Những lời nói đó đã làm Gaelion dừng lại.
Ô! Chẳng lẽ tình thân đã lay động trái tim của nó sao?
Thật thế ư?
“Otou-san?”
“Ể?”
“Tôi đã lờ mờ đoán ra! Vậy là tôi đã nghĩ đúng.”
Rat vừa gật gù vừa lẩm bẩm như thể cô ta đã biết rồi vậy.
“Un, Otou-san là... Con rồng ở lãnh địa này.”
Taniko gật đầu, rồi quay sang nói liến thoắng với Gaelion.
“Quả thực là có nhiều câu chuyện kể rằng con của cả loài người lẫn của Á Nhân được những con ma thú hoang dã nuôi lớn. Về đại thể, những loài đó thường là ma thú hệ sói hay rồng.”
Gì chứ? Cụm từ “cậu bé sói” (ookami shounen – lang thiếu niên) nghe rất quen tai.
Hả? Bộ Taniko thực sự được một con rồng nuôi lớn sao?
Dù có nhìn thế nào thì Taniko cũng là một Á Nhân có dạng giống loài chó chứ chả có tí đặc điểm nào giống loài rồng cả.
Ngay từ đầu, con Hủ Long,... Chắc không phải như vậy. Trong trường hợp này, có lẽ nó đã nhận nuôi con bé lúc vẫn còn sống?
Vậy ra cách vịnh xướng ma pháp đặc biệt của con bé là do học từ rồng à?
Vậy còn Sadina, tại sao cô ta cũng biết dùng loại ma pháp đó chứ?
Sadina nhìn về phía tôi và...
“B-Í M-Ậ-T!”
Ư hư, cô ta làm tôi phát cáu.
Rồi tôi sẽ nghe cụ thể lại sau.
“Ngừng lại đi... Otou-san. Sớm thôi. Nơi này sẽ chẳng còn là gì hết. Con hiểu sự thù hận của cha đối với người Anh Hùng đã cướp đi mọi thứ của cha. Dù gây phiền phức cho người khác cũng chẳng thể thay đổi được gì đâu... Nên hãy ngừng lại đi!”
“GU...”
Gaelion đang rên rỉ; Dường như những lời của Taniko đã có ảnh hưởng tới nó.
Tôi bịt lấy 2 tai mình do tôi chẳng muốn nghe gì nữa hết.
“Cha muốn thế này mãi sao? Con biết người Anh Hùng đã đoạt đi niềm vui của cha, và cả của con là không thể tha thứ được. Nhưng Khiên Hiệp Sĩ này thì... Lại khác. Mọi người trong ngôi làng đều rất tử tế và dịu dàng. Họ khác hẳn những người trong đất nước này, những kẻ đã dùng roi đánh con mỗi khi con làm sai điều gì. Họ cũng khác hẳn những người trong ngôi làng dưới kia, những kẻ đã cười khoái trá khi khoắng sạch kho báu của cha.”
Taniko rơi nước mắt khi hồi tưởng lại những gì đã xảy ra trong khi vẫn cố thuyết phục Gaelion.
Do không muốn nghe gì cả nên tôi chỉ đơn giản... Bịt 2 tai mình lại.
Chắc chắn là... Con rồng không nuôi dưỡng một đứa trẻ Á Nhân... Cho đến khi trưởng thành chỉ để thực hiện “hành vi” đó, phải không? Hay là do tôi đã quá lậm game nên mới nghĩ như vậy?
“Xin cha... Xin hãy trả lại cơ thể cho đứa trẻ đó... Đứa trẻ đó, con sẽ nuôi nó... Tên của nó là Gaelion, cùng tên với cha. Con hứa tên của cha sẽ mãi sống cùng với nó... Và, cũng xin cha hãy trả sức mạnh lại cho Firo. Otou-san... Cha không còn thuộc về nơi này nữa.”
“GYAOOOOOOOOOOOOOOOO!”
Con rồng đó bắt đầu cào mạnh lên trán mình.
Và rồi...
“Gyaa... Gyaaa...”
Dường như có một thứ gì đó đang cố vùng vẫy đâm xuyên ra ngoài.
Thế rồi, một con rồng non nhỏ trông như mới được sinh ra chui ra từ trán của Gaelion.
“Gaelion!”
“Gyu aaaa...”
Một con rồng có hình dáng giống như Gaelion vừa được sinh ra.
Yếu tố tăng trưởng của cái tên và điểm kinh nghiệm cũng bị hút ra cùng với nó, có vẻ như con rồng đó muốn giúp bảo vệ Taniko và chúng tôi.
