Mục lục
Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi đã hiểu Witch được nuông chiều thế nào mà lớn lên như vậy rồi, thế nhưng, còn Melty thì sao?”

“Đứa trẻ đó được lớn lên trong sự dạy dỗ của một giáo viên riêng. Nên nhờ vậy con bé không chịu quá nhiều ảnh hưởng bởi người đó.”

Và, đó chính là lý do tại sao Melty lại thẳng thắn hơn nhiều khi so với người chị xấu xa của mình.

Chỉ cần so sánh với con chị là đủ. (Ý là chỉ nên so sánh với mỗi con chị thôi: V)

Nếu tôi buộc lòng phải nói thì, cảm xúc tự nhiên của Melty đã quá hiển nhiên rồi.

Cô bé rất tức giận với chúng tôi ngay trong lần gặp đầu tiên, và gần đây thì hay lên cơn cuồng loạn quá mức nữa.

“Ah, phải rồi, Iwatani-sama có vẻ như đã thay đổi cách gọi của đứa trẻ đó, cho nên tôi cũng đã ban hành thông báo chính thức đổi tên rồi.”

“Không ngờ bà có thể phân biệt được đấy, dù rằng thực chất thì 2 cái tên này gần như giống nhau.”

“Tôi đã nghe về điều đó thông qua báo cáo của Shadow.”

“Vậy, chắc hẳn bà cũng đã nghe về căn nguyên của nó rồi chứ?”

“Đấy có phải là một yếu tố ở thế giới của Iwatani-sama không? Có lẽ... Đó chắc là một kiểu chơi chữ nói về tính cách độc ác (Ma Tính) như là Ác Ma,... Ma Nữ hay hay thứ gì đó tương tự chăng?” [1]

“Chuẩn rồi.”

Tuy nhiên, những từ mà bà ta vừa nói lại đang ám chỉ tới con gái của bà đấy, bà biết điều đó chứ?

Mà, dù sao thì, đó là những cảm xúc thường thấy khi đề cập đến con Witch.

“Ngoài ra, tôi đang giao phó chuyện này cho Melty, nhưng ngài định đặt thuế suất cho thị trấn đó như thế nào?”

Thuế ư?

Ngẫm lại thì, quý tộc đáng nhẽ chỉ phải cai quản mảnh đất của mình và không gây ra chuyện gì thì đó mới là hiền đức, đúng chứ?

À thì, tôi không chắc điều đó có đúng với thế giới khác không nữa.

“Đặt thuế cao trong khi vẫn đang xây dựng lại thì có hơiー...”

Nếu tôi làm như thế thì bao nhiêu sức lực của dân chúng sẽ đổ xuống sông xuống biển hết.

Tôi cảm thấy đòi hỏi thêm thuế má trong khi sinh hoạt của họ còn chưa được đảm bảo rồi sẽ làm tất cả mọi người đều chẳng còn gì.

Tôi hiểu điều đó, khi còn ở Nhật, tôi cũng phải trải qua một thời điểm sống khó khăn như vậy.

Dù rằng trong kinh doanh, chúng tôi đang trong thời kỳ khó khăn, nhưng nếu mức thuế tăng lên thì vấn đó lại càng lớn thêm nữa. Kinh tế trì trệ, đại loại vậy.

Nếu bạn tham khảo thêm lịch sử, thuế cần phải giảm xuống trong suốt thời kỳ khủng hoảng kinh tế.

Hay nói cách khác, miễn là còn nghị lực thì chúng ta vẫn có quyền kỳ vọng vào thu nhập của mình theo một cách nào đó.

... À thì, tôi cũng không hiểu biết nhiều về nó lắm.

“Tạm thời, chúng ta nên hạ giá những loại đồ vật liên quan tới phục hưng[2] hay sinh hoạt và tăng giá những mặt hàng xa xỉ phẩm và những thứ giống như vậy...”

“Tôi rất mong đợi được thấy Iwatani-sama thể hiện tài năng của ngài.”

“Hy vọng bà không kỳ vọng quá nhiều.”

Nên nói như thế nào đây, tôi chẳng hề vĩ đại cũng như xuất sắc gì cả.

Dù là cách này hay cách khác, tôi chỉ sử dụng sức mạnh của chiếc khiên thôi.

