“Dì Mai, dì tìm tôi có chuyện gì sao?” Mặc dù Mộ Như có chút lo lắng về chuyên Đông Phương Mai phát hiện ra chuyến đi của cô đến công ty Anh-Mỹ vào hôm qua, nhưng cô lại cố làm ra vẻ mặt rất tự nhiên.
"Ồ, chính là," Đông Phương Mai nhìn Mộ Như đầy ẩn ý, rội nhẹ nói: "Tôi nghe A Mẫn nói hiện tại cô đang học hội họa ở làng sơn dầu, đúng không?"
"Vâng," Mộ Như gật đầu trả lời thành thật rồi thẳng thừng nói: "Tôi ban ngày không có việc gì làm, ở lại Nhất Thốn Mặc hơi nhàm chán, nên ra ngoài học vẽ vài nét, tôi đã xin phép Đại thiếu gia, ngài ấy cũng đã đồng ý."
"Hì hì, tôi cũng không nói không cho cô đi, hơn nữa cô là người của Đại thiếu gia, tôi không có tư cách quản cô," Đông Phương Mai cười cười, sau đó ôn tồn hỏi: "Nhân tiện, cô hôm nay có rảnh không?"
"Tôi có thể làm gì? Không phải chỉ đến làng sơn dầu để học vẽ thôi sao", Mộ Như thành thật trả lời, bởi vì cô thực sự không có gì khác để làm.
"Ồ, là như thế này, bây giờ không phải là tháng 5 sao? Nhị thiếu gia sẽ kết hôn với cô Khuông vào đầu tháng 7, căn phòng mới của nó trên tầng ba Mặc Viên cần được trang trí lại, Đại thiếu gia đã giao cho tôi công việc này, nhưng tôi không biết gì về thiết kế hay trang trí nội thất, nên tôi nghĩ, cô có học vẻ nên sẽ biết thêm về bố cục màu sắc và phong cách của căn phòng, nên tôi sẽ giao việc này cho cô, cô nghĩ có ổn không?"
“Chuyện này làm sao có thể?” Mộ Như vội vàng cự tuyệt: “Dì Mai, dì cũng biết thân phận của tôi ở Nhất Thốn Mặc, làm sao có thể để người hầu can thiệp vào việc sửa sang phòng mới của Nhị thiếu gia? Hơn nữa, tôi không có học thiết kế nội thất, đúng không?"
“Chuyện này, không sao?” Đông Phương Mai nhanh chóng giải thích: “Cô có thể coi cô là nhà thiết kế mà tôi mời?"
"Không, không, nhất định không được", Mộ Như nhanh chóng từ chối, sau đó nhìn thời gian rồi nhanh chóng nói: "dì Mai, tôi sắp trể giờ rồi, tôi phải đến làng sơn dầu, dì vẫn là nên tìm người khác bài trí phòng mới của Nhị thiếu gia thì hơn, tôi chỉ là người hầu, không thể đảm đương nhiệm vụ lớn như vậy. "
Sau khi Mộ Như nói xong, cô không đợi dì Mai lên tiếng, liền bước nhanh về phía cổng Nhất Thốn Mặc, vì cô sợ Đông Phương Mai sẽ lại ngăn cản cô.
Ánh mắt của Đông Phương Mai nhìn theo bóng lưng của Mộ Như, tim bà lập tức run lên, Tịch Mộ Như này có vết bớt dài trên trán, chẳng lẽ bà đánh giá thấp cô ta sao?
Khi Tịch Mộ Như còn là vợ của Đông Phương Mặc, cô đã có thể đem công ty Anh-Mỹ ra khỏi mớ hóa đơn mà Đông Phương Mặc mang về, kết quả là công ty của bà đã không có nguồn thu nhập cố định trong một thời gian dài.
Bây giờ cô đã trở thành tình nhân của Đông Phương Mặc và một lần nữa chuyển đến Nhất Thốn Mặc, liệu cô có gây ra rắc rối cho công ty Anh-Mỹ của bà nữa không?
Cô có phải là người đã gửi bức tranh cho công ty Anh-Mỹ ngày hôm qua không? Tại sao không có ai ký thanh toán và giao tranh?
Hôm qua giám sát của công ty bị hỏng, người phụ nữ ở quầy lễ tân nói phòng trưng bày đang sửa chữa camera giám sát, trùng hợp là khi có người giao tranh, vì vậy không có video giám định.
Tịch Mộ Như, cô là ngôi sao tai họa, cô đã mang tai họa đến cho nhà họ Tịch, cô đừng bao giờ mang mầm họa đó đến Đông Phương gia của tôi, nếu cô thành thật chỉ đi và về phòng trành, thì chúng ta nước sông không phạm nước giếng, còn nếu như cô không yên phận mà nhún tay vào việc sinh tử của Đông Phương gia, vậy thì đừng trách ta trừ khử với cô.