Và rồi... Hình dáng của con rồng mà chúng tôi đánh nãy giờ trở nên bị nhuộm đen và bắt đầu tan rã trong khi vẫn trừng mắt nhìn chúng tôi.
Ngay sau đó, tôi liền quay sang nhìn Taniko.
“Otou-san... Cho đến lúc đó... Con, sẽ làm bất cứ điều gì có thể.”
Khi Taniko bình tâm lại, Melty và Sadina hít sâu một hơi.
“Sadina Onee-chan, hãy cùng em ngăn chặn Otou-san lại!”
“Được.”
“Không còn lựa chọn nào khác rồi.”
3 người bọn họ tập trung lại để chuẩn bị niệm xướng cho Ma pháp Hợp Xướng.
Lần này thật là nhanh chóng. Cứ như thể để đáp lại lời niệm xướng của Taniko vậy.
A, con Gaelion nhỏ chấp chới đôi cánh nhỏ bé bay về phía 3 người bọn họ.
Tôi liền chuyển sự chú ý của mình vào con rồng đen đang tan rã kia.
“GYAOOOOOOO!”
Đó là cha của Taniko... Đó là con rồng mà tôi đã từng chiến đấu. Trước đây, nó chẳng hề có răng và sừng. Còn hiện giờ, nó trông dữ tợn hơn rất nhiều.
“Bá Tước, vết thương của ngài ổn chứ?”
“Cô thấy nó ổn lắm đấy à?”
Đó là lửa của Dark Curse Burning S đấy! Mà,... Do ngọn lửa đã yếu đi, thế nên đây cũng không phải là vết thương nguy hiểm đến tính mạng.
Trước đó tôi đã phải chịu nguyền rủa rồi, giờ lại có thêm cái này chồng lên càng làm cho tổn thương thêm trầm trọng.
“Khả năng phục hồi của ta đã bị giảm đi do lời nguyền. Nhưng có nước thánh có thể tăng cường cho khả năng của thanh tẩy ma pháp nên cũng chẳng cần lo quá nhiều. Nhưng có vẻ như ta vẫn phải bảo vệ bọn họ khi đang trong quá trình hợp xướng.”
Vừa nói, tôi vừa tiến ra đứng trước nhóm của Taniko để bảo vệ bọn họ.
Còn Gaelion thì bay sà đến và bám vào lưng tôi.
“Nguy hiểm. Lui lại.”
『Thật đáng tiếc.』
“Cái...”
Gaelion nói chuyện.
Tuy nhiên, tại sao nó lại phải nói nhỏ như vậy?
『Đừng có làm loạn; Nếu không, Wyndia sẽ phát hiện đấy.』
“Ngươi...”
Ra đây là Gaelion phiên bản phụ thân (phụ thân mode) đấy à.
Không phải là một Gaelion phiên bản trẻ con (trẻ con mode) đang điều khiển cơ thể đó sao.
『Biết được con gái ta đã trưởng thành đến thế này đúng thật là vui mừng. Khiên Hiệp Sĩ, có một điều ta rất muốn dạy mày. Mày có nhận ra điều đó rồi chứ?』
“Nếu ta mà biết... Thì cần gì ngươi phải dạy. Nên không... Ta chả biết gì cả.”
Tôi nhìn vào con Gaelion mà mình vẫn chiến đấu cho đến tận bây giờ.
Nó có một cái tên khác. Hay tôi nên nói rằng tôi đã hiểu được Status của nó?
Wrath Dragon
Cái tên Gaelion của con rồng đen đó dần dần biến đổi thành như thế.
『Chính sự ăn mòn của ta đã ăn đi sự thù hằn của mày. Tất cả những thù hằn đó đã tập trung lại thành hình và rồi khiến ta mất kiểm soát. Nhanh lên, hãy giết chết ta trước khi ta lại mất kiểm soát lần nữa.』 (Bản Jap là dùng từ 汝 (unu) là mày chứ không phải tự nhiên để thế đâu nhá: V)
“Ngươi không hiểu à? Ta không có cách thức tấn công.”
Ngay từ đầu, Wrath Shield là cách thức tấn công duy nhất của tôi. Chưa hết, dù có thể sử dụng thì tôi cũng không thể dùng nó để tấn công được. [1]
『Yên tâm, ta cũng sẽ trợ giúp để tấn công. Mày chỉ cần đứng vững và cố chịu đựng thôi.』[2]
“Rồi rồi. Đó là điều mà lần nào ta cũng muốn làm mà.”
『Là như vậy sao. Lúc ở trong chiếc khiên, ta đã gián tiếp trải nghiệm ký ức của mày và những chuyện đã xảy ra cho đến tận bây giờ, kể cả những thứ dư thừa nữa... Ta giao phó cho ngươi. 』
Thực sự thì, tôi cảm thấy có vẻ như nguyên nhân của chuyện này vẫn chưa được giải quyết. Hay đó chỉ là tưởng tượng của tôi thôi?
Gaelion gia nhập vào party làm cho tốc độ niệm xướng nhanh hẳn lên.
Con Wrath Dragon tung ra đòn tấn công. Đòn Breath của nó không hề ngừng lại mà càng lúc càng mạnh hơn.
Tôi đã bắt đầu cảm thấy đau và tê dại rồi; Cảm giác như là lúc phải chịu ảnh hưởng của lời nguyền rủa vậy. Tôi không thể chịu đựng được lâu đâu. Cứ đà này, tôi sẽ hóa điên mất.
Tuy vậy, tôi vẫn ngoan cố chống đỡ mọi đòn tấn công dữ dội từ con Wrath Dragon.
Nó dốc toàn lực ra để cắn, các đòn tấn công của nó từ trên bổ xuống như muốn đè bẹp tôi.
Để đỡ những đòn tấn công của nó, tôi liên tục dùng đến Khiên Lưu Tinh, Shield Prison, rồi cả Air Strike Shield.
『Mặt đất bị nguyền rủa mang đến sự thù hận, nhưng dẫn lối cho dòng suy nghĩ rõ ràng cuốn trôi đi những thù hằn... Long Mạch, nguồn năng lượng cần đến để cứu thế giới. Ta mong ước điều kỳ diệu.』
『Ta, Gaelion, ra lệnh cho bầu trời, ra lệnh cho mặt đất, xóa bỏ đi những quy luật và ràng buộc, kết nối lại để xuất ra biển. Sức mạnh của ta. Ta gọi lên sức mạnh để chia cắt dòng chảy của tâm tình ở phía trước.』
Cái Khiên dịch ra tất cả, nên tôi hiểu rằng lời niệm xướng của Gaelion là dành cho ma pháp cấp cao. Cái Khiên rung động phát ra âm thanh không ngừng, để hiển thị phần lời dịch trước tầm nhìn của tôi.
Liệu Sadina có nhận ra không? Tôi quay sang nhìn Gaelion.
『『Erase Aqua Splash!』』
『『Thủy Long Diệt Ba!』』
Câu niệm ma pháp của 3 người đã hoàn thành và một luồng ma lực mạnh mẽ tạo thành xung quanh Gaelion.
“Ể!?”
Taniko thốt lên một tiếng kêu ngạc nhiên, còn Melty thì ngồi thụp xuống đất do kiệt sức.
Còn Sadina, với cây lao trên tay, chạy thẳng về phía trước.
Gaelion tập trung ma lực lại để tạo ra một quả cầu nước lớn.
“Naofumi-chan và Rat-san, hỗ trợ tôi!”
“A-A!”
“Zweite Aura!”
“Faust Power! Faust Magic!”
Do có thêm ma pháp hỗ trợ từ tôi và Rat nên tốc độ của đòn tấn công được gia tăng.
“Đi nào, Gaelion-chan.”
“Gyauuuuuuuuuuuu!!”
Gaelion kêu lên một tiếng.
Hít sâu một hơi rồi Gaelion thổi mạnh vào quá cầu ma pháp.
Lập tức thì, một khối nước khổng lồ phun ra và đánh tới con Wrath Dragon.
Sadina lao vào giữa khối nước, bơi và tạo thành một cơn lốc xoáy.
... Đòn tấn công của mấy người này... Còn hào nhoáng hơn cả của Raphtalia và Firo nữa.
Chẳng lẽ bọn họ thực sự mạnh hơn 2 người kia sao?
Nhưng status của Sadina lại không cao tới mức đó.
Cái này có phải do tác dụng của Hiệu Chỉnh?
Chỉ vì nó hào nhoáng, không có nghĩa là nó mạnh mẽ... Điều này khiến tôi cảm thấy hơi khó chịu.
Nếu là tôi của trước kia, chắc hẳn tôi sẽ than phiền rồi.
Tấn công giống như một tuyệt chiêu của con Robot biến hình được hợp thể từ 5 bộ phận bằng siêu điện từ, Sadina xoay vòng xuyên qua con Wrath Dragon. [3]
Và cùng lúc đó Gaelion ném quả cầu nước đi rồi quả cầu nước biến mất.
“Th-Thế nào?”
Sadina đáp xuống cạnh vai của con Wrath Dragon. Lẽ dĩ nhiên, tôi liền kiểm tra nó còn sống hay không.
Có một lỗ thủng ở phần bụng của nó, nhưng bất chấp việc đó, nó vẫn cứ tiến về phía chúng tôi. Khi đến đủ gần, nó liền rống lên.
Cảm giác như thể là nữ thần chiến thắng đang cười nhạo chúng tôi.
“GYAOOOOOOOOOOOOOO!”
“Sinh mệnh lực của nó thật kinh khủng... Onee-san không còn sức nữa rồi!”
『Ta đã quá xem thường cảm xúc của mày rồi. Không ngờ ăn được chúng, ta lại có được sức mạnh đến như thế này.』
Có vẻ như tất cả những người ở đây đều đã chạm đến giới hạn rồi.
Người duy nhất còn hành động được là tôi và Rat.
“Rat, cô có thể làm gì đó không?”
“Cái đó... Tôi chỉ còn thuốc dùng để phòng thân thôi.”
“Ném đi.”
“Vâng, vâng.”
Rat cầm loại thuốc trông giống như nước ném vào tảng đá bị cháy đỏ do lửa.
Nó phát nổ to, và khi tan hết, nó để lại một mùi lạ lùng không mấy dễ chịu.
“Nó khá mắc tiền... Aa, nhưng thà vậy còn hơn là chết ở đây.”
“Bỏ đi!... Chẳng còn cách nào khác. Ta sẽ dẫn dụ nó, toàn bộ rút lui đi!”
Cuối cùng thì cũng phải tới nước này.
“Bá Tước, ngày định làm gì vậy?”
“Ta sẽ giữ chân nó tại đây; Các người chạy trước đi. Ta sẽ theo sau.”
Tôi ghét phải hy sinh chính bản thân mình. Ý tôi là tôi chẳng hề muốn làm như vậy chút nào.
Mặc dù tôi là người chịu Damage, nhưng điều kiện tiên quyết là tôi vẫn an toàn.
Chúng tôi cần phải rút lui để chuẩn bị cho đến khi Raphtalia trở về và sẽ quay lại tiêu diệt nó.
Vậy còn Firo? Con bé sẽ ổn chứ? Con bé không thể chết được. Con bé quá dễ thương.
... Có điều gì đó không đúng ở đây.
Tuyệt đối có gì đó không đúng ở đây.
Chẳng lẽ tính cách của tôi vẫn luôn như thế này sao?
“... Vừa kịp lúc!”
Tôi nghe tiếng bước chân và giọng nói quen thuộc ấy vang lên sau lưng.
Khi quay về hướng giọng nói phát ra, tôi nhìn thấy Raphtalia với Atlas đang cưỡi trên lưng Firo vừa kịp chạy đến.
“Raphtalia onee-chan! Làm ơn!”
“Cứ để đó cho chị!”
“Raphtalia-san, xin chị hãy giúp Naofumi-sama và những người khác!”
Đòn tấn công đã chuẩn bị xong trước đó, thanh kiếm của Raphtalia rực sáng.
Ngay khi trông thấy Raphtalia, con Wrath Dragon há miệng như thể sợ hãi rồi nó quay đi, tính bỏ trốn lên trời.
Tại sao lại vậy? Đến tận bây giờ nó vẫn rất điềm tĩnh mà sao khi nhìn thấy Raphtalia, nó lại sợ hãi đến thế?
“Đừng hòng bỏ trốn!”
Raphtalia dùng Firo như một cái bàn đạp để nhảy lên cao, và chém con Wrath Dragon.
“GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!”
Rống lên một tiếng lớn, đòn tấn công của Raphtalia tạo ra phong áp chém con Wrath Dragon ra thành 2 phần trên không trung. 2 nửa của nó rơi sầm xuống mặt đất.
“Otou-san... Xin lỗi. Con, sẽ không quay đầu nhìn lại nữa đâu.”
『...』
Gaelion nhìn chằm chằm vào lưng Taniko, người đang dùng 2 tay quệt đi dòng nước mắt.
Chú thích
_________________________________________________________________________
[1] Do vẫn còn bị lời nguyền nên Naofumi tiếp tục dùng Blutopfer thì có thể sẽ chết.
[2] Đoạn hội thoại có vẻ là thông qua Gaelion non để nói chuyện chứ không phải con Wrath Dragon nói chuyện trực tiếp.
[3] Chắc nói về Robocon Butler V, tra từ ロボ コン・バトラーV nếu muốn biết thêm chi tiết.