Nghĩ đến chuyện đó thì, hầu hết thời gian là dành cho cây Bioplant sản xuất dược thảo nên tôi có khả năng sẽ sản xuất được thuốc sớm thôi.

Việc mua bán của tôi dạo này cũng đã được cải thiện, và tài sản đầu tư của bản thân tôi bằng cách nào đó cũng khá đáng kể.

Dù có chuyện gì đi chăng nữa, tôi đằng nào chẳng bán được thuốc.

“Tôi có nghe báo cáo rằng ngài đã làm một tòa nhà khá thú vị. Một cái cây có thể dễ dàng biến thành một ngôi nhà phải không?”

... Vậy ra bà đang gián tiếp hỏi về Rat đấy à.

Cũng giống như tôi vẫn đang cảnh giác, đến cả đất nước này cũng chẳng thể lơ đễnh với vấn đề này được.

“Phải, tôi đã tạo ra nó cùng với một Giả Kim Thuật Sư đã gây ra rắc rối ở Faubley.”

Tôi đưa một hạt giống cây Camping Plant cho Nữ hoàng.

“Tạm thời đây là một mẫu thử nghiệm.”

“Ngài cũng sẽ dùng nó như một mặt hàng để buôn bán chứ?”

“Có vấn đề với tính ổn định của nó, nếu như phân phối nó quá nhiều thì e rằng sẽ nguy hiểm lắm.”

Tạm thời thì chưa có vấn đề gì, nhưng tôi không biết được lúc nào sẽ có chuyện xảy ra.

Vấn đề nguy hiểm chính là về khả năng phục hồi của nó, đặc biệt nó có khả năng giao phối kỳ quái nữa. (Nguyên gốc có vẻ là giao phối/phối giống chứ ko phải lai giống.)

“Khi tôi đang làm công tác quản lý, có rất nhiều nơi không còn do Đợt Sóng, do đó tôi sẽ sử dụng chúng để chứng minh nhiều nhất có thể.”

Nơi của tôi chính là kết quả của việc hiển lộ nên kỹ thuật này, và ngay từ ban đầu tôi có ý định coi trọng việc bán thuốc hơn nhiều.

“Vậy thì bán cho những người quý tộc thì sao? Giả sử ngài có thể dùng ma thuật để ngăn chúng giao phối, và trở thành những sản phẩm có thể bỏ được thì có lẽ chúng sẽ bán được với cái giá cao.”

“Đó cũng là một cách, nhưng...”

Không phải là tôi không thể làm được điều đó bằng cách cải tạo lại giống cây. Nó sẽ hoạt động nếu tôi đặt chỉ số sinh sản xuống mức thấp nhất.

Nếu vậy chắc sẽ ổn khi bán cho những nhà quý tộc.

“Tôi sẽ không nhận bất kỳ lời than phiền nào đâu, như thế được chứ?”

“Những người than phiền với tác phẩm của Khiên Hiệp Sĩ-sama đều chỉ là những người có quyền lực.”

“Đó mới là điều mà tôi lo lắng đấy...”

Dù theo cách nào thì việc cai quản lãnh thổ cũng chẳng hề dễ dàng chút nào. Tuy trên danh nghĩa thì tôi là người dạy

Melty nhưng dường như tôi đang được cô bé dạy thì đúng hơn.

Thật đau đớn khi phải chịu khuất phục trước con bé Metly nóng nảy đó.

“Ngẫm lại thì, những quý tộc của đất nước này thì như thế nào? Trao cho tôi, Khiên Hiệp Sĩ những ưu đãi như vậy là hành động chuyên quyền của riêng Nữ Hoàng, đúng chứ?”

“Hiện tại thì không có vấn đề gì cả. Thay vào đó tình hình lại có vẻ yên tĩnh đến mức đáng lo ngại.”

“Có vẻ như có chuyện gì đó sắp xảy ra à?”

“... Vâng, đáng tiếc thay, với quyền lực của mình, tôi không thể làm gì được.”

Tôi không có một bằng chứng thuyết phục nào nhưng tôi có một linh cảm. Linh cảm của tôi thường là đúng khi liên quan đến mấy chuyện như thế này.

Ban đầu, tôi cũng như thế, quản lý một ngôi làng Á Nhân trong một đất nước do loài người thống trị, nhưng Nữ Hoàng của đất nước đó đã ghì chặt lấy Khiên Hiệp Sĩ, người vốn được sùng kính, thờ phụng và là thần của tộc Á Nhân, cũng chính là bà Nữ Hoàng này đây.

“Nó liên quan tới những rắc rối do nhà Giả Kim Thuật của ngài, nhưng từ những gì tôi thấy trong báo cáo dường như cô ta thích nghi khá tốt ở nơi của Iwatani-sama.”

“Aa, thật ngạc nhiên khi mọi thứ diễn ra nhanh chóng như thế. Thật sự thì đã xảy ra chuyện gì ở Faubley vậy?”

“Theo như bảng tường trình của cô ta thì có vẻ như Thất Tinh Hiệp Sĩ của Faubley có xung đột gì đó với nghiên cứu và kỹ thuật của cô ta nên đã trục xuất cô ta ra khỏi đất nước. Điều tôi nghi ngờ chính là điều đó, hơn là một cuộc xung đột về tôn giáo.”

Dù nói thế nào thì những kẻ đó đã có được những kỹ thuật của cô ta. Thế nên cô ta mới bị đuổi đi.

Mặc dù tôi không biết cô ta đã nghiên cứu những gì ở Faubley...

Không biết vì sao, bầu không khí sặc mùi như kiểu “Nhật Bản và một quốc gia nào đó đang cạnh tranh với nhau trong ngành thương mại nhập khẩu xe hơi.” Nó cũng tương tự như trường hợp bị trục xuất khỏi đất nước do quyền lực chính trị.

Mà, loại vũ khí mới của Faubley cuối cùng thì cũng sẽ xuất hiện thôi.

Nếu nó làm cho Đợt Sóng và cuộc sống dễ dàng hơn thì thật tốt. Tôi sẽ không quá ỷ lại vào đó đâu và tôi vẫn sẽ cần sự giúp đỡ của Rat.

“Vậy ra cái báo cáo đó là như vậy sao?”

“Có vẻ là như vậy, và chúng tôi rất mong đợi lần ghé thăm kế tiếp của ngài.”

Nữ Hoàng cúi đầu chào và ngay lập tức rời đi.

“Đúng rồi, chúng tôi đã khai thác được nhiều loại khoáng thạch từ Linh Quy ở trong nhà kho của lâu đài, xin đừng ngại và lấy bất kỳ thứ gì ngài muốn.”

“Ah, vậy thì hãy chuyển chúng tới cửa hàng vũ khí quen thuộc của tôi.”

“Được rồi.”

Dù có như thế nào, tôi muốn trở thành sức mạnh của Lão Già, nên tôi muốn ông ấy được quyền ưu tiên trước.

Cảm thấy rằng cuộc trò chuyện đã kết thúc, chúng tôi đi đến chỗ Đồng Hồ Cát Chạm Rồng để Lv Reset cho Fohl và Sadina.

Vào lúc đó, tôi cũng nhận được một ít cát từ chiếc Đồng Hồ Cát Chạm Rồng và tôi để cho khiên hấp thụ nó.

Điều kiện cho Khiên Long Khắc Sa[3] đã được giải phóng.

Khiên Long Khắc Sa 0/60 C

Ability: Chưa giải phóng...

Equipment Bonus: Kỹ Năng『Portal Shield』

Độ thành thạo vũ khí 0

Tôi nhìn vào bảng thông báo vừa hiện lên... Không có kỹ năng đặc biệt nào kèm theo. Tính năng của chiếc khiên cũng chẳng quá cao.

“Portal Shield!” (Khiên Dịch Chuyển)

Với một tiếng *Pop*, một icon xuất hiện ngay trước tầm nhìn của tôi.

Truyền Tống ←

Bộ Nhớ Địa Điểm Dịch Chuyển

Địa điểm dịch chuyển ban đầu là nơi nào vậy?

Tôi nhận dạng dịch chuyển.

Phòng Triệu Hồi Melromarc

Aa, đó là căn phòng lần đầu tiên tôi xuất hiện ở thế giới này. Ngoài nơi đó ra chẳng thể nào còn nơi nào khác được.

Tôi thử bay đến đó thử xem. (Ờ thì tác giả dùng từ “bay” chứ không phải từ “truyền tống” hay “dịch chuyển”: V)

Khi dùng kỹ năng, tôi cảm thấy được phạm vi ở xung quanh đó.

Tôi cũng có thể chỉ định những người đồng đội cùng dịch chuyển. Có vẻ như tôi cũng có thể bay không mục đích nữa.

Hơn thế nữa, phạm vi lại khá rộng lớn. Tôi không cần phải chạm vào hay làm bất cứ điều gì.

Đó giống như một kỹ năng thoát hiểm khẩn cấp vậy.

“Vậy anh định sử dụng kỹ năng dịch chuyển luôn để thử nghiệm xem.”

“Un!”

“Ara, trông có vẻ thú vị.”

“Ông định dùng nó sao?”

Fohl sợ hãi và níu lấy Sadina. Sadina cũng ôm lấy Fohl.

Firo thì...

“Được rồi, Firo. Hãy đứng cách xa anh thêm một chút nữa đi.”

“Hm~? Vâng~”

Firo trong hình dạng con người chạy lon ton ra khỏi tôi.

Haizz. Nó trở nên là như thế đấy.

Tôi bắt đầu nhận thức được dịch chuyển.

Khi tôi kích hoạt kỹ năng, cảnh vật thay đổi và tôi bay tới một nơi ẩm thấp, một tế đàn có mùi của đất.

Nghĩ kỹ lại thì đây đúng là nơi đó.

Không có ai ở xung quanh và cũng chẳng hề có nghi lễ nào đang được tổ chức ở đây cả, nên quang cảnh nơi đây như thế cũng là chuyện bình thường.

“Ngài bay được thật kìa. Thật thú vị~”

Sadina mỉm cười khúc khích. Này, sao lúc nào cô cũng cười vậy hả.

Fohl chớp mắt ngạc nhiên.

Firo... Tách khỏi tôi và con bé giờ đang đứng ngay bên cạnh tôi.

Đây đúng là một kỹ năng thuận tiệnー...

Còn thời gian phục hồi kỹ năng thì như thế nào đây?

“Portal Shield!”

Thời gian dùng lại kỹ năng, bộ đếm thời gian là 1 giờ.

Lâu hơn tôi nghĩ.

À, nếu thời gian hồi kỹ năng mà ngắn thì tôi có thể lợi dụng điều đó trong trận chiến.

“Được rồi, chúng ta trở về thôi.”

Chỉ cần như vậy, chúng tôi đã hoàn thành việc thử nghiệm và quay trở lại làng.

Nhân tiện, địa điểm ghi nhớ dịch chuyển của Portal Shield dường như không lưu được ở trong hang động và những tòa nhà. Phòng Triệu Hồi là điểm khởi đầu, và đó là tại sao có kiểu đối xử như thế.

Và như vậy, tôi không thể dịch chuyển đến những nơi chưa được đăng ký, không thì tôi có thể bay đến một nơi nào đó khác biệt.

Ngoài ra, cũng không cần phải hét lớn tên kỹ năng, chỉ cần nhấp môi ra lệnh thì đã bay đi rồi.

Tôi lấy tay che miệng và nói “Portal Shield”, một icon xuất hiện.

Hơn thế nữa, ngoài những thành viên cùng tổ đội, tôi còn có thể lựa chọn những đồng minh xung quanh để dịch chuyển theo nữa.

Nói cách khác, tôi có thể dùng nó khi một người đồng minh của tôi bị kẻ địch bắt giữ.

Tóm lại, ma thú, mấy tên Anh Hùng, Witch không phải đồng minh của tôi, nên tôi không thể cưỡng chế dịch chuyển chúng theo tôi được.

Thật phiền toái...

À đúng rồi. Nói về hạn chế, hình như chiếc xe ngựa là quá lớn nên không thể dịch chuyển được.

Vậy ra đấy chính là lý do mấy tên Anh Hùng khác không sử dụng xe ngựa sao.

Chú thích




[1] Trong tiếng Nhật, 3 từ đó đều có chữ Ma (魔) nên mình để thế cho dễ hiểu.

[2] Phục hưng: Làm cho cái đã suy tàn hoạt động trở lại và tốt hơn trước. Dùng từ “tái xây dựng” không diễn tả hết được nên mình phải dùng từ Hán Việt cho rõ vậy.

[3] Chữ Khắc trong từ Long Khắc mang 2 nghĩa là “Chạm Khắc” và “Thời Khắc”, nên tên chiếc khiên có thể hiểu là Cát của Hình Chạm Rồng hay là Cát của Thời Khắc Rồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK