Mục lục
Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Kunu! Nuo! Những thiên thần! Dừng lại đi mà!”

Đúng rồiii... Có vẻ như đám theo sau đang tấn công Motoyasu để vây chặt lấy hắn. Nếu hắn bị giữ chặt thì rất tốt, nhưng không biết bộ ba đó có ngăn được hắn lại không nữa?

Hai trong ba đứa có thể giữ hắn lại, nhưng vẫn còn Firo nữa. Đây chắc chắn là thất bại của tôi nếu như tình huống đó thất bại.

Chưa kể Motoyasu đang phải tập trung vào trận chiến với mấy đứa theo sau và di chuyển xung quanh. Rất khó để có thể nhắm chính xác được vào hắn.

Mặc dù vẫn mang yếu tố may rủi, nhưng nhắm vào Motoyasu có lẽ sẽ tốt hơn nhiều, nhưng tôi không tự tin là mình có thể tập trung ma lực tốt khi hắn nằm ở ngoài phạm vi của Skill.

Tôi cũng có cảm giác như chỉ cần mở rộng phần ma lực mà tôi dùng để thêm vào là được, tuy nhiên, do thiếu luyện tập nên tôi không nghĩ rằng mình có thể thành công.

“Chủ Nhân... Muốn ăn...”

Con nhóc này vẫn còn nói như vậy được hả!

“Firo-chan!”

Melty chạy đến chắn trước mặt tôi và gọi tên của Firo.

“Nguy hiểm lắm, lui lại đi!”

“Không! Tôi là bạn của Firo-chan! Tôi không thể bỏ mặc Firo-chan như thế này được!”

Tôi có hơi nghi ngờ không biết cô nhóc này có thật là em gái của con Witch hay không nữa. Sẵn sàng vứt bỏ cả mạng sống của bản thân vì tình bạn hử... Mà lỡ như tính mạng của Melty gặp nguy hiểm thì tôi cũng chẳng còn lựa chọn nào khác là phải bảo vệ cả cô bé.

Nếu như Firo lựa chọn việc gạt bỏ cũng như đối địch với người bạn của mình khi mà cô bé cản trở Firo thì lúc đó tôi sẽ bảo vệ Melty và Rishia vừa ra lệnh tấn công.

“Mel... Chan?”

Ồ? Firo quay mặt về phía Melty khi cô bé gọi mình. Tốt, cứ tiếp tục như thế.

“Đúng rồi! Firo-chan! Naofumi sẽ không muốn có quan hệ với cậu nữa đâu nếu cậu vẫn cứ như vậy, nên... Đừng để bị điều khiển bởi sức mạnh của gã kia nữa, hãy trở về như bình thường đi mà!”

“Gu... U...”

Nghe được những gì Melty nói, Firo vừa khập khiễng đi về phía cô bé vừa run rẩy.

“Firo-chan.”

Melty vươn tay của mình ra để vuốt ve ngực của Firo. Tôi đứng yên ở đó chuẩn bị ma lực và sẵn sàng SP cho tình huống xấu nhất.

“Giờ thì, Firo-chan. Hãy... Trở lại như bình thường nhé.”

“...”

Việc thuyết phục thành công chứ? Firo trở nên ngoan ngoãn và cúi đầu chạm vào Melty. Melty cũng mỉm cười xoa đầu con bé.

“—Firo, cũng muốn ăn cả Mel-chan nữa.”

“Ể—”

*Soạt*, Firo nắm chặt lấy vai của Melty.

“A, này!?”

Sau đó con bé vươn tay về phần y phục phía dưới của Melty—

Có hơi “lạnh lùng” một chút, nhưng chẳng thể bỏ lỡ cơ hội trời cho này được. Xin lỗi nhé Melty. Tôi nhất định sẽ đền bù lại món nợ này cho cô sau.

“Ngay bây giờ! Shield Prison!”

“A, anh đang nói cái gì vậy!?”

Cả Melty lẫn Firo đều bị khóa chặt bên trong chiếc lồng giam được tạo ra bởi khiên của tôi.

Ổn rồi. Lương tâm của Firo chắc hẳn sẽ nhận ra Melty cũng quan trọng ngang bằng với tôi. Giống như cách mà con bé nói muốn ăn tôi ấy, trông không giống như là con bé có ý định ăn Melty thật đâu... Chắc vậy.

“Naofumi—chờ đ...!”

