“Những người trúng đòn tấn công vẫn chưa hồi phục. Chúng tôi đang xác nhận tình hình.”
Phía trước đang chống đỡ thế nào?
Tôi nhìn về phía Raphtalia và Firo, hiện đang chiến đấu quanh trái tim.
Cuộc tấn công của lũ quái thú có vẻ không ngừng. Cả hai đứa đều đã kiệt sức.
Khi cơ hội đến, hai đứa phá vỡ vòng vây và chạy đến chỗ tôi, nhưng khuôn mặt hai đứa trông nhợt nhạt.
“Hai đứa ổn chứ?”
“V-Vâng... Nhưng... Mana của em...”
“Phải... Chủ nhân biết đấy... Chúng hấp thụ Mana...”
Ku... Thật phiền toái. Kiểu tấn công này có ảnh hưởng giống như tia điện từ cái đầu vậy.
Tôi nhận được thông tin được báo cáo từ phía sau.
“Một lượng lớn quân lính đã chết do sự suy kiệt Mana.”
“Tình hình phía trước thế nào?”
“Nhờ sự bảo vệ của Khiên Hiệp sĩ, họ đã bắt đầu chuẩn bị ma thuật phong ấn trái tim.”
“Ta hiểu...”
Khả năng kháng Hấp Thụ của tôi đã có ích vào lúc thế này...
Thiệt hại tuy lớn nhưng chúng tôi vẫn có thể tiếp tục nhiệm vụ.
“Có lẽ sẽ khó, nhưng hãy hoàn thành chuẩn bị phong ấn nhanh nhất có thể!”
“V-Vâng thưa ngài!”
Theo khuôn mẫu này...
Trái tim của con Linh Quy bắt đầu phóng ra năng lượng ma thuật mà nó đã tích trữ lại.
Tôi chạy lên phía trước và nâng chiếc khiên lên để làm chệch đi tia năng lượng.
“_____________!” (Con Linh Quy)
“Gu-...”
Năng lượng phát ra cao hơn hẳn lần trước.
Những khối chấm trắng trái tim đã phóng ra, giờ đang đồng hóa lại với nó để tăng năng lượng phát ra.
Lâu quá! Khoảng thời gian đòn tấn công này dài hơn hẳn những đòn khác tôi đã chống lại. HP của tôi bắt đầu giảm xuống.
“Guuuuuuuuu-...”
Tôi không thể thay đổi tư thế không thì tia sáng sẽ bị lệch sang đám lính.
“Mu... Đừng dùng sức mạnh của Firo làm bị thương Chủ nhân!”
Firo chuẩn bị tư thế.
“Raphtalia-oneechan, mặc-trang-phục Oneechan! Hãy giữ lũ quái vật khỏi Firo một lúc.”
“Đ-được!”
“Chị hiểu rồi!”
Raphtalia và Rishia tiến vào đội hình và đẩy lùi bầy quái vật khỏi Firo.
“Suuuuuuuuuuuuuuu...”
Firo hít vào 1 hơi rất sâu.
Tôi có thể cảm thấy gió tập trung quanh con bé.
Những khối chấm trắng trở về trái tim giờ bị kéo đi.
Chính xác hơn là, Firo đang hút hết chúng.
Những cục chấm trắng bị kéo mạnh về phía Firo, nhờ vào ma thuật mạnh của con bé.
Chẳng mấy chốc, tia sáng yếu đi.
“Làm tốt lắm, Firo”
“Gepu-”
Tôi nhìn đằng sau và thấy Firo đang vẫy cánh sung sướng. Con bé trông hơi phồng hơn trước 1 chút.
... Con bé đã ăn những thứ đó à?
“Phản lại.”
Firo xoay mặt về phía trái tim và mở miệng ra. Thứ gì đó bay ra.
Tôi nghĩ đó là khí mà con bé đã hút vào trong cơ thể.
Một quả cầu khí được nén lại bay thẳng đến trái tim.
“_______!!!”
Con rùa vội vàng dựng lên 1 lá chắn ma thuật quanh trái tim, như là nó cảm nhận thấy nguy hiểm trong đòn tấn công của Firo.
Lũ quái vật thuộc hạ, như để bảo vệ trái tim, bay thẳng đến quả cầu khí..
Nhưng quả cầu hấp thụ bất cứ con quái vật nào đến gần, và tiếp tục bay đến trái tim.
Một tiếng động lớn vang lên, và lớp lá chắn ma thuật quanh trái tim vỡ nát.
Trái tim đang dựng lại lớp phòng ngự của nó. Đây là thời điểm hoàn hảo để kích hoạt phong ấn.
“Ngay bây giờ!”
“Ha!”
『Chúng tôi đã đọc và hiểu sức mạnh của Tự nhiên. Đến lúc Sự thật của thế giới hiển lộ. Giờ đây trở thành sợi xích trói buộc một trong bộ tứ: Linh Quy, loài thú Tai họa! 』
Một vòng tròn ma thuật lớn xuất hiện quanh trái tim.
Con rùa hiện tại đang tập trung hồi phục tổn thất bởi đòn tấn công của Firo, và không thể thực hiện 1 đòn tấn công lại.
Đây là kết thúc rồi!
『 Phép Hiệp Ước Độ Lớn: Phong ấn Ma thuật 』
Những dải dây xuất hiện từ vòng ma thuật và bắt đầu bao quanh trái tim, lúc nó gần như kết thúc tái sinh.
“____________!?”
Thịch... Thịch... Th... Ịch... Th...
Tiếng tim đập càng lúc càng yếu đi và cuối cùng ngừng đập hẳn.
Con quái vật ngoài kia có vẻ cũng đã ngừng lại. Từ căn phòng bên cạnh, tôi có thể nghe được vài tiếng hô lên.
“ĐĐĐượccc RRồiiiiiiii”
Họ đang mừng thắng lợi.
“Chiến thắng! Chúng ta đã thắng rồi!”
“Hooray!”
“Một trận chiến dài và khó khăn, nhưng chúng ta cuối cùng đã làm được!”
Fuu...
“Oneechan, Firo trả chị thứ này nè.”
“? Firo, Em đang làm gì vậy?”
Firo bất ngờ ném tất cả những chấm trắng mà con bé đã nuốt vào Raphtalia. Có phải chúng là thứ đặc trưng Linh hồn không? Có lẽ tôi nên hấp thụ chúng.
Khuôn mặt Raphtalia có khí sắc tốt hơn khi ảnh hưởng Hấp Thụ mất đi, nhưng vẻ mặt em ấy càng lúc càng tệ hơn. Như là 1 con bọ rơi trúng lưng em ấy vậy.
Phủi những chấm trắng đi, Raphtalia bắt đầu đuổi theo Firo chạy xung quanh trong cơn thịnh nộ.
“Oy, Firo! Chị chắc chắn không bỏ qua cho em dễ dàng đâu!”
“Ahaha~”
Thở dài* Có vẻ chúng tôi bằng cách nào đó đã có thể kết thúc phong ấn.
“...- Chủ nhân!?”
Firo bất ngờ dừng lại. Mặt con bé trông tái đi.
Thịch! Thịch!
Tiếng tim đập lại tiếp tục.
Với âm thanh như tiếng kính vỡ, vòng tròn ma thuật vỡ ra.
“Làm sao có thể!?”
“Firo đã làm hết sức rồi, làm sao mà?”
Con mắt trên trái tim mở lớn ra, và phát ra tia sáng 1 lần nữa.
“Thứ này không biết khi nào thì chịu ngừng lại sao.”
“Phải!”
“Lại thất bại nữa sao?”
“Không... Phép rất hoàn hảo... Nhưng nó lại có thể phá bỏ dễ dàng.”
Chết tiệt! Khốn kiếp!
Chúng tôi không còn quân lực nào cả. Cái đầu thì tái sinh. Chúng tôi không thể phong ấn được trái tim.
... Không, Phải có 1 cách gì đó. Tôi không thể đầu hàng được.
“Raphtalia, Firo, các em có thể xử lý nó được không?”
“Để cho em.”
“Vâng~!”
Cả Raphtalia và Firo chuẩn bị sử dụng tuyệt kỹ mạnh nhất của mình.
Kẻ cả nó thoát khỏi trói buộc, đổi lại phải có thông tin mà tôi có thể thu được.
“Nói đội quân phía sau lui lại!”
“N-nhưng...”
“Nếu có thể, có hỗ trợ 2 người đó. Không thì bảo họ tập trung vào bảo vệ bản thân. Trường hợp xấu nhất, chúng ta sẽ phải rút lui!”
“Đ-đã hiểu!”
Đám lính theo mệnh lệnh của tôi và rút lui về tuyến sau.
Còn Raphtalia, Firo, tôi, Shadow và Rishia chuẩn bị chiến đấu.
“Zveit Aura”
Tôi dùng phép hỗ trợ lên cả nhóm. 2 đứa chạy lên trước.
“Spiral Strike!” (Xoắn ốc kích)
“Hakke Destiny Slash” (Bát Quái Thiên Vận Trảm)
Tiến nào! Có lẽ liều lĩnh, nhưng không còn lựa chọn nào khác.
“_________!?”
2 đứa lao đến trái tim của con Linh Quy. Con rùa cố triệu tập lũ quái vật để bảo vệ nó.
Nhưng 2 đứa đang dồn hết lượng ma thuật còn lại vào đòn này. Lũ quái vật không hề gây được ảnh hưởng gì.
Trái tim đã bị xuyên thủng.
“...”
“Đây là giới hạn rồi!”
“Anh hiểu... Hãy lui lại đi.”
Tôi quan sát trái tim. Giống như lúc nó bị phong ấn, nhịp tim đập đã ngừng lại. Liệu chúng tôi đã làm được?
Hầu hết các ống động mạch quanh nó đã thành những mảnh thịt vụn. Trái tim có 1 lỗ lớn ngay chính giữa.
Nếu nó có thể hồi phục trong tình trạng này, nó thực sự đúng là bất tử.
... Thịch.
___!?
Ngay trước mắt tôi, các ống động mạch tự hồi phục và cái lỗ bắt đầu khép lại.
“Cái...”
“Thật dai dẳng...”
“Fueeeeeeeeeee...”
Anh cũng muốn Fueeeeeeee rồi đây.
“Nhiệm vụ... Đã thất bại-gojaru. Chúng ta phải rút quân-gojaru.”
“Và rồi sao? Thất Tinh Hiệp sĩ có thể thắng được 1 con quái vật như thế này?”
Trong cơn thịnh nộ, tôi vô tình nói suy nghĩ của mình.
“Đ-đó có lẽ vậy-jaru... Nhưng ở đây sẽ không làm được gì cả -gojaru.”
“Ku...”
Shadow nói đúng. Sẽ chẳng được gì khi chiến đấu hàng giờ trong thứ này được.
Tất cả sức sống mãnh liệt này từ đầu vậy?
Nếu 1 con quái vật như thế này xuất hiện trong game, thì chẳng ai lại trả giá để đánh với nó.
“... Ta hiểu. Chúng ta bây giờ sẽ rút lui và nghĩ kế hoạch khác.”
“... Vâng thưa ngài.”
Những người lính lòng nặng trĩu đau buồn.
Thất bại ngay khi đã thấy chiến thắng, tinh thần phải chịu đả kích to lớn.
Cẩn thận né tránh nguy hiểm, tôi dẫn những con người đàn ông này ra khỏi trái tim và thoát ra cơ thể của con rùa.
“Nó sẽ dễ dàng hơn khi thoát ra từ trong thị trấn hơn là từ dãy núi.”
Đường núi bị đổ nát nặng nề. Với những cơn chấn động gây ra bởi sự chuyển động của con rùa, bước đi khó mà vững được.
Mặc dù chúng tôi có lẽ phải xử lý với đám gạch vụn đổ nát, chắc chắn sẽ an toàn hơn khi xuống khỏi con rùa từ vùng thị trấn.
“Chúng tôi rất biêt ơn ngài vì tìm ra đường rút lui an toàn.”
Người chỉ huy đội quân cho tôi vài lời cảm ơn.
“Đừng quá để tâm. Phòng vệ là việc của ta.”
Nhưng... Tất cả công sức của chúng tôi đã đổ sông đổ bể cả.
Thông tin duy nhất mà chúng tôi nhận được là phép phong ấn không tác dụng.
Không có cách nào để thắng sao?
Tôi gạt đi những con quái vật khi chúng tôi tiến thẳng đến lối ra ở thị trấn.
“Đây là...”
