Mục lục
Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“May mắn thật, chiếc thuyền không bị chìm, đánh dạt chúng ta vào một nơi, khiến chúng ta phải sống ở đảo hoang không người nào đó.”

“Đừng có đùa về những việc như vậy chứ.”

“Không hề đùa chút nào cả.”

“Dù sao, giờ thì hãy tiến về phía khách sạn thôi. Chúng ta không thể bắt đầu trao đổi nhân sự mà không biết lịch trình gì cả.”

Điều này làm tôi nhớ, nữ hoàng đã bảo tôi rằng nên đi và gặp mặt người đứng đầu hòn đảo này.

Mặc dù đây là nơi hẻo lánh, người ấy hẳn phải rất có uy quyền ở đây bởi nơi này rất nhiều người tới nơi đây.

“Chào mừng bốn vị thánh hiệp sĩ và các đồng đội của ngài.”

Một người đáng ngờ đang cầm lá cờ như một hướng dẫn viên du lịch hướng về phía chúng tôi, sau đó chúng tôi dừng chân để đợi những tên hiệp sĩ kia hồi sức trước khi khởi hành.

Người này mang đồng phục quân đội của Melromarc, và trạc đã qua trung niên... Lá cờ đó không hợp với ông ta lắm.

“Tôi là Bá tước Hapenbug, và tôi là người được Cal Mira Archipelago tin tưởng.”

“T-ta hiểu...”

Người duy nhất trong đám hiệp sĩ còn tỉnh táo chỉ có mình tôi, nên tôi phải đáp lại.

“Tôi mong đợi quan hệ của chúng ta sẽ trở nên tốt đẹp.”

“Ah... Ta mong vậy.”

Mọi người đều chào đáp lại bá tước và những người làm bắt đầu dẫn đường chúng tôi đi theo.

“Vậy bây giờ, thưa các ngài hiệp sĩ, cho phép tôi được giới thiệu đôi chút về Cal Mira Archipelago, bắt đầu từ...”

Hả...

Hắn thực sự là hướng dẫn viên du lịch. Điều này thật là phiền phức và ồn ào.

“Chúng ta không tới đây để tham quan...”

Tôi nên tránh việc đến đây để tham quan du lịch và tập trung vào truyền thuyết về nơi này, nơi mà những điểm kinh nghiệm béo bở có thể kiếm được.

“Nào nào, từ thủa xa xưa, tứ thánh hiệp sĩ đã từ trui rèn nơi đây...”

Khi tên bá tước giảng giải, chúng tôi được dẫn qua một khu chợ.

Ở đây ập toàn những thứ kỳ quái.

Đó chẳng phải là con sóc, thỏ, chim cánh cụt và cả con chó đội mũ ông già noel? Đây là một vật tổ hình trụ chạm khắc bốn con thú này theo thứ tự xếp trồng lên nhau.

Con chim cánh cụt có cần câu cá, con thỏ dùng cuốc, con sóc sử dụng lưỡi cưa, và con chó mang trên người cái roi.

Thể loại quái đản gì thế này?

“Oh? Khiên hiệp sĩ quả là có mắt quan sát. Đây là những linh vật đã mở ra quần đảo này, Pengy, Bunny, Squirrley, và Doggy.”

Tất cả tên đặt khá giống tiếng Nhật. Không, nó có lẽ là thế bởi là do vũ khí huyền thoại có khả năng phiên dịch tiếng nói.

“Nhân tiện, chính là do tứ thánh hiệp sĩ đã đặt tên cho chúng.”

Bốn người đó đã đặt tên như vậy tức la-

Ah, tên bá tước vẫn tiếp tục không ngừng.

“Những hiệp sĩ đó đã kết thân với những linh thú này, và đặt tên chúng dựa theo sự thân thuộc với động vật ở thế giới các ngài ấy.”

Cách đặt tên thật là chả có chút nào hay ho cả.

Bọn họ chẳng lẽ không thay đổi nó thêm chút gì đó ư?

“Vậy chúng vẫn còn ở trên quần đảo này?”

“Không, khi đã khai mở ra nơi này, những linh thú đã đi tìm những vùng đất mới. Sau đó, không còn ai còn thấy chúng nữa.”

... Có lẽ là chúng đã bị tuyệt chủng.

Hơn nữa, sự tồn tại của chúng cũng khá là khả nghi. Quái thú được coi là linh vật này lại là kẻ khai phá...

“Ehh... Chúng nhìn ngon quá đi~.”

Firo nói vậy khi đang chảy nước miếng.

... Nếu tôi nghĩ cẩn thận, thì con chim này có sở thích cực kỳ đặc biệt đó là kéo xe..

Đúng là bí ẩn thật.

Có thứ gì đó ở cây cột vật tổ đập vào mắt tôi.

“Đó là cái gì vậy?”

“Nó có vẻ như là những văn tự được khắc lại bởi tứ thánh hiệp sĩ.”

“Thú vị thật.”

Tôi chậm chậm tiến về phía đó.

Có khả năng những hiệp sĩ này cũng là người nhật.

Kể cả nếu không phải, thì cũng có vài thông tin quan trọng từ nơi nào đó trên trái đất.

Nếu nó không là tiếng nhật, nó là cái gì?

Cái gì...

“Oi! Đây không phải là tiếng nhật! Đây là đồ giả!”

Những tên hiệp sĩ đã tiến về phía văn tự và xác nhận rằng những chữ này không thể đọc được.

“Điều này lạ thật... Đây chính là truyền thống đã được chuẩn bị để cho những hiệp sĩ mới khác xuất hiện...”

“... Ngươi đang đùa à? Đây là câu chú ma pháp ở thế giới này.”

Câu chú phép thuật... Điều này là khá phiền hà đây. Ngoài tôi ra, cái đám kia không hề biết chữ ở thế giới này.

Tôi có thể nói gì đây... Những câu chữ này thay đổi tùy thuộc vào từng người. Thành ra câu chú phép thuật cũng vậy.

Ví dụ như, nếu tôi cố thử học phép thuật ảo ảnh của Raphtalia. Tôi không thể giải mã được nó.

Chúng chỉ thành những câu nói vô nghĩa buồn cười khi tôi dịch được nó ra.

Mặc dù đây chỉ là những câu chú phép thuật bình thường, nhưng nó vẫn là bất khả thi, trừ khi bạn có đúng tài năng về loại phép thuật đó, không thì bạn không thể sử dụng nó.

“Ngươi có thể đọc được nó?”

“Tất cả các ngươi quá phụ thuộc vào cầu pha lê mà tên Trash đó đưa cho, trong khi ta chẳng có gì. Ta đã phải tự mình học lấy.”

“Vậy văn tự ghi những gì?”

“Để xem nào...”

Tôi đọc và cố giải mã văn tự này.

Những câu chú viết trên đây không ngờ chỉ là những từ đơn giản.

“Khiên hiệp sĩ... Ra lệnh cho nguồn sức mạnh. Ta đã đọc và giải mã văn tự của huyền thoại. Cường hóa tất cả.”

“Tzuvait * Aura...”

Tôi có thể dùng nó lên người khác. Xem nào... Nên thử với Firo xem sao?

Sau khi vẫy tay về Firo, con bé được bao phủ trong một màn sương phép thuật trong suốt.

“WA! Làm sao mà Firo cảm thấy tràn đầy sức mạnh!”

Firo bật nhảy xung quanh.

Cho dù đang dạng hình người con bé nhảy khá cao.

Bảng trạng thái báo lại rằng tất cả chỉ số đã tăng lên.

“Aura... Được sử dụng bởi hiệp sĩ truyền thuyết. Đó là phép thuật cơ bản tăng cường chỉ số.”

Đám đồng đội của Itsuki đang thì thào to nhỏ.

Có những thứ như truyền thuyết?

“Tuyệt thật! Chúng ta cũng sẽ học!”

Bọn chúng bắt đầu cùng nhau cố đọc những câu chú phép thuật mà tôi đã giải mã như thể đây là game vậy.

Tuy nhiên.

“Huh... Ta không thể đọc được nó.”

“Điều này làm ta nhớ, mấy người các ngươi không biết câu chú phép thuật.”

Cả đám này tỏ vẻ thất vọng, vì chúng đã dễ dàng học được phép thuật qua cầu pha lê.

“Naofumi-san.”

Itsuki quay về tôi và gọi thân mật.

“Cái gì?”

“Từ khi nào ngươi có được khả năng hiểu biết câu chú phép thuật bằng khiên vậy?”

“Ta tự mình học lấy! Đừng có cái gì cũng lệ thuộc vào vũ khí của mình chứ!”

“Đừng có bủn xỉn như vậy chứ!”

“Đúng vậy đó! Chỉ cho chúng ta đi!”

Thật tình, mấy cái tên này...

Dường như chúng có vấn đề về việc hiểu ý câu nói của tôi có nghĩa là gì.

Nỗ lực của chính bản thân mới quyết định sức mạnh của vũ khí của ngươi.

“Ta có thể học được phép thuật, nhưng điều đó cũng không có nghĩa rằng ngươi cũng có thể.”

“Nếu ngươi nói vậy. Nếu đó đã như vậy thì sẽ có những phép thuật tốt hơn cho bọn ta.”

Hắn nhìn thật gai mắt.

Lý do này chắc là do hắn nghĩ răng tôi coi thường hắn, kể cả tôi nói cho hắn sự thật. Hắn gần như chẳng làm được gì khi đánh với lão giáo hoàng cả.

Hắn vốn đã thua tôi một lần rồi.

“Vậy tiếp theo chúng ta sẽ tới đâu đây?”

“Tiếp theo, nơi đây có rất nhiều nhà trọ ở Cal Mira Archipelago và giao thông vận tải đây-”

Tôi sẽ vắn tắt lại câu truyện dài lê thê của tay bá tước.

Bởi Cal Mira đã kích hoạt, số lượng quái thú nơi đây cũng bắt đầu tăng.

Vì sự gia tăng đột biến, tình hình sẽ trở nên rắc rối, cho nên các hiệp sĩ và các nhà thám hiểm được kêu gọi đến để áp chế chúng.

Chúng tôi chỉ đến nơi này để tăng lvl của mình.

Đó là tại sao tên bá tước này lại khá vui mừng nếu chúng tôi có thể đi tiêu diệt đám quái thú càng nhanh càng tốt.

Nó là không cần thiêt cho chúng tôi khi nhường việc này cho các nhà thám hiểm khác, nhưng nó vẫn là tốt hơn khi tránh những khả năng đối đầu xảy ra.

... Giống hệt như văn hóa khi chơi game vậy.

Ở đây luôn luôn có những thuyền nhỏ trở những người khác từ đảo này sang đảo khác.

Trường hợp xấu nhất, tôi có thể bơi qua để đến nơi.

Khách sạn mà nữ hoàng chuẩn bị là thuộc hàng đầu nơi đây.

Nó còn hơn tất cả những khách sạn mà tôi đã từng ở trước đó... Có thể coi nó là thuộc hạng 5 sao hàng đầu ở thế giới tôi.

... Nơi này từng là một lâu đài hay thứ gì đó như vậy?

Dù sao, nó thật là lộng lẫy và không khí thật sang trọng. Các bức tường được làm từ đá cẩm thạch và chúng đang tỏa sáng.

Tôi đang tới Hawaii à?

Có những dải thảm sang trọng để dẫn chúng tôi bước đi đến phòng của mình.

Khách sạn cũng đã nhận trách nhiệm cho hành lý và xe ngựa của Firo.

“Đây là bảng danh mục giải trình những sự kiện tiếp theo, degojaru.”

Shadow có giọng nói không thay đổi này đang giả dạng thành Melty.

“Melty?”

“Chủ nhân à~, đấy không phải là Melty.”

“Đúng vậy, degojaru.”

“Ngươi...”

Đúng là giả trang, tôi thực sự trong giây lát nghĩ rằng Melty cũng tới nơi đây.

Tôi chẳng thể hỏi được làm sao mà cô ta có thể thay đổi chiều cao.

“Tôi được chỉ định là sẽ trợ giúp ngài Khiên hiệp sĩ, degojaru.”

“Ta biết khả năng đặc biệt của các ngươi là cải trang... Nhưng tại sao lại là Melty?”

“Để vậy khiến ngài Khiên hiệp sĩ có thiện cảm hơn, degojaru.”

“Việc này chỉ làm ta phát ớn hơn thôi, cho nên dừng nó lại đi.”

