khiến tập đoàn Đông Phương thua lỗ hơn 300 triệu NDT.



Vậy mà lần này Đông Phương Mặc một lần nữa đề xuất nhường chức chủ tịch cho Đông Phương Vũ, không chỉ có nhiều lãnh đạo cấp cao trong tập đoàn Đông Phương phản đối mà ngay cả Đông Phương Anh Vũ và Đông Phương Mai của Đông Phương gia cũng phản đối.



“A Mặc, ta vẫn là câu nói cũ đó, ta không có ý kiến gì với A Vũ, nhưng để nó làm chủ tịch tập đoàn Đông Phương, thì ta kiên quyết phản đối.” Đông Phương Mai nghiêm mặt nhìn Đông Phương Mặc nói: "Nếu đưa Tập đoàn Phương Đông cho A Vũ quản lý, thì chưa đến hai năm Tập đoàn Đông Phương sẽ phải đóng cửa, nó chỉ đơn giản là..."



“Nó thật sự không hiểu gì cả,” Đông Phương Mặc tiếp tục lời nói của Đông Phương Mai, sau đó nói với giọng hơi già nua và khàn khàn: “Nhưng mà, mọi người đừng quên, bây giờ tập đoàn Đông Phương sắp lấy mảnh đất Nam Loan rộng lớn, mà Thị trưởng Khuông lại là chìa khóa, nếu A Vũ không được làm chủ tịch, thì Thị trưởng Khuônv nhất định sẽ không để Khuông Doanh Doanh kết hôn với A Vũ, vậy vùng đất ở Nam Loan... "



“Vậy A Mặc ý của cậu là để A Vũ làm chủ tịch bù nhìn?” Đông Phương Anh Vũ nhíu mày hỏi: “Sau đó, cậu vẫn sẽ tự mình giải quyết công việc của tập đoàn Đông Phương, phải không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK