“Được rồi.”
Tôi quyết định sẽ không đi bán rong hôm nay.
Hơn nữa, lần này phần việc đó sẽ do Ren, Kiếm Hiệp Sĩ đảm nhận.
Hiện tại tôi vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Ren cho lắm, nhưng vì hắn ta đang lãng phí rất nhiều thời gian tại làng, nên tôi quyết định để hắn ta đi ra ngoài với danh nghĩa là hộ vệ cho đội bán rong cùng với Nữ Hiệp Sĩ.
Nếu hắn ta mà không trở lại, lần sau tôi chắc chắn sẽ đồ sát hắn ta ngay.
“Được rồi, tôi đi đây.”
“Ờ.”
Nhân tiện thì, Taniko cũng tham gia vào chuyến bán rong lần này.
Bản thân con bé đó thì chẳng muốn chút nào, nhưng lúc ở làng thì cứ gây ồn ào hoài và khó chịu lắm.
Vì vậy, tôi đã thuyết phục để tống cái thứ ồn ào đó rời đi.
Tôi cũng đã nhờ Rat trông chừng đám ma thú do gần đây cô ta không có nhiều việc để làm cho lắm.
Mà thực ra thì phải cảm ơn Motoyasu cùng với quân đoàn Filo Rial của hắn nữa.
“Đừng đánh nhau nhé.”
“Nhưng gã Kiếm Hiệp Sĩ này ――”
Ngay lập tức Taniko chạy đến chỗ tôi than phiền.
Con bé không muốn ở gần Ren. Và tất nhiên tôi cũng biết là con bé không hề thích hắn ta.
“Ta cũng biết rằng tinh thần trách nhiệm thì đúng thật là vô nghĩa. Vậy nên kể từ bây giờ, ta muốn nhờ ngươi chú ý đến phản ứng của hắn. Cùng với cái cô Nữ Hiệp Sĩ ngạo mạn và tự cho mình là trung tâm kia nữa. Nó sẽ giống như một bộ phim hài lãng mạn đây.”
“... Phim hài lãng mạn?”
À thì, có lẽ Taniko sẽ không hề thay đổi, nhưng có vẻ sẽ là một tình huống khá thú vị nếu ném Taniko vào giữa Ren và Nữ Hiệp Sĩ.
Mặc dù có thể ngày tiếp theo khi tôi thức dậy và nhận ra rằng nó đã trở thành một câu đố chết người.
“Được rồi, nhanh lên và đi đi.”
“Kue~”
... Đám FiloRial đang đứng ở ngay phía trước tôi kêu lên ‘Kue’.
Các ngươi hẳn đã nhận ra rằng ta biết các ngươi có thể nói chuyện rồi chứ.
Và chiếc xe kéo biến mất với một tốc độ khá nhanh.
“Được rồi, mình cũng nên chuẩn bị để làm bữa trưa nhỉ.”
Tôi bắt đầu vài sự chuẩn bị nho nhỏ trong bếp.
“Anh lại đang chuẩn bị nấu thức ăn sống à?”
Ngay lúc đó, Melty cưỡi trên lưng Firo đi đến.
“Thức ăn sống cái gì chứ. Đó là do yêu cầu của mấy người trong làng.”
“Anh có phải Bá Tước không vậy? Đáng lẽ những việc đó phải do cấp dưới làm mới phải chứ.”
“À, ta nghĩ là cô nói đúng.”
“Đúng là chẳng còn cách nào khác, vì anh là Hiệp Sĩ Nắp Nồi mà.”
“Melty... Sao đến cả cô mà cũng gọi ta bằng cái tên đó vậy hả!”
Tôi nghĩ chắc chỉ có mấy tên binh sĩ mới coi tôi thành một gã đầu bếp, nhưng xem ra nó đã lan tràn ra khắp cả thị trấn rồi.
Đôi khi, họ cũng ghé lại nơi này để nhờ tôi nấu ăn cho họ, nhưng lần sau thì đừng mơ ta sẽ cho miếng nào nhá.
“Are? Bộ nó làm anh khó chịu hả? Theo như ấn tượng của tôi thì Khiên sẽ chẳng hề để tâm đến mới phải chứ.”
“Firo và cô giờ đã đi quá xa khỏi cái ranh giới tình bạn hằng ngày rồi. Thế nên không sao. Tôi sẽ giao phó toàn bộ của Firo cho cô đấy.”
“Đừng có lấy tôi ra mà làm trò đùa! Lúc đó là trường hợp khẩn cấp―”
Trong khi vẫn còn đang tán gẫu, thì tôi đã hoàn thành việc chuẩn bị.
Nhân tiện, chuyện mà Melty đến để nói cho tôi biết là không bao lâu nữa Nữ Hoàng sẽ đến thị sát ngôi làng của tôi.
Bề ngoài thì làm ra vẻ như vậy, tuy nhiên...
Có vẻ như đó là một cái bẫy để dẫn dụ tất cả những người trong phái cách mạng phải lộ đuôi.
Mặc kệ có là đồng minh hay kẻ thù, thì có vẻ như sẽ có rất nhiều những mưu toan ngấm ngầm khác nhau bị cuốn vào dòng nước xoáy này.
Và, cuối cùng thì người đã thất bại trong cuộc đấu khẩu với tôi, Melty, phải bỏ chạy về thị trấn.
Chết tiệt thật, tôi bị đối xử cứ như bảo mẫu ấy. Lần sau tôi quyết sẽ rửa nhục.
Mà nói vậy chứ, ngôi làng cũng trở nên khá là thanh bình ――
“Nghĩa Phụ-san!”
Trả lại sự bình yên cho ngôi làng đi, đồ khốn.
“Có chuyện gì, Motoyasu?”
“Cha có muốn con làm việc gì không?”
“Tới đảo Cal Mira rồi tạo một điểm dịch chuyển ở đó đi.”
Hửm? Bộ ba kia nghiêng đầu khi tôi đề cập đến Đảo Cal Mira.
“Đến mà tham quan suối nước nóng đi, và ngươi cũng có thể mang đám này đi theo.”
“Yay!” X3
Nhắc mới nhớ, Firo có nói là đám FiloRial đã bắt đầu mất dần hứng thú với công việc.
Do có nhiều chủng loại quá nên tôi cũng không thể hiểu hết được.
Tôi có nên thử dạy cho chúng thêm nhiều thứ khác như là Pha Chế không nhỉ?
“Vậy thì Nghĩa Phụ-san, khi nào thì ngài mới bật đèn xanh cho hôn sự giữa con với Firo đây ạ?”
“Ta đã nói với ngươi rồi... Đợi cho đến khi thế giới này được hòa bình đã!”
Ít nhất thì đến cái thời điểm mà mỗi ngày tôi không phải trải qua cái chuyện hết hỏi rồi trả lời vớ vẩn này lại.
Ta đã chịu đựng đủ lắm rồi đấy.
Bộ ngươi thích Firo đến như vậy à?
“Vậy, Motoyasu, hãy từ bỏ Firo và hốt ba đứa đằng kia đi.”
Nghe thấy mệnh lệnh của tôi, ánh mắt của cả ba đều sáng lấp lánh hẳn lên.
Ể? Cái gì thế, chẳng lẽ chỉ như vậy thôi mà cái đám đó hạnh phúc đến mức làm bộ mặt như thế ư?
“Hahaha, Nghĩa Phụ-san, đùa vui thật đấy.”
“Hả?”
“Làm thế với những đứa con của mình là phạm tội đấy!”
... Cái?
Hử? Thế có nghĩa là hắn chưa hề đụng một ngón tay nào lên ba đứa kia à?
Đó có phải là tên phóng đãng ham mê tình dục Motoyasu không vậy?
Thật không khoa học chút nào.
“Theo như Chủ nhân nói thì, nóng vội sẽ không mang lại hạnh phúc cho bọn tôi.”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
“Đúng thế ạ. Chúng tôi đều tin tưởng Motoyasu-san là người duy nhất có thể mang đến cho chúng tôi niềm hạnh phúc chân chính.”
Bộ ba lại líu ríu ầm ĩ cả lên.
Ồn ào quá!
Và chuyện cuối cùng đây, nhóc Màu Xanh, như chú mày thì tính làm chuyện gì với tên Motoyasu đó vậy hả?
“Vậy thì Motoyasu, ta nhớ không lầm thì ngươi hình như cũng chưa từng đụng chạm gì đến đám FiloRial trong làng mà nhỉ?”
“Chuyện đó không phải đã rõ ràng rồi sao?”
“À... Hiểu rồi.”
Hửm?
Tôi hình như nhớ là có thấy lũ FiloRial mang trứng ra từ trong chuồng của chúng.
...
“Kue~”
“Mấy quả trứng đó là của Motoyasu hả?” (Trans: Đù, thánh cứng lầy kinh: V)
“Kue!? KUE KUE!”
Để phủ nhận lời buộc tội của tôi, con FiloRial điên cuồng lắc đầu.
Mặc dù nó trông rất thông minh, nhưng phản ứng của nó cũng khá thú vị.
“Trứng của chúng có ăn được không?”
“Chắc là được.”
“Kue Kue.”
“Đúng như tôi nghĩ, Chủ Nhân đúng là Zurineta[1]~. Được mọi người yêu thích làm sao.” (Midori)
... Đợi đã nào.
“Nữ Hoàng Tương Lai Firo có dặn nếu cô ấy không có ở đây, thì chúng tôi sẽ thay cô ấy trao thật nhiều tình yêu cho Chủ Nhân.”
Tôi... Tôi xong rồi.
Bình tĩnh lại đi nào tôi ơi, chỉ là một vài lời phát ra từ mồm một con chim thôi mà.
“Hahaha, Nghĩa Phụ-san đúng là được hâm mộ thật đấy. Nhưng con cũng sẽ không chịu thua đâu.”
“Câm đi!”
Tôi hết chịu nổi với cái tình huống dở hơi này rồi!
Như thế nào thì tôi mới có thể thoát khỏi đám ngu ngốc này đây?
“Nhanh lên một chút và biến khỏi đây ngay đi!”
“Vâng, việc chuẩn bị đã hoàn tất, nhưng con vẫn còn dư một chút thời gian, đúng không? Nên con muốn sử dụng chút ít thời gian đó để tạo thêm quan hệ bền vững với Nghĩa Phụ-san.”
“Bấm nút ngay!”
“Hahaha. Nghĩa Phụ-san, nổi giận như vậy rất có hại cho huyết áp của ngài đấy ạ.”
Chết tiệt. Tôi muốn việc này kết thúc ngay lập tức.
Sau đó tôi chợt nảy ra một ý tưởng.
Tôi có một cách tuyệt vời để cho có thể trả thù Melty vì dám coi tôi như bảo mẫu.
“Motoyasu, ta đã muốn nói với ngươi việc này sớm rồi, nhưng... Sự thật thì Firo đã có người đính hôn rồi.” (Trans: Đậu lại lầy: V)
“Tất nhiên, Nghĩa Phụ-san là đang đề cập tới con sao.”
“Trật lất.”
“Ể...?”
Biểu cảm lúc này của Motoyasu cứ như là hắn đang ở trên bến bờ sụp đổ.
Fufufu... Đó đúng là bộ mặt mà tôi muốn được thấy nhất đấy.
Nhưng nếu phải nói thì, ngươi đã hoàn toàn tự cho rằng ngươi đã đính hôn với Firo, và đó là vấn đề của riêng ngươi.
“Tên của người đó là Melty Melromark. Và cô ấy là người đã đính hôn với Firo, và là Nữ Hoàng Kế Nhiệm của đất nước này.”
“Cái...”
“À, nhân tiện thì đừng có mà nghĩ đến chuyện muốn ám sát Melty nhá. Và cô bé đang có tình cảm rất nồng cháy với Firo đấy. Sự thực thì Firo và Melty đang ở cùng với nhau. Và tất nhiên ngươi nhận ra được sẽ tồi tệ như thế nào nếu ngươi giết cô ấy và để cho Firo phát hiện được, hiểu chứ?”
“Melty, nếu con nhớ không lầm, thì... Hình như cô ta là em của Witch phải không?”
“Chuẩn rồi, cô ta là em của Witch và là người thừa kế hợp pháp của ngai vàng. Và đương nhiên là sự lựa chọn người tình sẽ thuộc về Firo. Nhưng tranh giành với một người như vậy, ngươi có nghĩ là ngươi có thể thắng được không?”
“Ư-Ưm...”
Ồ? Có phải hắn lại sắp bắt đầu nổi ghen lên không?
“Vị Hôn Phu của Firo-tan... Nhất định ta sẽ khiến ngươi phải thừa nhận chỉ có ta mới xứng với vị trí đó!”
“Được chứ?”
“Con sẽ cho cha thấy chỉ có con mới là người đủ xứng đáng để có thể trở thành Vị Hôn Phu của Firo-tan!”
Motoyasu tuyên bố trong khi nắm cây thương của mình và chỉa thẳng lên trời.
Với mục tiêu như vậy thì cuối cùng ngươi cũng bình tĩnh lại được rồi à?
Điều này nghe có vẻ tốt đẹp, tuy nhiên nó sẽ làm tăng thêm rắc rối cho mà coi.
“Mọi người, đi thôi nào!”
“Vâng~!” X3
Motoyasu rời đi bằng chiếc xe ngựa được kéo bởi bộ ba.
“Chúng ta đi đâu đây ạ~.”
“Chẳng phải đã rõ ràng rồi sao!?”
Ngay lập tức sau câu trả lời của Motoyasu, bộ ba biến mất khỏi ngôi làng với một tốc độ đáng kinh ngạc.
“H, hình như em mới vừa nghe thấy lời nói gì đó đáng ngạc nhiên lúc nãy thì phải?”
Một đứa nô lệ tiến đến hỏi tôi.
“Mà, chắc vậy đấy.”
Nhờ vậy, ngôi làng lại một lần nữa tìm lại được sự yên bình.
Vẫn còn một ít thời gian trước khi tôi đi gặp Atlas để dạy Pha Chế cho con bé.
Sau ngày hôm đó, Melty, cùng với cơn giận dữ và khuôn mặt như ác quỷ, tiến đến và xả đủ loại ma pháp vào nhà của tôi.
Hơn nữa, từ đầu chí cuối, cô bé dùng hết sức để vịnh xướng không hề dừng lại cho đến khi nào hết xí quách mới thôi.
Kết quả là, ngôi nhà thân yêu của tôi đã hoàn toàn bị hủy diệt. (Trans: Nghịch ngu là đây, cho chừa: V)
Mà, cũng hết cách, ai bảo tôi đùa hơi quá làm chi.
Nhưng đó là con đường cô phải vượt qua nếu như muốn có Firo.
Ngoài ra, có vẻ như tên Motoyasu đó đã có thể nói chuyện với Melty mà không xem Melty thành một con heo con màu xanh.
Không nghi ngờ gì nữa, Motoyasu hẳn là đã nhận ra Melty là một người mà hắn ta phải nói chuyện nghiêm chỉnh.
“Con đã nói『Ta sẽ không bao giờ giao Firo-chan cho một người như cô đâu! 』... Con sẽ khiến cô ta phải tuyệt đối thừa nhận sự thật đó! Và con sẽ giải cứu Firo-tan khỏi mối quan hệ không trong sạch như vậy!”
“Ngươi kết thúc việc nói chuyện với Melty như thế nào vậy?”
“Đầu tiên con nghĩ rằng cô ta chỉ là một con lợn xanh mà thôi. Nhưng, đã là người mà Firo muốn được gần gũi thì chắc chắn cô ta không thể nào là một con lợn được. Mặc dù rất đau đớn khi phải thừa nhận điều đó, nhưng cô ta quả nhiên đúng là Nữ Hoàng Tương Lai.”
Hmm, có vẻ như Firo có thể ảnh hưởng đến việc hắn ta nhìn nhận một người phụ nữ thành con người.
Tôi cần phải trông chừng Motoyasu cẩn thận hơn, nếu không thì sẽ nguy hiểm lắm.
Chắc chắn là việc Firo tán tỉnh với một con lợn xanh không phải là chuyện mà tôi đã nói cho hắn ta rồi.
“Con hiểu rồi, là thuật thôi miên. Nhưng kể cả như vậy, con cũng sẽ không bỏ cuộc đâu!”
“... Cái gì cơ?”
Chuyện Firo bị Melty tẩy não mà ngươi cũng nghĩ ra được à.
Bộ tên Motoyasu đó không hề rút kinh nghiệm gì từ chuyện trước đây hả?
Không, không. Motoyasu cũng có một skill tẩy não độc quyền của bản thân rồi mà.
Tôi mừng thay cho cô, Melty.
Vì cô là người duy nhất được Motoyasu thừa nhận là phụ nữ người chứ không phải một con lợn.
Không chỉ thế, còn được thừa nhận là Nữ Hoàng Tương Lai. Và ngoài ra còn có một đối thủ là Hiệp Sĩ trong tình trường nữa cơ mà.
“Như thế nào thì mọi việc cũng xong rồi, nên nhanh đi đi và tạo một điểm dịch chuyển trên đảo Cal Mira đi.”
“Rõ rồi, Nghĩa Phụ-san. Hãy để hành động của con làm minh chứng rằng con mới là người phù hợp làm Vị Hôn Phu của Firo-tan!”
Sau khi nghe lời nói của tôi, Motoyasu vội vàng rời đi.
Theo như kết quả thí nghiệm, tôi đã nhận ra rằng những Hiệp Sĩ có thể sử dụng những điểm dịch chuyển của đồng minh.
Mặc dù System Message (Tin Nhắn Hệ Thống) có thông báo là không thể thực hiện được.
Mà dù sao đi chăng nữa, ngôi làng lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Lúc trước, tôi có dặn ba đứa bám đuôi của hắn là hãy cố ở lì trên Đảo Cal Mira càng lâu càng tốt, tuy nhiên theo như lời nói cuối cùng của hắn trước lúc rời đi thì tôi cũng chẳng thể kỳ vọng quá nhiều được.
Chú thích
[1] Zurineta (ズリネタ) có thể hiểu là sách báo, video đồi trụy, hay thứ tạo nên hứng thú để... ‘Quay tay’: V. Còn ở đây thì ám chỉ rằng Naofumi là động lực để cho mấy con FiloRial đẻ trứng, giống như người ta nuôi gà trống để gà mái đẻ trứng nhiều hơn ấy =]].