Khu vườn của Lâu Đài giờ đã trở thành đấu trường.
Những ngọn đuốc được thắp lên ở khu vực chung quanh trong khi những người khách tham dự buổi tiệc đang háo hức chờ xem trận quyết đấu giữa hai người Anh Hùng.
Tuy nhiên, kết quả trận quyết đấu đó đã nằm trong dự liệu của bọn họ.
Một trận đấu giữa tôi, Khiên Hiệp Sĩ không-hề-có-kỹ-năng-tấn-công, và người còn lại không ai khác hơn là Thương Hiệp Sĩ Motoyasu.
Đó không phải là một trận chiến giữa party của Khiên Hiệp Sĩ và Thương Hiệp Sĩ, đó chỉ là một trận đấu tay đôi giữa tôi và Motoyasu.
Ai nhìn cũng cho rằng lòng tự trọng của Motoyasu không cho phép lấy nhiều đánh ít nên đây chỉ là một cuộc đấu một chọi một.
Kết quả của trận đấu ít nhiều cũng được đoán trước, do đó tôi chẳng hề nghe thấy những lời cá cược đáng ra thường xuất hiện ở những sự kiện kiểu này. Theo dõi trận đấu không chỉ là những quý tộc tham dự buổi tiệc mà còn có cả những du hành giả đã tham gia chiến đấu chống lại Đợt Sóng.
Nên nói khác đi, ai ai cũng nghĩ rằng tôi đang tự tìm lấy thất bại.
Ren và Itsuki đang cười nói với nhau, chờ xem trận đấu ở trên ban công.
Thất bại của tôi đồng nghĩa với việc tôi mất đi đứa nô lệ của mình, hẳn hai tên bọn chúng cũng chờ xem cảnh.
Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!
Bất cứ kẻ nào trong bọn đó cũng đều muốn tước đoạt mọi thứ của tôi.
Kể cả khi đang trong Đợt Sóng, mấy tên hiệp sĩ cũng sử dụng ma thuật nhằm giết tôi.
Trong cái thế giới này, những kẻ chung quanh đều là kẻ thù muốn châm chọc, khiêu khích tôi.
... Được thôi. Có vẻ như thất bại là lựa chọn duy nhất của tôi rồi. Nhưng muốn thắng ta sẽ không dễ dàng thế đâu.
Hãy đợi đấy, Motoyasu. Lòng thù hận của ta đối với ngươi trong lần này sẽ giải quyết hết.
“Bây giờ, cuộc quyết đấu giữa Thương Hiệp Sĩ và Khiên Hiệp Sĩ sẽ được bắt đầu. Kết quả trận đấu sẽ được quyết định khi một bên bị hạ gục hoặc thừa nhận thất bại.”
Tôi xoay cổ tay và co duỗi ngón tay để khởi động cho trận đấu.
“Ai sẽ chiến thắng trong trận chiến giữa Thương và Khiên đây? Câu trả lời cho câu hỏi đó... Chẳng phải lần này quá rõ ràng rồi sao?”
Motoyasu khinh miệt nhìn tôi.
Ngươi đùa đấy à?
“Giờ thì...”
Motoyasu, ta sẽ dạy cho ngươi biết chiến đấu không phải chỉ là đánh bại đối thủ.
Cụm từ “mâu thuẫn” nguồn gốc từ một câu chuyện về một thương nhân bày bán một cây thương mạnh nhất và một cái khiên cứng rắn nhất. [1] Đó là một từ dùng để chỉ những việc không phù hợp với nhau.[2]
Tuy nhiên, tôi cảm thấy chính bản thân từ “mâu thuẫn” trong tiếng Nhật đã là mâu thuẫn rồi.
Tóm lại, cái gì sẽ quyết định kết quả trận đấu đây?
Nó cũng tương tự như cờ Shogi và cờ Vây. [3]
Ví dụ như là nếu bạn đang có một nước thua, bạn sẽ làm gì?
Thương là vũ khí dùng để giết kẻ địch, trong khi Khiên lại là món dùng để bảo vệ kẻ mang nó.
Áp dụng rộng ra, nếu cái Khiên có thể đỡ được đòn từ cây Thương mạnh nhất, nó sẽ thắng; Vì chức năng của nó vốn là như vậy.
Nhiệm vụ của chúng về cơ bản là khác hẳn nhau, một cây Thương và một cái Khiên.
[ truyen
cua tui | Net❤] “Bắt đầu!”
“Uooooooo!”
“Yaaaaaaaa!”
Tôi dùng tư thế chạy trong quyền anh lao thẳng về phía tên Motoyasu, trong khi hắn cũng giơ cây Kích (Halberd) chạy về phía tôi và ướm thử khoảng cách để đâm.
Khoảng cách giữa chúng tôi nhanh chóng rút ngắn va khi tôi đã vào trong phạm vi tấn công, Motoyasu liền nắm chặt cây Kích và đâm tôi.
Một đòn tấn công không thể nhìn thấy được mới là một đòn khó đối phó.
“Chaos Strike” (Loạn Đột – Đâm Loạn)
Ngay lập tức cây Kích của Motoyasu phân ra làm nhiều mũi thương đâm về phía tôi.
Một kỹ năng! Ngay vừa mới bắt đầu trận ngươi đã dùng tới kỹ năng của mình rồi à..
Nhưng tôi không hề ngừng lại.
Tôi vừa chạy vừa giơ chiếc khiên lên bảo vệ đầu mình khỏi đòn tấn công.
*Keng, keng*
*Vù, vù*
Kư... Cơn đau lan khắp bả vai và hông của tôi.
Tuy chỉ là vết xước qua da, nhưng vì đây là đòn tấn công của một Anh Hùng nên tôi không thể hoàn toàn chống đỡ được đòn tấn công của hắn ta.
Tuy vậy, kỹ năng mà tên Motoyasu vừa mới dùng đã kết thúc và có vẻ kỹ năng của hắn đang trong cooldown time.
“Nhận lấy nè!”
Motoyasu vẫn cố đâm cây Kích vào tôi.
Thông thường, điểm yếu của một cây thương, hay trong trường hợp này, một cây kích, là phạm vi tấn công.
Khi đối thủ vào đến gần hơn phạm vi tấn công hiệu quả của vũ khi thì khó có thể sử dụng được nó dễ dàng. Thương, giáo,... Rất hiệu quả khi tấn công ở khoảng cách xa. Nhưng chỉ một đòn tấn công thì không đủ để hạ gục tôi, một đối thủ dùng Khiên.
Tôi sát sao né cú đâm của tên Motoyasu, rồi dồn trọng lượng của mình về trước và hạ thấp người.
Sau đó, tôi tung một cú đấm thẳng vào mặt Motoyasu.
*Bang*
Ô! Quả là tôi không thể gây được tí sát thương nào hết.
Tuy nhiên, đòn tấn công của tôi không chỉ dừng lại ở đó.
Motoyasu nhìn tôi cười chế nhạo, đơn giản vì đòn tấn công của tôi chẳng đủ gãi ngứa hắn.
Ngươi nghĩ ngươi sẽ giữ được cái bản mặt đó trong bao lâu?
Tôi rút ra món vũ khí tất sát từ dưới cái áo choàng và đẩy thẳng vào mặt của Motoyasu.
*Gừ Gừ*
“Đau quá!”
Do cả lũ chúng bị quét sạch bởi cơn mưa lửa trong Đợt Sóng nhưng tôi đã thu thập lại chúng trên đường đến lâu đài, chúng là thứ vũ khí dọa nạt cực kỳ hiệu quả.
“Cái...!? Cái...!?”
Ha ha ha... Một tiếng rên rỉ đầy bối rối phát ra từ Motoyasu.
*Gừ Gừ Gừ Gừ *
“Aa! Đau quá!”
Tên Motoyasu quằn quại trong đau đớn do khuôn mặt quý giá của hắn đang bị gặm nhấm.
Ai nói rằng tôi sẽ chỉ dùng mỗi tay không mà tấn công chứ.
Đối với một chuyên gia dùng Quả Bóng như tôi thì bọn chúng quả thật quá ư tiện lợi.
“Ora Ora Ora!”
Tặng thêm 2 con trên mặt hắn, Motoyasu ngã xuống và bị tôi dùng chân giữ không cho hắn đứng lên. Tiện thể tôi cũng ‘bồi’ thêm một con Quả Bóng vào háng của hắn nữa.
“Tại... Tại sao con Quả Bóng ở đây?”
Khán giả bắt đầu la hét.
Nhưng tôi mặc kệ họ.
Tôi dồn tất cả trọng lượng của mình đè lên cơ thể hắn và tiếp tục ném thêm những con Quả Bóng vào ‘vùng đó’ của hắn. [4]
“Grr... Tên khốn! Làm chuyện như vậy mà được à?”
“Nếu chỉ để chiến thắng, ta sẽ làm bất cứ điều tệ hại nào. Đối với một kẻ chuyên đi tán gái thì khuôn mặt, thứ ngươi coi trọng nhất và cả bộ phận chứng tỏ phái nam của ngươi, những hòn bi trong tình trạng ‘te tua’ như vậy, ngươi sẽ chẳng là gì ngoài một tên otaku thảm hại.”
“Cái gì? Ngừng lại ngayyyyyyy!”
“Không có cửa đâu! Cho ngươi thành thái giám luôn!”
Với những tiếng *thịch thịch*, tôi dồn sức gắng đá vào những viên bi của tên Motoyasu.
Trong cố gắng thoát khỏi mớ Quả Bóng bám trên mặt, Motoyasu cầm chắc cây Kích và cố quơ nó trong khi vẫn nằm bẹp trên mặt đất.
Vì vậy, trên mặt hắn, bất cứ chỗ nào có con Quả Bóng bị đánh nổ, tôi liền lấy con khác ra thay để tiếp tục gặm mặt hắn.
Trong lúc đó, tôi gắng sức gây đau khổ cho hắn càng nhiều càng tốt.
Dẫu sao thì tôi rất có thể sẽ thua, nên việc duy nhất trong đầu tôi lúc này là gây cho hắn càng nhiều đau đớn càng tốt.
“Nhận lấy nè! Nhận lấy nè! Nhận lấy nè!”
“Grrr. Tên khốn?”
Tôi dùng toàn bộ trọng lượng cơ thể để đè Motoyasu xuống trong khi hắn lại rất vất vả xoay xở để ngồi dậy. Và các ‘đòn hiểm’ của tôi cứ thế tiếp diễn.
Ga ha ha ha...
Thoải mái làm sao! Cứ kêu gào đau đớn nữa đi!
Và một nụ cười thoải mái tự nhiên nở ra trên môi giữa những tràng cười kia.
“Gua...”
Bất thình lĩnh một cái gì đó đẩy mạnh tôi từ phía sau làm tôi mất thăng bằng.
Tôi ngoái nhìn về hướng của cú đẩy đó và...
Ngay tại đấy, là con ả khốn kiếp đó.
Mein đã lẻn vào đám đông và giơ cánh tay về phía tôi từ khán đài.
Rất có khả năng đó là phép thuật hệ gió.
Nếu không nhầm, thì nó được gọi là Wind Blow, một ma thuật bắn ra một khối cầu khí có kích cỡ bằng nắm tay.
Vì khối cầu khí trong suốt nên nếu không để ý kỹ, chẳng ai có thể nhận ra được nó.
Con quỷ cái Mein nở một nụ cười đắc thắng, lấy ngón tay kéo mí mắt và thè lưỡi chọc tức tôi.
“Con ả khốn kiếp!!!”
Tôi hét lên khi thấy trò gian lận của con ả đó và Motoyasu đứng bật dậy do sức nặng đè lên người hắn đột ngột nhẹ đi.
Tôi bị hất ngã xuống đất, Motoyasu đang thở hổn hển đè lên vai tôi và cây kích của hắn đang kề sát ngay cổ tôi. Tất cả lũ Quả Bóng đã bị phá hủy.
“Haaa... Haaaa... Đây là chiến thắng của ta!”
Với một nét mặt đầy đau đớn như vừa mới chiến đấu chống lại Đợt Sóng, hắn giơ cao cây Kích và tuyên bố chiến thắng.
Chú thích
[1] Có một câu chuyện vui ở dây. Đó là có một thương nhân rao rằng ông ta đang bán một cây thương mạnh nhất, có thể đâm thủng mọi thứ, và một cái khiên mạnh nhất, có thể đỡ được mọi thứ. Ông ta cứ thao thao như thế cho đến khi có một người hỏi “Vậy nếu tôi lấy cây thương này đâm cái khiên này, kết quả sẽ như thế nào?”. Ông ta cứng họng! =))
[2] Trong tiếng Nhật, “mâu thuẫn” được viết là 矛盾, 矛 là cây Thương/Mâu, còn 盾 là cái Khiên/Thuẫn.
[3] Trong cờ Shogi và cờ Vây (Go), nếu bạn đang thất thế, bạn có thể chọn 2 cách đánh: Hoặc tổng lực tấn công như một ngọn Giáo, hoặc phòng thủ vững chãi như một cái Khiên.
Nếu Đọc giả muốn tìm hiểu thêm về cờ Vây, có thể tìm đọc Hikaru no Go được biết với tên Hikaru – Kỳ thủ cờ vây ở VN
[4] Hô! Đòn hiểm vô đối! =))