Trong lúc Melty đang bị Firo tấn công, chiếc lồng giam của tôi đã hoàn thành. Gu... Tôi tuôn ra toàn bộ ma lực mà tôi vẫn đang tích trữ. Như vậy, Firo chắc chắn sẽ bị khóa chặt trong một quãng thời gian...

“Fuee... Công chúa-sama!”

“Chúng ta đã nhận được sự hy sinh đầy cao quý từ công chúa đáng kính. Ổn thôi mà. Thật đấy.” (Trans: Chưa thấy ai lầy như thánh này: V)

Trường hợp tệ nhất... À thì thôi đừng nghĩ về nó nữa. Hãy cứ tin tưởng rằng Melty cũng là một đối tượng bị Sắc Dục khống chế và đang “tấn công” Firo.

Tuy nhiên, sẽ nguy hiểm lắm nếu như con bé bị Bạo Thực (Tham Ăn) điều khiển.

“Atlas, thế nào rồi?”

“Vâng. Em cảm thấy tường vây do Naofumi-sama tạo ra có thể ngăn được thứ sức mạnh tai họa kia ạ.”

“Vậy sao!?”

Tốt lắm. Nói cách khác, Firo sẽ hồi phục lại như thường nếu như ở bên trong chiếc lồng giam đó.

Melty cũng làm tốt lắm.

“Lồng giam được tạo ra bởi Naofumi-sama đơn giản là quá tuyệt vời. Tuy vẫn còn một vài điểm chưa ổn lắm, nhưng thứ sức mạnh tai họa kia đã bị chặn lại rồi.”

“Hô...”

Có vẻ như là việc thêm ma lực vào Prison đã loại bỏ những sơ hở của nó. (Biên: Đừng hỏi sao mình không dịch thành lồng giam, vì hai cái đó vốn khác nhau: V)

Tôi vừa nghe thấy chuyện tốt đây. Nữ Hiệp Sĩ đã từng đập nát nó có một cách rất dễ dàng, nhưng lần tới thì đừng mơ. Luyện tập cái này đúng là quan trọng mà.

Tiếp theo là Motoyasu với mấy đứa khác.

Do mãi tập trung vào Firo nên tôi không hề để ý tới đám lộn xộn kia, nhưng có vẻ như chúng vẫn còn đang tranh giành lẫn nhau. Tôi cũng không ngại ra tay tương trợ đâu, nhưng mà... Làm gì đây?

“Nuooooooooo! Ta sẽ bảo vệ Firo-tan và Otou-san!”

Gã ngốc đó nói thế.

“Những thiên thần! Hãy dừng lại đi mà!”

Cứ thế, bọn chúng phát ra những tiếng ồn ào cực kỳ khó chịu.

“Mokkun là của tôi—”

“Không, Mo-kun thuộc về tôi—”

“Sai bét. Motoyasu-san là của tôi mới đúng—”

“Bọn tôi sẽ không giao anh cho con mái đó đâu!” X3

Aa thiệt tình. Cứ việc như thế suốt đời đi!

Bọn chúng có vẻ thân thiết với nhau nhỉ. Cả ba đều giống hệt Firo, chỉ là không có cái ahoge thôi.

Đứa màu đỏ chủ yếu chỉ sử dụng móng vuốt, nhưng đôi lúc lại phun lửa. Filorial có thể phun lửa á? Chắc có lẽ đó cũng chỉ là một loại ma pháp mà thôi.

Đứa màu lam chủ yếu là dùng ma pháp, nhưng ngoài ra, nó còn rút lông của chính mình ra và phóng đi nữa. Một kiểu tấn công dạng như Phi Vũ (Feather Shot) ấy.

Còn đứa màu lục thì luôn ở trong dạng người. Nhìn hệt như một đứa loài người có lông chim, sử dụng ma pháp và cầm rìu. Bạn cũng có thể nói đó là phương pháp chiến đấu phù hợp với Á Nhân nhất. Thằng nhóc này trông có vẻ ngoan ngoãn nhưng xem ra cũng mãnh liệt phết.

Tôi nên nói thế nào đây, phong cách chiến đấu của chúng đều khác biệt so với của Firo.

Chẳng lẽ đó là đặc tính của loài Filo Rial? Tôi thậm chí còn chẳng muốn biết về nó đâu.

Và như vậy chúng tôi chờ đợi Prison tự hóa giải, nhưng có vẻ như thời gian tác dụng đã được nới rộng ra do tôi đã thêm ma lực vào. Đã qua ba phút rồi, mặc dù bình thường nó chỉ kéo dài tới 15 giây.