Đó là 1 kiến trúc tương tự như ngôi đền tôi đã điều tra với Firo.
“Có vẻ đó là 1 ngôi đền-gojaru.”
“Cô biết sao?”
“Tôi đã được huấn luyện để do thám được trong các kiểu kiến trúc-gojaru. Có những tấm thạch bản mang những thông điệp của các Hiệp sĩ ở đây-gojaru.”
“Thạch bản? Chúng có phải là thông điệp mà ta thấy ở ngôi đền kia không?”
“Có thể những thứ này được làm theo thông điệp đó như sự tham khảo-gojaru. Bán những tấm thạch bản mang những thông điệp này là nét đặc biệt của thị trấn-gojaru. Trước chắc chắn có nhiều hơn, nhưng cả thị trấn đã bị phá hủy cùng với sự thức tỉnh của con rùa – gojaru.”
Tham khảo? Có thể có cả những người viết được tiếng Nhật ở đây sao?
Hmm... Nên ngôi đền này chứa đựng hằng hà các tấm thạch khác nhau.
Keiichi đã để lại phương pháp để đánh bại con rùa. Có lẽ tôi tìm được tấm thạch bản mang thông điệp của ông ấy.
“Cô có thể để tôi tìm kiếm xung quanh 1 lúc không?”
“Tôi không cho rằng giờ là thời điểm làm vậy-gojaru”
“Thông điệp trước tôi đã thấy có viết về cách đánh bại con Linh Quy. Tuy nhiên, phần thông tin quan trọng nhất đã bị mất.”
“Thật kinh ngạc, vậy chúng tôi phải lục lọi trong đống ghi chép này-gojaru.”
Nhóm của tôi và đám lính còn lại tìm kiếm, gom lại tất cả những tấm thạch bản có thể tìm được.
Những bức tranh này không được làm tốt lắm. Chúng có vẻ được làm đại trà, với 1 hình vẽ đơn giản của con rùa và chữ viết được in trên đó.
Và những cái này cũng bị thiệt hại do chuyển động của con rùa.
“Ngài có thể đọc nó sao-gojaru?”
“Thế nào ạ?”
Như trò chơi xếp hình vậy, tôi gom những mảnh của những bức hình được làm đại trà khác nhau lại. Nhiều mảnh đã bị vỡ nát khó mà nhận ra được. Tôi không nghĩ tôi có thể giải đoán được.
“Em đã thấy thêm nữa nè.”
Rishia mang đến 1 mảnh lớn của tấm thiết bản.
... Cuối cùng, có gì đó tôi có thể đọc.
Hơn cả Đợt sóng, mục đích của ông là... Ngừng...
Tôi cũng có thể nhận ra các chữ “Đầu”, “Tim” và “Như nhau”.
Tôi phải suy nghĩ, liệu Hiệp sĩ Keiichi muốn để lại điều gì cho chúng tôi?
Cùng với cái đầu, bạn phải... Để đánh bại con quái vật này, sau đó... Đoạn sau bị mất ở đây.
Giờ khi tôi suy nghĩ về nó thì ngay từ đầu, Keiichi vẫn đang nói về phương pháp đánh bại thay vì phong ấn nó.
Vậy ra trong quá khứ, bọn họ đã phát hiện ra phương pháp đánh bại nó.
Vậy tại sao nó bị phong ấn đến tận bây giờ?
Tôi không hiểu.
Nếu tôi không hiểu đoạn này, tôi phải sang đoạn tiếp theo.
Tôi phải gom được nhiều thông tin hữu ích từ cái này.
Đầu, Tim và Như nhau được dùng trong 1 dòng.
... Có phải là nó? Thứ ở trong game và manga...
(Theo bản Eng, thứ đó có trong game Megaman EXE và truyện Neon Genesis Evangelion. Có tên nào biết được thứ đó không =[[)
Tuy vậy, không có biện pháp nào để kiểm tra lý luận đó cả.
“Cái gì?! Thật vậy sao?!”
Khi tôi đang chìm vào suy nghĩ, đám lính trở nên ồn ào.
“Chuyện gì vậy?”
“Xin hãy nhìn ra ngoài. Con Linh Quy đang tiến về phía thành phố, chúng tôi vẫn chưa hoàn tất việc sơ tán người dân!”