Trong khi được lính dẫn đường, tôi đã thấy những chiếc bàn sang trọng qua hành lanh.
Không phải nó còn xa xỉ hơn cả cái lần trước đó tên Motoyasu thách đấu tôi ư?
... Cũng được một khoảng thời gian từ lúc đó rôi.
Nhưng tội danh của tôi đã được xóa bỏ.
Tôi thấy Nữ hoàng và Melty đang nắm tay tiến vào sảnh chính.
Cả hai tiến về phía tôi trong khi trông như đang muốn nói về việc gì đó.
“Có chuyện gì vậy?”
“À... Ta sẽ nói cho ngài rõ sự việc.”
“?”
Trong khi tôi đang nhìn rất khó hiểu, nữ hoàng đang lẩm bẩm về việc gì đó khá đáng trách.
Có vẻ như Bitch và TRash được chỉ định là bê thức từ nhà bếp lên cho tôi.
Chúng đã phản đối. Sau đó chúng muốn mang đĩa thức ăn cho tôi như một hành động chuộc tội.
Sự việc này ngay lấp tức đã được nữ hoàng nghe thấy.
Cả hai bọn chúng giật lấy hai đĩa thức ăn bằng vũ lực rồi mang tới đại sảnh cho tôi.
Chuyện này xảy ra ngay khi nữ hoàng đang ở đại sảnh để chuẩn bị mọi việc.
“Đó là thái độ đáng khâm phục để mang một chiếc đĩa đó.”
Cả hai đều đổ mồ hôi lạnh dọc sống lưng khi đang cố đặt thức ăn vào chỗ tôi ngồi.
Tuy nhiên, nữ hoàng đã ra lệnh cho binh lính bắt lấy chúng.
Tôi đã nghe tình hình từ Shadow đang theo dõi chúng lúc trước.
“Ca-các ngươi đang làm gì vậy!?”
“TA không làm gì sai cả!”
Cả hai đang phản kháng lại khi bị bắt lấy.
Khi bị bắt, phản ứng của chúng theo sau như vậy.
“Đúng vậy, ta cầu nguyện cả hai không làm gì sai trái cả. Vậy bây giờ, cả hai... Hãy ăn một miếng thức ăn mà hai người định cố phục vụ Iwatani-sama đi.”
“Hành động bất lịch sự đó không được đâu!”
“Con không làm gì cả!”
Bản ngã tội nghiệp của chúng, lập đi lập lại lý do khi đang kháng cự lại.
“Đúng. Ta tin tưởng ở hai người. Vậy nên ăn đi.”
“Việc này là bất lịch sự với khiên lắm đó!”
“Đúng vậy! Thứ mà được ăn rồi thì làm sao có thể dùng để phục vụ nữa chứ!”
“Không sao cả. Chỉ có một miếng nhỏ thôi.”
“Hoàn toàn không!”
“Ăn nó ngay!”
Binh lính bắt ép chúng ăn chỗ thức ăn từ hai chiếc đĩa chúng mang.
“Vậy, việc gì đã xảy ra cho cả hai?”
“Trash chạy vào nhà vệ sinh, và Bitch được mang tới bệnh viện.”
Cái lũ ngu ấy?
Trash thì dùng thuốc xổ và Bitch dùng thuốc độc.
Tôi sẽ ổn thôi nhờ có chỉ số kháng độc của mình, nhưng tôi không có cái sở thích về việc hấp thu độc dược.
Tuy nhiên, bọn chúng chẳng có gì là sáng sủa cả.
Đây đúng là một cuộc ám sát tuyệt vời. Nhưng mà cái cách thực hiện bọn chúng thì chẳng xứng đáng gì cả.
“Bọn họ sẽ bị trừng trị vì hành vi này, phải không?”
“Đương nhiên, tôi sẽ cho Trash và Bitch những trải nghiệm đau đớn mỗi ngày cho đến khi chúng từ bỏ mới thôi.”
“Uh huh...”
“Thật tốt là chúng bị phát giác sớm. Cũng may sao là Iwatani-sama không nhận bất kỳ thương tổn gì.”
“Ta đoán vậy...”
Cái lũ đấy vẫn chưa học được bài học... Chúng chẳng xứng đáng được lời khen nào từ việc bền bỉ này cả.
“Ta sẽ quan sát chúng. Nếu chúng không đau đớn gì ta sẽ rút lại thỏa thuận.”
“Đương nhiên. Từ ban đầu, nội dung về các việc trừng phạt cho bọn họ đã được giám sát, sau đó được báo cáo cho Iwatani-sama theo định kỳ, cho đến khi cả hai dừng lại việc cư xử không đúng đắn.”
“Ồ... Rõ ràng quá rồi.”
Nữ hoàng cũng thêm rằng luôn luôn có Shadow theo dõi Trash và Bitch.
Vì vậy nếu chúng làm gì sai trái thì sẽ bị báo cáo ngay lập tức.
Nên nếu môi lần như thế, tôi có thể chọn phần thưởng hay tra tấn cho chúng.
Bọn họ còn có thể cho tôi xem việc gì xảy ra. Thật là tốt quá.
“Vâng, vì thế làm ơn hãy nghĩ về mức độ trừng phạt cho chúng. Chắc chắn chúng sẽ làm lần nữa. Vì tất cả sẽ được loại bỏ trước khi chúng thực hiện, trừng trị chúng nghiêm khắc, bởi vì sự hiện diện của Iwatani-sama là cần thiết cho quốc gia.”
“... Ta hiểu.”
Sau đó nữ hoàng tuyên bố với toàn thể khách mời được tụ tập về đây.
“Ta, Mirelia Q Melromarc, cảm tạ tất cả mọi người đã ở đây để tham gia sự kiện này. Mọi người, hãy tận hưởng bữa ăn và hãy vui vẻ!”
Những người tham gia đang tụ tập tại đại sảnh đều hoan hô, và lý do của tôi tham gia vào sự kiện lần này khác hẳn lúc trước.
“Wow~...”
Mắt Firo tỏa sáng khi thấy vô số thức ăn được bày ra.
Bữa tiệc này có vẻ giống như tiệc buffet ở nhà hàng.
Tất cả mọi thứ đều được đặt như nhà hàng sang trọng cho những thực khách đặc biệt.
Nếu bạn vẫn muốn ăn tiếp, chỉ cần tiến lại phía đó và gắp đầy cho mình.
Chúng tôi được dẫn tới nơi được chỉ định là chỗ ngồi của mình với đĩa đã đầy thức ăn.
Lần trước chúng tôi chỉ có ngồi ở một góc và ăn.
“Nhóc có thể quay lại lấy thêm thức ăn sau khi dùng xong hết chỗ thức ăn này.”
“Thật ư!?”
“Có luật lệ là. Nhóc phải giữ nguyên hình dạng con người của mình.”
“Okay~!”
Sau khi nuốt gọn đống thức ăn trước mặt mình, Firo bắt đầu hướng ra chỗ bàn ăn buffet để kiếm thêm nữa.
Đối với con bé, Lượng hơn chất?
Không hiểu sao, cái cách cư xử của Firo lúc này gợi tôi nhớ Raphtalia lúc trước.
Bất ngờ, tôi nhìn về phía Raphtalia.
“C-có gì không ạ?”
Raphtalia e thẹn nói khi tôi nhìn về phía em ấy.
“Thế có đủ không? Khi dùng xong rồi thì ra lấy tiếp đi.”
“Em không còn thèm ăn như lúc trước nữa rồi!”
“... Nó không tốt cho sức khỏe của em đâu. Kể cả khi đi hành quân, thì việc bổ sung dưỡng chất rất quan trọng cho cơ thể.”
“... Haah...”
Raphtalia thở dài.
Tôi đã nói gì sai à?
“À- ừm... Naofumi-sama, Ng-ngài thích kiểu phụ nữ như nào ạ?”
“Cái gì?”
Tôi chẳng có thích loại con gái kiểu nào cả...
Tôi sẽ tránh hoàn toàn chủ đề đó vì nó khiến tôi gợi lại con Bitch đó.
“E-Ahh... Ở thế giới của ngài ấy, ngài đã thích ai chưa ạ?”
“Em đang nói cái gì vậy? Làm gì có ai đó như vậy.”
Đó không phải là lý do tôi muốn trở lại thế giới của mình. Tại sao em ấy lại nghĩ như vậy?
“... Hah...”
Raphtalia lại thở dài tiếp.
“Ta thật sự không thể hiểu nổi câu hỏi của em, nhưng ta chỉ muốn trở lại bởi vì ta muốn trở về nhà.”
Sau khi mọi việc kết thúc, tôi sẽ không do dự mà trở về thế giới của mình. Nhưng nếu tôi phải kiếm lý do...
Sau đó, đột nhiên tôi gợi nhớ lại khi lần đầu tiên tôi tới thế giới này.
Chẳng lẽ mong ước trở về của tôi là đến từ vụ việc tôi bị lừa dối bởi con Bitch đó?
Cảm xúc đó, sau khi nhận ra nó lại lần nữa có vẻ đã trở lên mãnh liệt hơn hết.
“Ngài Khiên hiệp sĩ!”
“Hm?”
Khi tôi quay ra hướng giọng nói đó phát ra, đám lính tình nguyện đó đang tiến về phía chúng tôi.
À, hai người này, một trong đó là tên nhóc đã xin chữ ký.
“Ta rất mừng khi thấy các ngươi không sao.”
“Ngài không cần phải lo về chuyện đó... Chuyện đó chẳng là gì.”
Tôi nhìn về nhóc lính đã nhận chữ ký của tôi.
“Chỗ quần áo mà ta đã ký vào đã bị trộm mất? Là lỗi của ta.”
Tên lính liền lắc đầu.
“Việc đó không sao cả.”
“TA hiểu, nếu nó ổn thì ta sẽ không lo lắng nữa. Vậy làm sao mà chỗ quần áo đó bị lấy mất? Chuyện gì đã xảy ra?”
Có vẻ việc đó đã được thực hiện bởi một nhóm đến từ các quốc gia cực đoan.
Tên nhóc đã bị bắt trong vụ việc không may này.
“Cũng không có ích gì. Đưa tay ra nào.”
“V-vâng?”
Nó không phải là điều tốt nhất tôi có thể làm, nhưng thực tế chính là vậy.
Tôi bắt tay nhóc lính muốn có chữ ký đó.
“Ah...”
Tôi thắc mắc không biết việc bắt tay có ý nghĩa gì ở thế giới này, mong sao nó không có ý nghĩa bất lịch sự lắm.
“Ta tạ lỗi vì đã gây rắc rối cho ngươi, Ta rất biết ơn sự giúp đỡ của mấy người trong hoàn cảnh đó. Hãy thứ lỗi cho ta lúc này.”
“... V-vâng!”
Tên lính rất vui mừng gật đầu. Hai má đã đổi màu đỏ...
Tên nhóc này hẳn là một trong những người theo đức tin Tứ Thánh hoặc là Khiên tôn giáo. Đó chính là vì sao nó lại muôn chữ ký của tôi đến vậy.
... Tôi hi vọng một vài tên nguy hiểm không muốn cái tay mà tôi đã nắm.
Nó chẳng phải quá điên cuồng sao?
“Nếu có cơ hội, Ta sẽ báo đáp ngươi.”
“O-okay!”
Khi tôi đang định nói tiếp-
“Naofumi!”
“Hm?”
Motoyasu tiến về phía tôi trong khi đầu đang bốc khói.
... Haizzzz.
Đám lính nhận ra tình hình tiến về chặn Motoyasu lại.
“Làm ơn hãy đợi đã!”
“Tránh đường ra!”
Đám lính đã bị hất bay ra và Motoyasu tiếp tục.
“... Hãy đấu đi!”
“Ngươi đột nhiên bị cái gì vậy?”
Ngươi đang bị cái bệnh gì đến nỗi nó ép ngươi phải đấu với ta trong mỗi buổi tiệc vậy?
“Ta đã nghe rồi! Ngươi đã nhẫn tâm chuyển tên của Mein!”
... Haizz. Ngươi thực sự bị dụ dỗ bởi con Bitch?
Bitch đang bám lấy Motoyasu và khóc lóc.
“Ngài Khiên hiệp sĩ đã ích kỷ yêu cầu mẫu hậu thay đổi tên của em mà không hề đả động đến...”
Diễn suất không đến nỗi nào đâu.
Hm? Nhìn kỹ nào, trang bị của con Bitch này khác hẳn lúc trước.
Tất cả những trang bị đắt tiền đã đi hết, tất cả còn lại là đồ dùng rẻ tiền.
Oh, trang bị của nó đã bị tịch thu bởi Nữ hoàng?
Đúng là xấu hổ thật.
“Tại sao ngươi lại hành động trẻ con như vậy?”
“Hahahaha!”
“Không vui chút nào cả! Đó không phải là thứ để đặt tên!”
“Ta biết chứ!?”
Đấy là hậu quả do con Bitch đó tự chuốc lấy.
Kể cả cái việc nó được mang tới bệnh viện cũng chính là do nó gây ra.
“Nếu ta thắng, ngươi phải trả lại nàng ấy tên của mình.”
“Ta đã từng thắng ngươi rồi đâ-”
“Lần này sẽ khác.”
“... Ta đoán vậy. Ngươi là loại người như vậy.”
Tôi chẳng có lý do gì phải đấu cả.
Tôi cũng có linh cảm không tốt...
Đám đông dẹp ra và nữ hoàng bước đến.
“Thưa Nữ hoàng! Làm ơn hãy cho phép một cuộc đấu giữa Naofumi và tôi!”
Motoyasu có vẻ như nghĩ rằng nữ hoàng sẽ cho phép một cuộc đấu như vậy diễn ra như tên Trash kia đã làm vậy.
“Ta không cho phép.”
“Eh?”
Motoyasu tỏ ra vẻ ngạc nhiên và sửng sốt trước lời nói của nữ hoàng.