“Lâu quá.”

“Đúng là hơi lâu ạ.”

“Fuee...”

Tôi thậm chí còn chẳng muốn tưởng tượng chuyện gì đang xảy ra bên trong nữa. Không biết điều gì đang chờ đợi hiện ra trước mắt bọn tôi khi mà cái lồng giam này biến mất.

Cũng một dạng như chiếc hộp mèo ấy. Có phải giống như là “con mèo của Schrodinger” [1] không nhỉ? Tôi nghĩ chắc là không.

Firo và Melty sẽ xuất hiện trong trạng thái như thế nào một khi lồng giam biến mất đây...? (Trans: Chap này thánh cứng bao lầy: V)

Có quá nhiều khả năng. Firo có lẽ đã trở lại chính mình ngay lúc tôi giam giữ con bé. Ngược lại, nó có thể gây ảnh hưởng kinh khủng lên Firo. Khả năng có thể xảy ra là vô tận.

Melty có khi đã thành công thuyết phục Firo không chừng.

Và năm phút đồng hồ trôi qua, một cách khẽ khàng... Lồng giam biến mất.

“Fuu...”

Firo đang ngồi ở đó với vẻ ngây ngất có thể thấy rõ trên gương mặt. Con bé trông có vẻ thoải mái và những sợi lông dựng đứng hết cả lên.

Melty đâu rồi? Lạy chúa xin đừng để cô bé bị Firo xơi tái.

Ngẫm lại thì, cô bé đó là công chúa, nên tôi sẽ chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc trốn khỏi đất nước này nếu chuyện đó xảy ra. Tôi không nên nghi ngờ tình bạn giữa Firo và Melty.

“Oh?”

Melty vẫn còn sống. Bên cạnh Firo... Nói thế nào đây, cô bé đang nằm dài trong tư thế giống như của một người vừa thất bại trong trận chiến mà chẳng hề có lấy một cơ may chiến thắng nào. Y phục của cô bé đã bị xé rách và nằm rải rác xung quanh, nên tôi cố không nhìn vào cảnh ấy vì danh dự của một công chúa.

“Melty-sama!”

Rishia cực kỳ lo lắng chạy vội đến chỗ Melty.

Rishia nâng mặt Melty lên để kiểm tra cô bé có còn sống hay không, và một dòng lệ nhỏ lăn dài từ đôi mắt như nửa cười của Melty.

Hưm, hình như là tôi đã thấy cảnh này ở đâu rồi thì phải. Giống như trong một bộ manga yuri nhẹ nhàng về hai cô bé, tôi nghĩ vậy.[2]

“Melty... Cái đó... Tôi thật sự xin lỗi. Sau này tôi chắc chắn sẽ đền bù lại cho cô... Ừm... Xin lỗi...”

Tôi, ngay lúc đó, vô thức bật ra những lời đó. Chẳng thể ngờ được một kết quả đến mức độ này lại xảy ra... Mặc dù tôi đã tưởng tượng ra rất nhiều khả năng có thể.

Nói thế nào đây nhỉ, đó chỉ là chuyện xảy ra trong một khoảnh khắc, nhưng... Có lẽ đã có cách tốt hơn. Cứ tự nhiên mà hận cái sự bất lực của tôi đi nhá. Tôi thực sự xin lỗi.

Chú mèo trong hộp đã bị xâm phạm. Chuyện gì đã xảy ra bên trong, chỉ có chú mèo mới biết được. Rồi tôi sẽ được biết thôi nếu người kia tự nói ra. Mà, chắc là Melty sẽ chẳng chịu nói đâu.

Sau đó Rishia nhặt lại bộ quần áo của Melty và đỡ cô bé đứng dậy, người đang nằm cuộn tròn nãy giờ.

“Cô không sao chứ!”

“Ưư... Tôi đã đối mặt với một thứ thật khủng khiếp.”

“Cùng làm lại lần nữa đi ♪.”

“Không!”

Firo đã bình thường nghiêng đầu về phía Melty.

“Tình trạng của em sao rồi?”

“Umm— Firo cảm thấy rất sảng khoái.”

“Tất nhiên rồi, vì em đã quậy đến mức đó cơ mà.”

“Naofumi! Tôi chắn chắn sẽ giết anh sau chuyện này, nên hãy chuẩn bị đi.”

