Giờ thì, tiếp tục công việc tiếp theo.
May mắn là đám nô lệ và ma thú vẫn đang truyền ma lực vào Castle Plant.
Lão phu sẽ dùng lượng ma lực đó tạo ra một thiết bị khuếch đại ma lực. Hơn nữa, để tăng cao hiệu suất sản sinh ma lực, lão phu ra lệnh mở rộng thêm cơ sở thiết bị.
“Tốt lắm. Cho đến khi việc mở rộng được hoàn tất, lão phu có thể dành toàn bộ tâm trí cho mục tiêu của riêng mình rồi.”
Lão phu cất bước đi đến trung tâm của phòng thí nghiệm mà trước đây Rat đã từng sử dụng.
“Các ngươi cũng nên làm việc đi. Nếu cần thức ăn, thì đến phòng ăn ở khu cư trú sinh hoạt ấy. Ở đó có đồ ăn.”
“Em muốn ở cạnh Naofumi-sama.”
“Firo~... Đi loanh quanh một chút xem~.”
“Atlas, chúng ta nhanh chóng trốn khỏi nơi này đi.”
“Không đời nào, Onii-sama.”
“Tôi sẽ đi tuần tra bên ngoài.”
Atlas muốn ở bên cạnh lão phu, thằng nhóc Fohl thì luôn đi cùng với con bé.
Firo sẽ đi thăm quan ở bên trong phòng thí nghiệm, còn Sadina sẽ tuần tra bên ngoài.
“Vậy thì, từng người giải tán.”
Nghe thấy lời của lão phu, Sadina và Firo rời đi.
truy cập http://truyencuatui.net/ để đọc truyện
“Naofumi-sama, tiếp đó chúng ta sẽ làm gì ạ?”
“Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là phục sinh Raphtalia rồi!”
Cộng hưởng sức mạnh của chiếc khiên với tấm bảng điều khiển bằng đá, Castle Plant sẽ hút sức mạnh của đại địa làm nhiên liệu... Dùng Gien từ tóc của Raphtalia ở bên trong chiếc khiên làm vật trung gian, lão phu bắt đầu tìm cách để tái tạo cơ thể con bé.
Khả năng đây là tóc của kẻ giả mạo rất thấp.
Bởi vì lão phu đã lấy nó từ lúc Raphtalia vẫn còn là một đứa trẻ.
Nếu lão phu có thể tìm thấy được linh hồn đã mất đi của con bé, thì có lẽ nó sẽ hoạt động.
Thậm chí ngay cả lão phu cũng không phải là toàn năng.
Cho dù lão phu đã được cung cấp một bộ kiến thức hoàn chỉnh về Luyện Kim Thuật, thì việc hồi sinh người đã chết cũng chưa hề có tiền lệ nào.
Nhưng hồi sinh Raphtalia đã mất của lão phu là việc mà lão phu sẽ mạo hiểm cả cuộc sống của mình để thực hiện.
Chính bởi vì mục đích đó mà lão phu đã bắt đầu cuộc thí nghiệm của mình.
Lão phu sẽ không bao giờ chế tạo ra một thứ gì đó nửa vời như Homunculus đâu. Raphtalia lý tưởng của lão phu là phải được hồi sinh bằng một nghi thức cấm kỵ.
*Xoẹt xoẹt*, ở bên trong ống nuôi cấy, dòng điện được tạo ra từ ma lực và sức mạnh đại địa tập trung lại tạo nên kỳ tích.
Và để xử lý được những vấn đề và Bug bất ngờ xuất hiện, lão phu phải đích thân liên tục kiểm tra Debug.[1]
“Từ lúc này trở đi, lão phu sẽ tiến hành nghiên cứu. Nên nếu chỉ đứng đó và nhìn thì sẽ rất nhàm chán, ngươi biết chứ?”
“Không sao đâu ạ. Naofumi-sama. Với em thì chỉ cần được ở cạnh ngài là đủ rồi ạ.”
“Vậy sao.”
“Atlas! Em đang nói cái gì thế!?”
“Onii-sama, nếu hiện tại đang rãnh rỗi thì sao anh không đi giúp đỡ những người khác bằng sức mạnh mới của anh đi?”
“Ư...”
Fohl thì thầm với Atlas gì đó, rồi sau đó, nó liền đi tới chỗ của mấy đứa nô lệ vừa mới được lão phu chữa trị.
“Cuối cùng cũng được yên tĩnh rồi. Xin ngài hãy thoải mái nghiên cứu đi ạ.”
“Ừ.”
Lão phu bắt đầu đắm mình vào việc nghiên cứu làm Raphtalia sống lại.
Khoảng 6 giờ đã trôi qua.
Giai đoạn nghiên cứu đầu tiên cuối cùng đã kết thúc.
Khi quay người lại, lão phu thấy Atlas đứng đấy và vẫy tay với lão phu.
Chẳng lẽ con bé đứng đó ngắm nhìn lão phu trong suốt thời gian qua sao? Con bé hình như có hơi rãnh rỗi quá rồi đấy.
“Naofumi-chan~. Việc bên cậu cảm thấy sao rồi~?”
“Chủ nhân~ thức ăn ngon quá đi~.”
“Đúng thế, mặc dù mùi vị có kém hơn một chút so với thức ăn mà Niichan đích thân nấu.”
Sadina, Firo, và Kiel cùng nhau đi đến.
À, lão phu đã tạo ra một thiết bị tự nấu nướng tại phòng ăn của khu cư trú bằng Bio Plant.
Chỉ cần nhấn nút, nó có thể nấu được những món ăn được thiết lập từ trước.
Hiện tại, tuy thực đơn có hơi thiếu thốn một chút, nhưng ít nhất vẫn có thứ để ăn.
“Ồ, các người đến đúng lúc lắm.”
“Nii-chan, anh đang làm gì thế? Mọi người đã đi nghỉ ngơi hết rồi đấy.”
“Vậy à. Mà, chỉ cần lại đây nhìn một chút thôi.”
Lão phu nhấn công tắc trên chiếc bảng đá, và thành quả nghiên cứu của lão phu hiện ra.
Dòng điện chạy khắp bể nuôi cấy, bọt nước và khói bắt đầu bốc lên, kết quả của cuộc thí nghiệm xuất hiện.
Firo nghiêng đầu nhìn chăm chú vào bể nuôi cấy.
Chẳng mấy chốc, khói bao quanh bể nuôi cấy cũng tản đi, và bọt bong bóng hình thành bên trong chất lỏng cũng dịu lại. Và nhân dạng của một Raphtalia mới xuất hiện.
“Cáiii gì? Đây là?”
Lão phu nhìn đi nhìn lại cái kết quả nghiên cứu đó.
“Hừm... Chắc đây có lẽ là kết quả tốt nhất mà lão phu có thể làm được đối với vật mẫu đầu tiên.”
Trôi nổi ở bên trong ống nghiệm là một dạng sống trông giống như là... Raccoon, Tanuki và hay là Gấu Trúc Đỏ thế... Nhìn giống như một con ma thú kết hợp của ba loài đó hơn. (Note: Gấu Trúc Đỏ hay còn gọi là Gấu Trúc loại nhỏ, tự tra hình ảnh của ba loài này nếu muốn biết thêm chi tiết nhá.)
Ít nhất ngoài chuyện đó ra thì cũng không có vấn đề gì.
Sử dụng kỹ năng Chi Phối Long Mạch, lão phu có thể tăng Lv của nó một cách nhanh chóng. Kỹ năng này có thể rút đống kinh nghiệm đang nằm yên trong lòng đất lên, và có thểcho phép lão phu ban nó cho con ma thú trời sinh sở hữu được kỹ năng của Skill cấp cao.
Hiện tại, mức cao nhất mà lão phu có thể ban cho chỉ là 30 Lv mà thôi.
Rút hết chất lỏng ở bên trong bể nuôi cấy, và mang dạng sống mới mà lão phu vừa mới tạo thành ra ngoài.
Dạng sống mới vẩy hết chất lỏng còn thừa lại trên lông nó đi, và nhìn về phía lão phu.
“Rafu~”
Nó nhẹ nhàng nâng chân trước của mình lên để chào hỏi lão phu.
Ảnh được mình cắt từ LN và có qua Photoshop một chút.
“Ưm... Nó là gì vậy, Niichan?”
“Là ma thú ạ? Không hiểu sao mà Khí của nó có hơi giống với Raphtalia-san.”
“Fumu, nó là một sinh mệnh được sinh ra từ nghiên cứu hồi sinh Raphtalia của lão phu.”
“Không thể tin được, Niichan. Anh đã tạo ra một loài ma thú mới luôn!”
“Ara~, Naofumi-chan thật đáng kinh ngạc.”
Firo tiến lại gần Raphtalia “chế tạo thử”, và bắt đầu ngửi ngửi nó.
Đừng có ăn đấy.
Nếu nhóc dám ăn nó, ta sẽ biến hình dạng của nhóc y hệt nó đấy.
“Un, mùi giống hệt với Onee-chan. Tuy nhìn khác hoàn toàn, thế nhưng chiếc đuôi và cảm giác giống y hệt Onee-san.”
“Rafu~”
“Mà, nghiên cứu của ta vẫn chưa kết thúc đâu. Tạm thời hãy gọi nó là thế hệ đầu của Chủng Raph.”
“Un. Rất vui được gặp, Onee-chan tí hon!”
“Rafu~!”
“Hẳn là nó cũng có thể chiến đấu đến một mức độ nào đó. Lão phu sẽ tiếp tục nghiên cứu cho đến khi có thể tạo ra được cơ thể của Raphtalia thật sự. Số lượng Raph dự định sẽ càng lúc càng nhiều.”
Vì mục đích để chúng có thể chiến đấu, lão phu cần phải chuẩn bị thật nhiều.
Skill Cải Tạo Gien chắc hẳn sẽ có ích.
Thành thật mà nói, để chinh phục thế giới, lão phu hiện đang cực kỳ thiếu thốn nhân lực, vì thế việc chế tạo hàng loạt sẽ giúp đỡ rất nhiều.
Là tồn tại mà lão phu tin tưởng, Chủng Raph có thể sẽ đóng góp rất lớn cho lão phu.
“Tiếp theo, lão phu sẽ tạo ra một hệ thống sản xuất hàng loạt Raph ――”
Trong khi lão phu đang chuẩn bị thuyết trình một bài phát biểu đầy nhiệt thành thì còi bào động vang lên.
“G-Gì thế!?”
Lão phu đặt tay lên tấm bảng đá để xem thứ gì gây ra báo động.
Hiển thị trên màn hình là bóng dáng của kẻ giả mạo, Ren và Itsuki đang xâm nhập vào tòa Tower Plant số 1 dùng để duy trì kết giới.
“Cái gì!?”
Mới xâm nhập lần đầu mà đã chọn đúng tòa tháp thứ nhất rồi sao?
Không, bây giờ không phải lúc để suy nghĩ chuyện đó.
Thiết bị phòng vệ của tháp e rằng không thể nào thắng mấy tên Hiệp Sĩ cùng kẻ giả mạo kia được.
“Ku...”
Cho dù bây giờ lão phu có gửi Motoyasu và Firo đi thì cũng không thể ngăn chặn sự phá hủy của tháp đầu tiên được.
Mà, có cả Ren và Itsuki cùng với mớ kiến thức Game của chúng, không thể phủ nhận rằng đúng là có khả năng chúng có thể nhận ra được nó.
Hình ảnh và âm thanh ở bên trong tòa tháp thứ nhất truyền tới.
Những kẻ giả mạo dễ dàng đột phá xuyên qua ngọn tháp và phá hủy thiết bị điều khiển tại đỉnh tháp.
“Được rồi! Hãy tiến đến ngọn tháp tiếp theo thôi nào!”
Fu... Thật ngu ngốc. Đừng tưởng lão phu sẽ để các ngươi phá hoại tòa tháp tiếp theo dễ dàng như vậy.
Để đề phòng vạn nhất, lão phu đã chuẩn bị sẵn rồi.
Ngay trước khi các chức năng ngừng hoạt động, năng lượng được phân bố cho tòa tháp thứ nhất sẽ chuyển đến ngọn tháp thứ hai. Năng lượng phát ra của ngọn tháp thứ hai sẽ được tăng lên đáng kể.
Kẻ giả mạo và lũ Hiệp Sĩ của ả ta chỉ có thể ngây ra nhìn tòa tháp thứ hai mà thôi.
Và chúng leo lên lưng Gaelion để hướng thẳng đến đó. Nhưng chưa kịp làm được bất cứ thứ gì thì chúng đã nhanh chóng quay trở lại.
“Có vẻ như đường cảnh giới của lão phu đã hoạt động một cách hiệu quả.”
“Đường cảnh giới[2]? Đó là cậu làm à, Naofumi-chan?”
“Ừ, lão phu biết thế nào cũng có chuyện như vậy nên khi một ngọn tháp bị phá hủy, nó sẽ chuyển toàn bộ năng lượng đó đến cho ngọn tháp tiếp theo, và cung cấp cho nó. Và ngọn tháp tiếp theo sẽ ở trong trạng thái Boost.”
“Boost?”
“Ừ, trong khoảng 20 giờ, số năng lượng đó sẽ ngăn trở bất cứ ai cố tiến đến ngọn tháp tiếp theo.”
Thứ rào chắn được tạo ra nhằm mục đích kéo dài thời gian.
Và trong thời gian đó, bên phía lão phu sẽ có thể kịp thời chuẩn bị.
Thế nhưng, lão phu cũng thật sự không ngờ được rằng lại phải sử dụng chức năng đó thật.
“Hãy nghỉ ngơi một chút đi, tuy nói là như vậy nhưng chưa chắc lúc nào cũng được như ý muốn đâu. Lão phu sẽ không cho phép những kẻ giả mạo kia phá hủy ngọn tháp thứ hai. Motoyasu, dùng Portal của ngươi để bay tới trả thù những kẻ giả mạo kia đi. Và mang cả thứ này theo.”
Lão phu đưa viên Thủy Tinh Ký Ức Tình Hình được tạo ra bằng Ma Thạch giao cho Motoyasu. (Note: Tên tuy nghe dài dòng khó hiểu vậy nhưng nói ngắn gọn thì chức năng của nó cũng chỉ như cái camera thôi: V)
Nhân tiện, lão phu cũng đưa một đoạn quay lại cảnh lão phu tuyên bố chiến tranh với chúng vào đó.
“Đã rõ. Nghĩa Phụ-san!”
“Bọn em có cần cùng đi không?”
“Không cần, vì mục đích bảo vệ cho tòa tháp thứ hai, các ngươi hãy cung cấp ma lực cho nó đi. Nếu không, năng lượng sẽ không đủ.”
Nếu như không có đám nô lệ cung cấp ma lực thì việc duy trì cơ sở và thiết bị phòng thủ sẽ rất khó khăn.
Lựa chọn tốt nhất là chuyển Motoyasu đến đốn hạ lực lượng của kẻ địch.
“Sadina, cô cũng đi cùng luôn. Motoyasu không thể nghe hiểu ngôn ngữ của phụ nữ đâu, nên dùng Modori làm thông dịch viên ấy.”
“Tôi biết rồi~.”
“Tiếp theo là... Phải rồi. Sao lão phu không cho chúng thấy Chủng Raph kia nhỉ?”
Với bước đi nặng nề và ì ạch, Sadina bay đi cùng với Motoyasu bằng Portal.
Được rồi, giờ lão phu sẽ trả lại cho chúng đòn trả thù mà chúng muốn.
Sau đó, lão phu nhìn vào màn hình.
“Không thể ngờ được lại có loại thiết bị như thế... Thiết bị của Naofumi-sama quả thật phiền toái.”
“Làm sao để giải trừ kết giới đó đây? Chẳng phải là chúng ta cần phá hủy hết toàn bộ những ngọn tháp sao?”
“Tôi không biết. Nhưng...”
Những kẻ giả mạo đã quay trở lại làng bằng Portal đã đụng phải Motoyasu.
“Motoyasu dĩ nhiên là đã tới bằng Portal rồi. Còn Naofumi và những người khác chỉ thủ thành thôi sao?”
Hahaha. Lũ ngốc.
Nếu không có quân tiếp viện, thì các ngươi làm gì còn hạ sách nào khác là bao vây thành chứ?
Còn lực lượng của bọn ta với nơi này làm cơ sở, có thể tiến hành công kích vào bất kỳ lúc nào.
Không lâu sau đó, Motoyasu bắt đầu mở miệng, cố gắng thực hiện thành thực mệnh lệnh của lão phu.
“Theo lời của Nghĩa Phụ-san, ta đến đây để chiến đấu! Giờ thì hãy đầu hàng vì mục đích thăng tiến của ta đi!”
“Đừng gây rối nữa, Motoyasu! Anh đang tìm nhầm đối thủ để chiến đấu rồi đấy!”
“Ta không sai. Kẻ địch của Firo-tan và Nghĩa Phụ-san cũng chính là kẻ địch của ta.” (`へ´≠)
Motoyasu giơ thương lên và lao về phía những kẻ giả mạo.
“Ku! Làm như tôi sẽ để anh muốn làm gì thì làm ấy!”
Ren bước ra trước mặt Motoyasu, và giơ kiếm chặn lại ngọn thương.
“Motoyasu, hãy tỉnh lại đi. Không thể có chuyện Naofumi có suy nghĩ như vậy được. Chúng ta cần phải giải quyết vấn đề này càng nhanh càng tốt mới phải.”
“Không, lời nói của Nghĩa Phụ-san và Firo là tuyệt đối. Lưu Tinh Thương!”
Ren lui lại để né Lưu Tinh Thương do Motoyasu phóng ra.
Vụ nổ tạo ra một cái hố lớn khi nó đánh trúng mặt đất.
“Xin hãy tránh ra!”
Raphtalia chém những nhát liên tiếp về phía Motoyasu.
“Gufu...”
Có vẻ như đó là kiếm kỹ của Lưu Phái Biến Huyễn Vô Song có thể bỏ qua phòng ngự.
Bởi vì Motoyasu không thể điều khiển được Khí tốt như lão phu, nên hắn bắt đầu chịu tổn thương.
“Ngươi đang làm gì với Mo-kun của ta thế hả!?”
Lượng thiệt hại đó không hề cao chút nào, nhưng Kuu, Marin và Midori đều tiến về phía trước để bảo vệ Motoyasu.
“Motoyasu-chan lao lên nhanh quá đấy~. Nếu cậu không phối hợp thì dù đó là trận đấu có thể thắng, cậu cũng không thắng được đâu~.”
Sadina theo sát đằng sau hắn ta, và giơ lao lên.
Và từ phía sau của cô ta... Chủng Raph nhảy ra gia nhập vào trận chiến.
“Rafu~”
“Cái, cái đó... Là gì vậy?”
Kẻ giả mạo, lũ hiệp sĩ và đám còn lại trong làng đều chỉ ngón tay vào Chủng Raph.
Hahaha. Hãy run sợ trước kỹ thuật của lão phu đi.
“Đó là thứ mà Nghĩa Phụ-san đã tạo ra... Một loại ma thú mới!”
“Rafu~”
“Đó, đó là cái gì thế...? Trông dễ thương thật đấy, nhưng loại ma thú này tôi chưa từng thấy bao giờ.”
“Tại sao vậy nhỉ. Không hiểu sao... Âm thanh của nó nghe có vẻ hơi giống với Raphtalia-san.”
Itsuki nhìn Chủng Raph, và chỉ vào Raphtalia.
Ma thú Raph chạy về phía trước, và phóng ra ma pháp ảo giác với đám người trong làng.
Cùng với âm thanh *Po Po Po Po* vang lên, ảo ảnh của Chủng Raph được tạo ra bằng ma pháp xuất hiện ở khắp nơi.
“Uwah!”
“” Rafu~! “”
Những ảo ảnh Raph bắt đầu tấn công những người trong làng.
Mà, bởi vì không phải là thực thể, nên chúng không thể gây ra được bất cứ sát thương nào, tuy nhiên mục tiêu của Raph chỉ có một.
“Ở đó!”
Chậc! Kẻ giả mạo phát hiện được Raph thật trong số những ảo ảnh, và chém vào nó.
“Rafu~”
Chủng Raph tránh khỏi đòn tấn công trong gang tấc, rồi lộn ngược một vòng về sau trước khi chạm đất. Nó chỉ ngón tay vào kẻ giả mạo.
Và nó lớn tiếng tuyên bố.
“Kẻ giả mạo~”
“Hả...?”
Chú thích
[1] Bug và Debug là thuật ngữ trong lập trình. Bug là lỗi của chương trình và Debug là thông báo hoạt động của chương trình trên hệ thống, đôi lúc còn thông báo cả nguyên nhân gây lỗi để có thể sửa chữa.
[2] 非常線: Là sợi dây băng ngăn cấm người dân đi vào những khu vực có tai nạn hay nơi xảy ra án mạng của cảnh sát.