“Rõ, degojaru.”

Shadow bỏ bộ dạng cải trang và trở về hình dáng ninjga áo đen.

Cách bỏ lớp cải trang chỉ đơn thuần là bỏ mặt nạ ra là được.

“Nói về việc này... Cách ăn nói ngươi là sao vậy?”

“Degojaru?”

“Đúng, là nó đấy.”

“Chỉ là thói quen thôi, degojaru. Tôi có thể dừng nó lại nếu là cần thiết, degojaruyo.”

Điều này làm tôi nhớ lại khi đang bị truy nã, và khi họ cải trang thành dân làng. Tôi không thể phát hiện ra vào lúc đó.

“Đây là kết quả của công chúa Melty thích thú cách ăn nói này, nên tôi được chỉ định là vệ sĩ riêng của cô ấy degojaru.”

“Ah, vậy nó là để phân biệt ngươi với các Shadow khác.”

“... Ngài không nên tin vào việc ngài có thể xác định danh tính của một cá nhân Shadow, degojaru.”

Cái gì? Đó là một câu bình luận khá mập mờ. Như thể shadow vào lúc này hoàn toàn là một người khác vậy.

Vâng, nếu tôi nghĩ về nó, thì có vẻ là có vấn đề nếu như Shadow có thể nhận dạng được.

“Vậy ngươi là shadow khác với kẻ lúc trước.”

“Ngài nhầm lẫn rồi, degojaru.”

“...”

Đau hết cả đầu-!

“Tôi chỉ có cảnh báo ngài rằng đừng nên nhận dạng tôi chỉ qua thói quen ăn nói của tôi, degojaru.”

“Gì cũng được.”

Tôi cũng chẳng hứng thú muốn biết cách mấy người đó phân biệt nhau như thế nào cả.

Có biết được thì cũng chẳng thay đổi được gì.

“Hãy tiếp tục cuộc nói chuyện của chúng ta, degojaru. Tôi sẽ giải thích lịch trình này.”

“À... Thay đổi nhân sự, chẳng phải là có sự đông ý của các hiệp sĩ là cần thiết sao?”

“Ngài Khiên hiệp sĩ không đồng ý việc này, degojaru?”

“Không, ta không... Nó chỉ là...”

Những tên hiệp sĩ khác sẽ không thích điều này.

Tôi không biết về Motoyasu, nhưng Ren và Itsuki có sở thích là che dấu bản thân mình.

Thực tế, mấy gã đó không rõ về ý định của tôi.

Dù sao, giữa chừng sự kiện này việc để lộ thông tin là không chắc lắm.

“Tôi đã có được sự đồng thuận của các hiệp sĩ khác, degojaru.”

“Cái gì?”

“Tôi nói là, tôi đã có sự đồng thuận của của họ, degojaru.”

“Hiểu rồi...”

Tôi khá thất vọng trước sự việc không ngờ là chúng lại chịu hợp tác như vậy.

Tôi đã nhầm rồi sao?

Bình tĩnh lại nào, tôi đã không nghĩ rằng chúng có thể tham gia.

“Nữ hoàng đã ra lệnh cho các Shadow khác nêu rõ lý do cho các hiệp sĩ khác, và khiến họ hứng thú về sức mạnh của ngài Khiên hiệp, degojaru.”

“Vâng...”

Nếu tôi nghĩ về việc này, đồng đội của chúng chẳng coi tôi trong mắt. Nếu tôi biểu hiện xuất xắc, chúng sẽ nghĩ gì?

Dù sao thì cũng ổn thôi nếu tham gia, bởi cái giá của việc sử dụng Chuỗi Nguyền Rủa là quá lớn.

“Tất cả các hiệp sĩ đặc biệt quan tâm về Firo-dono.”

“Ta hiểu rồi.”

Firo đương nhiên là cực kỳ mạnh mẽ.

Theo như những gì Glass đã nhận định, Firo sánh ngang với Ren, và còn có khả năng phép thuật và tốc độ di chuyển của con bé nữa.

“Fue~?”

Firo đang ngủ gật gù ở sau lưng tôi, tỉnh dậy và mơ màng nhìn về phía tôi.

Ý tôi là... Tất cả đám đó đều quan tâm đến Firo...