“Tôi cảm thấy rất có lỗi. Tôi sẽ tiếp nhận một hình phạt thích đáng. Nhưng, chỉ là tôi đã tin tưởng vào tình bạn giữa cô và Firo mà thôi.”

Tôi sẽ không nói gì đâu bởi vì mối quan hệ giữa cô và Firo đã đi xa đến mức này rồi. Có vẻ như Firo cũng rất yêu Melty nữa, nên chắc chẳng có người nào có thể chia tách được họ nữa.

“Tôi sẽ không mắc lừa cho dù anh có cố gạt tôi bằng những từ ngữ khéo léo đi chăng nữa! Tôi tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

“Mà... Toàn bộ những thứ cô đang phải chịu đựng là do lỗi của cả tôi lẫn chị của cô đấy.”

“Mukiii-!”

“Mel-chan. Sao cậu tức giận vậy?”

“U-umm... Cậu thấy đấy. Firo-chan. Umm...”

“Cậu giận vì chúng ta đã hôn nhau ư? Nhưng cậu đã nói là chẳng sao hết vì chúng ta đã làm trước đó rồi mà.” (Trans: WTF Yuriiii hú hú)

Con nhóc này vừa mới nói gì thế? Hai đứa... Chúng đã sẵn sàng phát triển một mối quan hệ không hề bình thường sau lưng tôi ư.

Mặc dù tôi cũng không hẳn là một kẻ cục mịch. Nhưng tôi sẽ chỉ đứng từ xa mà quan sát kể từ bây giờ mới được.

Tôi cũng sẽ gọi bằng một cái biệt hiệu khác là Fade Out (Tan Biến).

“Um, cậu thấy đấy. Không phải vì chuyện đó.”

“Lần đầu của Firo là với Chủ Nhân, nên cậu cứ yên tâm.”

Lại mới vừa nói cái gì nữa đấy? Tôi đã bị tấn công khi nào vậy?

Không, không thể nào. Ngay cả khi đang ngủ tôi cũng có thể nhận ra được mới đúng. Chắc con bé đang nói lung tung gì đây mà.

“... Firo-chan. Nụ hôn đầu của mình đã bị Firo-chan lấy đi từ rất lâu về trước rồi...”

“Nhưng Mel-chan đã tự hỏi một nụ hôn là như thế nào mà.”

“Lần thứ hai với thứ ba cũng thế, Firo-chan... Uu... Mình tuyệt đối không thể kể cho mẫu hậu được.”

Melty nói chuyện cùng Firo với một khuôn mặt đỏ bừng. Tôi cảm thấy thật đáng nghi, nhưng lý do có lẽ là vì tự cô đã đi quá xa rồi nhỉ?

Tốt cho nhóc rồi Firo, mối quan hệ với Melty đã vượt rào tiến xa hơn cả tình bạn rồi. Nếu lại lên cơn động dục nữa thì cũng đừng có mà nhắm vào ta, giải quyết nó với Melty ấy.

Mà lần đầu của Firo? Hôn? Tôi? Umm-... Tôi có nhớ là từng bị con bé liếm lấy liếm để, bộ là lúc đó hả?

Ugh... Nếu tính cả lần đó, vậy là tôi đã bị cưỡng hôn sao...

“Melty.”

“Gì thế!?”

“Đừng có quan tâm đến Firo nữa. Đó đã trở thành chuyện hằng ngày của cô và tôi rồi.”

“Đừng có đùa!”

“Tôi không có đùa.”

Tôi không hề đùa. Nó sẽ trở thành sự thật nếu Melty không chịu đồng ý là sẽ không nghĩ đến nó nữa.

“Điều đó không cần thiết!”

“Ồ? Vậy thì sao?”

“Uu... Được rồi!”

“Tốt. Vậy thì chuyển tới bước hành động kế tiếp thôi.”

Fumu, nhìn kỹ thì, kết giới trên người Firo đã được giải trừ, nên bây giờ chúng tôi có thể đi được rồi.

Bên phía của Motoyasu thì... Vẫn còn đang chiến đấu. Mà cũng thật là kì diệu vì chẳng có vẻ gì là trận chiến bên đó sẽ lan sang phía chúng tôi.

Nên làm gì đây? Trông như là chúng sẽ choảng nhau suốt đời nếu cứ để nguyên như thế. Sẽ không vui chút nào nếu tôi lại sử dụng skill một cách khinh suất nữa.

“Firo.”

“Vâ~ng?”

Lúc Firo đã hết đờ đẫn, tôi liền ra lệnh cho con bé.

“Đối mặt với Motoyasu và nói theo lời anh.”

“Ể~... Không~!”

Thật là, con nhóc vẫn cứ bướng bỉnh ngay cả khi đã lấy lại lý trí.

“Nếu không, em sẽ lại bị Motoyasu điều khiển nữa đấy. Chắc chắn lần tới anh sẽ không giúp em nữa đâu... Rồi ai biết được Motoyasu sẽ làm gì khi mà em bị mất đi ý thức chứ–”

“Không, không~! Chủ Nhân! Firo phải làm gì đây!?”

“Nói theo những gì anh dặn.”

“Anh định bắt cậu ấy nói gì đấy?”

Melty vốn lấm lem với đầu tóc rối tung đã chỉnh đốn lại, làm sạch cơ thể bằng ma pháp và thay đổi y phục, hỏi tôi.

“Ah, thực ra thì—”

“Hãy ngừng lại đi mà!”

Motoyasu vẫn đang tiếp tục cố khuyên ngăn đám theo sau kia.

Nguyên nhân gây ra chuyện này chính là ngươi đấy. Có vẻ như đám theo sau đó rất yêu quý ngươi, nên chúng mới cảm thấy ghen tị với Firo. Mà ngươi có lẽ sẽ chẳng hề quan tâm đến những gì ta nói, nên ta sẽ để Firo “bình thường” giải quyết vụ này.

“Ummー! Nghe này, người cầm thươngー!”

Motoyasu hướng về phía phát ra giọng nói của Firo. Hắn chưng ra cái mặt phởn chưa từng có khiến tôi chỉ nhìn thôi là đã muốn cho hắn ăn một đấm rồi.

“Đâ~y! Có chuyện gì vậy Firo-tan!”

“A ưm, để xem. Firo chỉ thích những người chất phác, Firo không muốn quan tâm đến những thứ như vậy cho đến khi thế giới thật sự được bình yên~. Bên cạnh đó ừm, sao nữa nhỉ? Ừm, thành thật và... Tốt bụng với mọi người, không gian xảo, và tuân thủ đúng với những điều kiện đã được đề ra khi cá cược. Thêm nữa, đừng chỉ biết hứa suông, mà hãy giữ lời hứa~”

Tôi để Firo thay mình ném những lời phàn nàn vào mặt Motoyasu. Sẽ rất tốt nếu như hắn có thể cải thiện được...

À thì, mấy thứ về khẩu vị của Firo toàn là chém hết nhé. Lời nói của một con nhóc đã “tấn công” Melty cũng chỉ vừa mới đây thôi thật chẳng có chút sức thuyết phục nào.

Nhưng nhờ vậy mà cái tình huống này sẽ được giải quyết trực tiếp. Mà bạn cũng cứ coi như Firo đang trong thời điểm Hiền Giả và nói những lời đó đi.

Nhưng Firo, nhóc quên một câu rồi.

“Ah! Điều cuối cùng, nên chắc chắn lắng nghe khi người khác đang nói~. Đặc biệt là nghe theo mệnh lệnh của Chủ Nhân vô điều kiện. Thêm nữa, không được bám theo Firo cho đến khi thế giới giành được hòa bình thật sự!”

Tôi có dặn con bé nói đoạn cuối đâu nhỉ...

Tuy nhiên, con nhóc này lại thường hay thông minh đột xuất vào những tình huống lạ lùng.

“L-Là như thế sao!? Firo-tan!”

Tốt tốt, việc đàm phán với Motoyasu đã diễn ra rất thành công. Firo, tiếp theo hãy để hắn thay đổi cây thương của mình đi.

“Và~...”

Mắt Firo đảo tứ tung và nhìn về phía tôi. Con nhóc đã quên mất những gì tôi vừa dặn. Đồ não chim. (Trans: Mới khen xong: V)

“Ah. Đúng rồi, Firo sẽ ghét ngươi nếu ngươi không chịu đổi cây thương đó thành một loại khác! Cây thương đó đặc biệt không tốt-”

“R-Ra là vậy! Hiểu rồi! Ta, Motoyasu. Tuyệt đối sẽ không sử dụng loại thương này nữa!”

Motoyasu nhanh chóng thay đổi sang một dạng thương khác theo lời của Firo. Đúng là một tên dễ bảo... Quá ư là dễ dàng. Hay đúng hơn là, tên ngốc này đã thay đổi một cách đơn giản.

Đám theo sau của Motoyasu cứ như bị hết pin mà toàn bộ ngã trên mặt đất ngay lúc Motoyasu thay đổi chiếc thương của hắn. Giờ thì đã yên tĩnh hơn rồi.

“Giờ thì...”

Tôi truyền cho Firo thông điệp tiếp theo.

“Umm-... Firo-, thích những Hiệp Sĩ luôn chiến đấu vì lợi ích của thế giớiーvậy nên, hãy đối mặt với tội lỗi của bản thân và tự thú với Nữ Hoàngー”

“Đã rõ!”

Hắn chắc đã trở lại như bình thường rồi, nhưng Motoyasu trông hình như còn lạ lạ thế nào ấy.

“Motoyasuー”

“Chuyện gì ạ, Nghĩa Phụ-san!”

“... Ngươi nhìn người này trông như thế nào?”

Một lần nữa, tôi chỉ về phía Melty.

“Một con heo nhỏ màu lam ạ.”

Hắn vẫn chưa trở lại như bình thườngー!

Nhưng cây thương thì đã như cũ rồi. Chẳng lẽ là ảnh hưởng của Curse Series? Giống như lúc cảm nhận của vị giác của tôi bị ngăn chặn, chẳng lẽ cả thị giác lẫn thính giác của hắn đều bị ngăn chặn rồi? Dù sao hắn ta cũng đã được Firo cứu, nên nếu được chữa trị, hắn sẽ ổn thôi.

À, là như thế đó.

“Nghĩa Phụ-san, con, Motoyasu thề kể từ giờ phút này sẽ tận lực góp phần vì hòa bình của thế giới, và cũng sẽ trở thành một thợ săn tình yêu để bắt được trái tim của Firo-tan!”

Hắn lại tiếp tục nói ra những thứ dở hơi lần nữa...

“... Trước hết, đến lâu đài đi. Và đừng bao giờ trở lại.”

“Đã hiểu! Nào, đi thôi! Những thiên thần của tôi! Portal Spear!”

Nhóm của Motoyasu biến mất ngay lập tức. Cuối cùng cũng được yên tĩnh.

“Chúng ta cũng trở về thôi. Ta đuối lắm rồi.”

“À, phải rồi... Naofumi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”

“Biết rồi...”

Melty cũng lằng nhằng quá đi.

Mà tôi nghĩ chẳng thể khác được. Chắc chỉ xin lỗi thôi thì đương nhiên là không thể nào đủ được rồi, nhưng lúc đó quyền lựa chọn của tôi chỉ có một. Tôi sẽ bỏ trốn ngay tắp lự nếu Melty thật sự gặp rắc rối, nên hãy bỏ qua cho tôi đi mà.

Như vậy, vấn đề đã được giải quyết. Đúng không?

“Thủ đoạn của Naofumi-sama thật tuyệt vời.”

... Atlas đang nói một câu chẳng hề phù hợp chút nào.

Giờ thì đã đến lúc trở về. Và có thể ngăn chặn được kỳ động dục của Firo thì có coi như đây là thù lao cũng chẳng sao.

“Uu... Xe kéo của Firo~...”

“Tự mà làm lấy 1 chiếc đi.”

“Xe kéo~...”

“Haa. Anh sẽ mua một chiếc khác sau, nên đừng buồn nữa.”

“Ya-y!”

“Fuee... Trong một khoảng thời gian, em không muốn ngồi xe kéo nữa đâu...”

“Trùng hợp làm sao. Anh cũng thế.”

Và với cảm xúc như vậy, chúng tôi trở lại làng trong ngày hôm đó. Tôi có cảm giác đây có lẽ là ngày mệt mỏi nhất kể từ khi đến thế giới này.

Không biết vì sao, ánh mặt trời thật oi bức.

Chú thích




[1] Hộp Mèo: Một từ ngữ bắt nguồn từ việc mèo có xu hướng hay chui vào trong những chiếc hộp hay không gian kín.

Con Mèo của Schrodinger: Https://vi.Wikipedia.Org/wiki/Con_m%C3%A8o_c%E1%BB%A7a_Schr%C3%B6dingerChương 212 Thợ Săn Tình Yêu 1

[2] Theo như ghi chú của Yorai-kun: Có lẽ tác giả ám chỉ đến một cảnh trong bộ Yuru Yuri.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK