Sau lúc ăn ở nhà trọ, chúng tôi bước vào phòng hội nghị.
Tôi đi theo sự chỉ dẫn của Shadow.
“Rồi, ta đi đây”
“Chúc ngài may mắn”
“May mắn~!”
Sau vài lời đó, Raphtalia và Firo rời đi.
Tôi đi ra ngoài nhà trọ lớn, và đi lên 1 cái cầu thang xoắn ốc khá dài.
Phong cảnh bên ngoài đảo qua cái cửa sổ thật là tuyệt vời.
...?
Cái gì kia? Có vẻ như có 1 cầu sáng đỏ đang tắt dần ở mấy hòn đảo lân cận.
Không phải là tôi tưởng tượng ra chứ hả?
Hôm qua làm gì có cái đó đâu?
“Ở đây, gojaru”
Chúng tôi trèo qua thứ như 1 tòa tháp và lên căn phòng ở đỉnh.
Tôi bước vào phòng. Ở giữa là cái bàn cùng ít tài liệu được phân ra quanh mép bàn.
Ren và Itsuki đã ngồi xuống từ trước.
“Cảm ơn ngươi vì lúc nãy.”
“Ngươi thích nhìn trộm người khác lắm mà phải không?”
“Mi đùa à, mi nghĩ chúng ta vui vẻ ở đây chắc?”
Hắn ta làm ra cái mặt buồn, nhưng chỉ vài phút trước đây, hắn ta có vẻ như đã có thời gian đáng quý của cuộc đời hắn.
Thật là 1 công lý tùy tiện.
“Ngươi cũng ở đó, vì thế ngươi cũng như đồng lõa”
“... Vui nhỉ. Có vẻ như 1 số thứ không cần thiết được đặt lên ta.”
“Ngươi lúc đó nên rời đi sớm”
Tôi cáo buộc hắn ta bởi vì hắn ta đã ở trong bồn tắm 1 lúc rất lâu
Thật biến thái.
“Rồi, tên biến thái nhất đám ở đâu?”
“Ah!! Xin lỗi, tôi tới trễ”
Lúc chúng tôi đang nói chuyện, Motoyasu vào phòng với nụ cười chống đỡ.
Bây giờ, tất cả chúng tôi đã sẵn sàng tại chỗ ngồi. Vị trí ngồi làm tôi cảm giác như các hiệp sĩ đang ngồi quanh 1 cái bàn tròn.
“Từ bây giờ, bốn hiệp sĩ sẽ bắt đầu trao đổi thông tin, degojaru. Tôi, Shadow, sẽ như là 1 quản lý kiêm hướng dẫn cho cuộc họp này, degojaru.”
Shadow đứng lên phát biểu ngắn gọn.
“Từ ngày mai, đảo Cal Mira sẽ thực sự thức tỉnh, vì vậy chúng ta sẽ cùng nhau trao đổi thông tin về phương pháp huấn luyện để chuẩn bị cho làn sóng – gojaru tiếp theo. Hãy nhớ kĩ điều đó– gojaru”
“Chờ chút đã!!”
Tôi và Itsuki đồng thời lên tiếng.
Chờ chờ chờ đã... Cái gì gọi là “Thực sự thức tỉnh?”
Thế chúng ta đã làm cái quái gì cho tới giờ?
“Chuyện gì vậy, thưa ngài KHiên hiệp sĩ và Cung hiệp sĩ- jaru”
“Ngươi đang nói hòn đảo này chưa thức tỉnh?”
Truyện
Của Tui chấm Net
“Nó đã- gojaru. Nhưng ảnh hưởng thực sự thì sẽ bắt đầu từ ngày mai – gojaru”
...?
Tôi vẫn không hiểu.
“Có cái gì mà phải cuồng lên? Có phải vậy không?”
“Ta đồng ý”
Ren và Motoyasu hành động như kiểu đây là việc rất bình thường.
“Được rồi, sự thức tỉnh của cửa này sẽ có phần thưởng lớn nhất lúc cuối cùng”
“Đúng đúng”
“Làm thế nào ta biết điều đó! Làm ơn giải thích trước đã”
“Ngài bá tước trước đó đã giải thích nó rồi – gojaru”
??
Giờ tôi mới nhớ lại... Có vẻ như người ấy nói cái gì đó về loài quái rất mạnh sẽ xuất hiện ở giữa đảo khi chúng thức tỉnh... Cái gì đó về những con quái sẽ có lượng rất lớn EXP hoặc thứ khác...
Tôi tưởng hắnta nói về những con quái chúng ta giết hàng ngày.
Có phải cái cầu sáng đỏ lúc đầu kia là hòn đảo thức tỉnh?
“Tôi không nhớ đã nghe thấy cái gì như thế!!”
Itsuki trả lời cùng với 1 tiếng hét.
Ah, đúng thôi. Itsuki coi thế giới này như 1 trò chơi máy tính.
Trò chơi của hắn không bao giờ có sự kiện tăng exp trong cửa?
Hắn ta bỏ qua mọi lời nói của tên bá tước đó bởi vì hắn tưởng hắn biết hết mọi thứ rồi.
“Dù sao thì, từ mai, những con trùm quái sẽ xuất hiện?”
“Chính xác, nó sẽ là lúc hoàn hảo để tăng level”
“Ta không thể đợi được”
“Và đó là lý do tại sao cuộc trao đổi thông tin ngày hôm nay diễn ra – gojaru”
Thay vì cắm đầu lao đi mà không biết gì, Tôi đoán chia sẻ bây giờ là lựa chon tốt nhất.
Fumu... Tôi đoán tôi không có lựa chọn khác.
Nó sẽ ổn thôi.
...
“Các ngươi có... Cái gì đây??”
Tôi chỉ vào cái dây đeo trên vũ khí của cả 3.
“Ah, đây sao? Nó là vật rất nổi tiếng của đảo dùng để nhanh chóng tăng cấp”
“Đúng, nếu dùng nó, sẽ tăng lượng EXP nhận vào”
“Ngươi không biết?”
... Tôi sẽ kiểm tra trường hợp này.
Dây đeo: Miracle.
Chất lượng: Cực kì kém.
Chả có tí Exp nào tăng lên được cả. Có vẻ tên kia làm rất tốt.
“Nó thực sự có khả năng đó?”
“Ngươi thực sự chưa nghe đến nó? Nó rất nổi tiếng đó”
“Mi nên tăng cường việc thu thập thông tin”
“Đúng, nó thực sự làm được điều đó”
...
... Người bày ra cái tin đồn đó là tôi, nhưng...
Trời ạ... Tôi cảm thấy thật là hạnh phúc
Đám này thực sự bị mắc bẫy.
“Sao ngươi lại bày ra cái nụ cười khả ố thế?”
“Không có gì”
“Nếu không có cái này, mi sẽ bị tụt lại phía sau”
“Ngươi không hề có bất cứ cái nào như vậy?”
“TA sẽ mua nó sau”
Ai trông cũng có vẻ hạnh phúc vì họ đã mua được 1 món hàng tuyệt vời.
“Maaa..” * tiếng cười * “Chúng ta hãy trở lại chủ đề”
Thật là tệ. Sau thẳm trong tôi đang đau đớn.
Có thể đó là... Niềm tin sẽ được tạo ra từ những lời nói dối?
Có khả năng Ren và Motoyasu đã chơi các trò có vật phẩm như thế này.
Vâng, họ cũng chả mất gì khi đeo nó cả.
“Rồi, các hiệp, làm ơn hãy bắt đầu nói về những gì rút ra được từ đồng đội của nhau – gojaru”
Đồng đội... Huh
Tâm trạng của tôi bắt đầu chùng xuống.
“Naofumi, ngươi nên dạy bảo lại nhóm của mình”
“Đúng vậy. Ngươi dạy kiểu quái gì thế? Sự tò mò của Firo thật là kinh khủng”
Đến lúc rồi. Cả đám bỗng dưng quay mũi dùi vào tôi.
Đừng có im lặng thế, Motoyasu. Ah tôi đoán hắn có thể hiểu tại sao hắn làm Raphtalia giận. Và hắn sẽ không giải thích chỉ vì 1 cô gái.
“Đó là cách của ta, Raphtalia không phải quá cầu kì. Emấy chỉ không đồng ý hay không hiểu hành động của mấy người thôi”
“Ngươi nói gì?”
“TA biết vì sao emấy nổi giận. Trong trường hợp của Ren, nó là thiếu chỉ dẫn, của Itsuki là bởi vì hắn nói dối”
“Và ta đã nói là ta không có nói dối”
Hắn ta vẫn cứ nói vậy.
Hắn bị dồn tới góc rồi mà vẫn không thừa nhận.
Rồi, cho tới khi hắn còn ở cạnh Ren và Motoyasu, tôi đoán hắn có thể sẽ hành động như thể hắn đúng, và tôi là kẻ nói dối.
“Falcol Strike, phải không?? Nó là 1 kĩ năng lớn cần ½ SP và thời gian hồi là 15 phút, hả?”
“Thật sao?? Ta không nhớ có kĩ năng nào như vậy”
“Mi...”
“Ngươi nói điều gì như thế sao? Đó là 1 lời nói dối trắng trợn phải không?”
Như tôi đã nghĩ.
Nếu hắn ta có 1 kĩ năng tuyệt như thế, hắn đã sử dụng khi gặp giáo hoàng.
Ah, nếu bạn muốn dây dưa trong 1 trận chiến, bạn cũng sẽ không sử dụng kĩ năng mạnh nhất của mình.
“Emấy quan sát tất cả. Emấy tức giận bởi vì đám hiệp sĩ thể hiện ra như 1 đám hợm hĩnh”
“Thế tức là có mỗi mình mi là tốt?”
“Ừ, Raphtalia cũng thường hay giận dữ với ta”
Tôi không định giúp đỡ cái đám này, nhưng tôi đã nói với Raphtalia và thuyết phục rằng Anh hùng cũng chỉ là người mà thôi.
Tôi đoán đó là hiệu quả của việc trao đổi nhóm.
“TA đã cảnh báo Raphtalia. Ta tin rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời. Nhóm của các ngươi đi với ta cũng rất tốt. TA có nên chỉ ra 1 vài thiếu sót?”
“C-cứ chỉ ra đi nếu ngươi có thể”
Itsuki có vẻ như không có ý định từ bỏ.
Tốt, cuối cùng tôi cũng có cơ hội để đá đểu hắn.
“Itsuki, Ngươi nghĩ nhóm là cái gì? Là 1 sự phân chia cấp bậc, và họ chỉ tin tưởng vào công lý. Ngươi định lập ra 1 tôn giáo à?? Họ không làm gì ngoài việc nói về ngươi.”
“Đúng, ta cũng cảm thấy thế. Họ lịch sự, nhưng toàn nói về ngươi. Ta phát bệnh về chúng.”
“Họ nói như thể tôn ngươi làm đức chúa vậy. Thật là nguy hiểm. Và kĩ năng của họ rất là tồi tệ”
Ren và Motoyasu cùng cảm thấy điều đó, họ đứng về phía tôi.
Ra là cái đám kia cũng hành động như vậy với bất kì anh hùng nào.
: “Không có sự lựa chọn nào nếu ta là đại diện cho công lý. Ta là 1 người hùng, các ngươi biết đấy. Họ chỉ sùng bái tôi. Không có cấp bậc nào cả”
Đây là lời cáo buộc nặng nề.
Ren và Motoyasu có vẻ hiểu điều đó. Itsuki tránh việc chỉ ra vấn đề.
Có vẻ hắn ta sợ việc đó.
“Bọn chúng liên tục kêu ra những lời vô nghĩa như thể nó được truyền lại bởi Nhà thờ Tam hiệp.”
“Họ không làm điều đó”
Đó là những gì Itsuki nói, nhưng, những người khác, bao gồm cả tôi, đã nói nhiều thứ mà hắn ta phủ nhận.
“Đến Ren. Ta nhận ra có sự tách biệt lớn giữa đồng đội ngươi. Khi họ tự giới thiệu, họ nói: “Thế ngài muốn chúng tôi săn quái ở đâu? “
“Đúng vậy. Đầu tiên ta không biết họ nói về cái gì. Ngươi gọi đó là đồng đội?”
ITsuki, ngươi cũng có thể nói được như vậy sao???
“Ta có thể cảm thấy họ như thành viên của 1 Guild. Ngươi chọn địa điểm và họ tới đó... Rất khó để gọi đó là đồng đội, Ngươi có thể đưa họ đi bất cứ đâu, nhưng họ có thể làm việc với bất cứ ai mà chả thay đổi tí nào cả”
Tôi không biết nếu tôi nói quá nhiều chưa, nhưng từ giờ tôi biết hợp tác là rất quan trọng.
Chúng tôi cần chia sẻ thông tin về nhau. Nó sẽ rất tốt để đối đầu với kẻ địch mạnh hơn.
“Họ như kiểu có thể tự làm việc nếu kể cả ngươi không tồn tại”
“Nói gì cơ? Nó không tốt hơn nếu họ có thể chiến đấu nếu không cần đếnta sao?”
Hắn ta cố gắng tiếp cận nó 1 cách hợp lý, nhưng tôi nghĩ hắn không nên phủ định sự tồn tại của chính mình.
“Nhóm của ngươi trông như những nhà thám hiểm trong 1 Guild có thể tách ra bất cứ khi nào. Nếu họ rời đi, họ sẽ tự lớn mạnh mà không cần sự hiểu biết của ngươi”
Chờ đã, thật là tuyệt nha.
Nhóm như vậy, nếu nó đủ mạnh, sẽ có 1 đội quân hiệu quả chống lại làn sóng.
Đó là 1 ý ngẫu nhiên, nhưng sẽ có hiệu quả.
Bây giờ tôi đang nghĩ về nó, không có lý do chúng ta phải làm bất cứ điều gì. Thế giới của nhà thám hiểm có thể tự làm điều đó.
“Shadow, đây là ý tưởng rất hay. LÀm ơn gửi nó đến Nữ hoàng”
“Đừng có tự quyết định 1 mình thế”
Ren lo lắng sao?
Shadow thì thầm gì đó vào tai tôi.
“Chúng ta có vấn đề với nó – gojaru”
“Tại sao?”
“Thường thì, chỉ anh hùng được triệu hồi được phép săn ở thế giới này. Nếu quân đội quá lớn, môi trường sẽ...”
Tôi hiểu, vấn đề là ở số quái vật.
Nó không xảy ra trong trò chơi, nhưng tôi đoán ở đây, số lượng quái vật có thể giảm.
“Đồng đội của ngươi, biết không. Ngươi nên gần gũi họ hơn. Nếu họ mạnh mẽ, họ sẽ trở thành như đồng đội của Itsuki”
“Ta đã nói nó ngươi lầm rồi”
“Họ không như thế”
“Khi họ rời đi, họ sẽ nói... Ren sama là 1 người tuyệt vời. Ngươi có muốn nghe 1 vài thứ tuyệt vời rút ra được từ ngài ấy không?”
“Gu...”
Ren không thể nói gì nữa, vì vậy hắn im lặng
Tốt, Không nên có vấn đề gì với hắn và đồng đội của tôi nữa. Tôi đã cảnh báo Raphtalia, nó sẽ ổn thôi.
“Thế Raphtalia thì sao?”
“Ta sẽ không khoe khoang về emấy. Raphtalia cũng đã nổi xung với ta cũng nhiều lần.”
Tôi muốn tin rằng tôi được tôn trọng, nhưng tôi cũng chả rõ nữaa.
“Ngươi muốn nói cái gì về Raphtalia?”
“Cô ta... Cô ta rời nhóm của ta.”
“Ta nói điều đó trước rồi”
“Điều này sẽ chẳng tới đâu cả”
Hiểu được điều đó, Ren quay về Motoyasu nói.
“Motoyasu, mi có thứ gì muốn nói về đồng đội của NAofumi không?”
“Không. Raphtalia rất chăm chỉ, và ta là người có lỗi”
Rồi giờ đến lượt Motoyasu...
Tôi không thực sự học được gì từ Raphtalia về Motoyasu.
Tôi có thể tự trách móc về nhóm của hắn, nhưng có vẻ đám Bitch hành động khác bên nhưng người khác thì sao, vì vậy tôi không nghĩ mình sẽ nhận được sự đồng thuận
Nếu tôi sai lầm như vậy, tôi sẽ tự tổn hại chính mình.
“Nhóm của Motoyasu... Ai muốn nói gì không?”
“Họ chỉ cổ vũ ta. Ta không biết nói gì, đây có phải cổ động viên không?”
“Đây chả phải là 1 nhóm. Trong khi ta chiến đấu, họ lại trở về nhà trọ”
Ren và ITsuki nói điều đó với vẻ mặt cay đắng.
Chúng đã biểu hiên như vậy với bất kỳ ai ha...
“Chúng ta là anh hùng mà?? Không phải chúng ta nên đứng đầu tiên sao??”
“Trở thành 1 lá chắn thì tốt, nhưng làm mọi thứ thì khác. Đám đó chỉ chiến đấu khi không còn 1 sự lựa chọn nào khác”
“Thực sự thì, ta nghĩ tốt hơn khi không có chúng. Trong trường hợp của ta, chúng nói họ sẽ quan sát ta chiến đấu, nhưngchúng trở về nhà trọ mà chả giết 1 con quái nào cả.”
Kể cả khi tôi im lặng, Ren và Itsuki vẫn đưa ra cả đống khiếu nại.
Nhưng tôi cũng có ý kiến như vậy.
Có vẻ đám phụ nữ này vẫn cố gắng giúp gì đó, nhưng tôi chả ngu gì mà nói ra điều đó.
: “Naofumi, ngươi thì sao”
“Nếu ta nói ra cái gì đó, sẽ xảy ra 1 cuộc khẩu chiến”
“T-ta hiểu”
Bitch và đám bạn đó hành động khác với những người khác nhau. Họ sẽ nâng cao cảnh giác với chúng.
Có rất nhiều điều tôi muốn nói, nhưng tôi muốn nghe trước.
Tôi sẽ để cho cơ hội bày ra.
“Bây giờ, chúng ta sẽ kết thúc cuộc thảo luận này – gojaru. Hãy giữ chúng trong tim và tiếp tục vào buổi họp, degojaru.”
“Đã hiểu”
“Ta không thích, nhưng ta sẽ để nó ở lại đây”
“Rồi”
“Được”
Không ai trong số chúng có vẻ hối tiếc cả, phải không ta???