Nó hơi khó chịu chút đây.

Như mong đợi, nó chắc là có nhầm lẫn gì ở đây.

“Và? Khi nào thời gian chuyển đổi nhân sự diễn ra?”

“Tôi đã hỏi các ngài hiệp sĩ khác, degojaru. Vì lý do nào đó mà tất cả các hiệp sĩ ngoài ngài Khiên hiệp sĩ ra đều muốn thực hiện việc chuyển đổi nhân sự sớm nhất có thể, degojaru.”

“... Vậy việc trao đổi thông tin có thực sự là cần thiết không?”

Tôi muốn biết nhiều hơn về những thứ xung quanh Cal Mira... Dù sao cũng chẳng dễ chịu gì khi hỏi những tên đó.

“Ta muốn trao đổi thông tin đầu tiên, điều này có gây rắc rối gì không?”

“Nó có thể ổn nếu như trao đổi thông tin sau khi thực hiện chuyển đổi nhân sự hoàn tất, degojaru.”

“Hiểu rồi. Vậy chúng ta sẽ ở đây trong bao ngày?”

“Tât cả chuyến hành trình này là 12 ngày. Một nửa thời gian là thực hiện trao đổi nhân sự, degojaru. Nếu như Khiên hiệp sĩ mong muốn, việc này có thể làm ngay lập tức, degojaru.”

“Dù sao thì cũng hơi sớm vào lúc này.”

“Thời gian không đợi ai đâu, ngài biết đấy, degojaru.”

“... Chúng ta vừa mới được dự chuyến tham quan du lịch vừa xong, ngươi thấy đấy.”

“Cũng không ích gì, degojaru. Bởi ngài Khiên hiệp sĩ vẫn còn nhiều điều chưa rõ, degojaru. Tôi sẽ giải thích cho ngài hết sức có thể, degojaru.”

Câu chuyện dài dòng đó được tổng quát lại như sau.

Có vẻ như việc thay đổi nhân sự này bao gồm tất cả, nhưng chỉ có hiệp sĩ là di chuyển.

Cách thức là như vậy, đầu tiên tôi đổi sang chỗ Motoyasu, sau đó là Ren và cuối cùng là Itsuki. Raphtalia và mọi người không di chuyển.

“Cái thể loại trừng phạt trong game gì vậy khi phải ngay đầu tiên đã phải đồng hành cùng con Bitch ấy?”

“Nửa ngày đã trôi qua khi chúng ta tới nơi, degojaru. Làm ơn hãy xem xét cẩn thận, degojaru.”

Đồng ý, thời gian dành cho Bitch và đồng đôi của nó là ngắn nhất.

Tôi nên nghĩ lại.

“Vậy được thôi. Các ngươi hãy làm hết sức mình đi.”

Khi tôi tiến về phía cửa, tôi giải trình mọi việc cho Raphtala và Firo.

Nhóm của chúng tôi sẽ chia cắt. Vâng, nó sẽ ổn thôi vì cả hai đều là nô lệ.

“Vâng...”

Raphtalia không dễ chịu gì gật đầu, và Firo dường như chẳng hiểu việc gì sẽ xảy ra cả.

“Hai em sẽ đổi sang chỗ Motoyasu. Hãy cẩn thận. Cái gã đó suy nghĩ bằng phần dưới cơ thể hắn. Các em không được cho phép điều đó. Firo, nếu gã đó gây ra chuyện gì, cứ việc sút hắn bay đi.”

“Okay~”

“Naofumi-sama... Em đã dự đoán được việc này nhưng mà...”

Raphtalia có vẻ như hơi bồn chồn.

Nói về việc đó, tên Thương hiệp sĩ đó đã là kẻ thù của chúng tôi đến tận bây giờ. Có vẻ lúc này hắn đang rung mình phấn khích đây.

Có vẻ như việc hòa giải với gã này là điều không thể vào lúc này rồi.

Hãy cố gắng chịu đựng và kết bạn với Motoyasu vào lúc này trong khi phân tích bản thân hắn.

“Vậy thì tôi sẽ dẫn đường, degojaru.”

Với cảm giác không dễ chịu mà tôi không thể giải tỏa ra được... Tôi tiến ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK