Mặc dù đòn tấn công của con bé vẫn chưa thể vượt qua được sức phòng ngự của tôi, nhưng cảm giác phải chịu một đòn tấn công từ người thân cận thật chẳng dễ chịu chút nào.
Toàn bộ những đòn tấn công thù địch của đám nô lệ dường như chỉ tập trung vào tôi.
Tôi miễn cưỡng đỡ được tất cả những đòn tấn công mà không bị chút sát thương nào cả, tuy nhiên tôi chẳng biết được mình có thể trụ được như vậy trong bao lâu nữa đây.
Từ đòn công kích của Kiel và những đứa khác, tôi có cảm giác rằng sát thương mà tôi chịu tăng thêm do lời nguyền.
Như thể cơ quan nội tạng đang chấn động vậy, cứ phải liên tục chịu sát thương thế này thì chắc tôi sẽ choáng váng mất.
Chết tiệt. Cứ tiếp tục tình trạng như vậy thì cơ thể tôi sẽ không tài nào chịu nổi được!
“Tất cả là vì nhân danh Chính Nghĩa. Nii-chan phải bị đánh bại.”
“Kiel... Nhớ đấy. Đừng có tưởng là chỉ vì bị tẩy não mà ta sẽ bỏ qua cho hình phạt mà ngươi sẽ phải nhận đâu đấy.”
... Cứ Chính Nghĩa, Chính Nghĩa hoài, phiền toáiiii!
Bọn chúng đang hiểu nhầm cái gì à?
Tôi cóc phải là người lương thiện hay là Thánh Nhân.
Đây cũng éo phải là công việc từ thiện. Nên việc ta lợi dụng các ngươi là lẽ đương nhiên.
Chẳng phải tôi đã luôn mồm nói như vậy sao.
‘Làm việc, làm việc đi’.
Không, Kiel lúc bình thường nhận thức rất rõ điều đó.
Còn hiện giờ, hãy quyết định nghĩ rằng người đang đứng trước tôi chỉ là cơ thể mang tên Kiel đang bị một kẻ nào đó thao túng.
Làm sao bây giờ? Tôi có nên chuyển sang dùng Wrath Shield và thiêu sạch tất cả?
“Em sai rồi! Naofumi-san... Tuyệt đối không phải là kẻ ác!”
Rishia lớn giọng phản bác lại lời của Kiel.
Hả?
Rishia mà có thể lớn tiếng nói một câu chứa đựng ý chí mạnh mẽ như thế ư?
“Naofumi-chan. Hay là Onee-san và cậu làm việc ‘quá khích’ một chút để kiềm chế bọn trẻ này lại thì sao?”
“Cô có ý định gì thế?”
Nhân tiện, Lv của Sadina là 75. Status cũng đã tăng lên tương đối cao.
Nói thẳng ra, ngoại trừ Raphtalia và Firo thì Status tổng hợp của cô ta nằm hàng đầu. Cao hơn cả Kiel.
Điểm yếu của cô ta chỉ là Tốc Độ và Phạm Vi Hoạt động.
Nhưng một khi ở trong nước thì hạn chế đó chẳng còn nữa.
“Chỉ một chút... Thôi.”
“... Tôi đang hỏi là cô đang có ý định làm cái quái gì đây.”
“Xem nào~. Kết quả là sẽ làm cho cậu tha thứ cho Kiel-chan và những đứa khác.”
“Oi! Cô không định—”
『Đã hiểu ngọn nguồn sức mạnh. Tôi ra lệnh. Một lần nữa đọc hiểu được chân lý. Sấm sét, hãy giáng xuống những kẻ đang ở trước mắt ta!』
“All ・ Dreifach ・ Chain Lightning!”
Từ ngọn cây lao của Sadina, rất nhiều tia sét cao áp sáng chói mắt xuất hiện và không ngừng giáng xuống những đứa nô lệ bị tẩy não.
“GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!”
Ngay trước mắt tôi, Kiel và những đứa khác trúng bay ngược về sau.
Dòng điện áp kéo dài một lúc, và tôi có thể ngửi thấy mùi tóc cháy khét lẹt tràn ngập không khí.
“Sadina. Cô...”
“Không sao đâu. Lực xuất ra tôi đã điều chỉnh rồi. Nếu tôi mà nghiêm túc thì còn đáng ngạc nhiên hơn nữa kìa.”
Ồ, vậy cơ đấy.
“Mọi người ổn chứ?”
“Có một vài người đã bắt đầu trở nên nói những lời giống như Kiel-kun đã và đang nói.”
Lại xuất hiện thêm những kẻ ‘thức tỉnh’ trước Chính Nghĩa à.
Những tên ma mới của thứ tôn giáo mới phất hử?
... Tình hình không mấy khả quan nhỉ.
“Khiên nii-chan, hãy sẵn sàng đi này~.”
Vẫn còn một vài đứa ẩn nấp à.
Càng lúc càng có nhiều nô lệ mất tích từ bên ngoài làng xuất hiện.
Chết tiệt... Sử dụng thuộc hạ của người khác tiện lợi quá nhỉ.
Rõ là một thủ đoạn với tổn thất cực thấp.
Mặc dù Itsuki bị Curse xâm thực, có vẻ như hắn ta vẫn chẳng thể nào đến mức độ có đủ sức mạnh để đánh bại tôi và đám thuộc hạ đó.
Tuy vậy, những người đang ở trước mặt tôi lại là những người tôi đã ban cho Gia Hộ và đã nuôi dạy một thời gian khá dài.
Lv của chúng đã được tăng đến mức dễ dàng hạ gục cả những Mạo Hiểm Giả và Hiệp Sĩ bình thường.
Là đồng hương của Raphtalia, nên có thể nói rằng nơi đây, ở một mức độ nào đó, cũng có thể xem như quê nhà của chúng.
Về cơ bản, một nhóm bị tẩy não là nhóm có chiến lực mạnh mẽ mà ngay cả quốc gia cũng chưa chắc dám bày tỏ địch ý.
Xét về mặt chiến lược thì làm như thế là rất hay, nhưng như vậy thì quá phi nhân tính.
Để đảm bảo chiến thắng trong việc chống đối tôi, chúng đã tẩy não một nhóm, cho chúng kéo đồng bạn ra và tiếp diễn quá trình.
Chắc chúng phải vắt óc nhiều lắm mới nghĩ ra được.
Ô... Tôi phải thừa nhận. Trúng điểm yếu rồi.
Do cũng chung sống được cả tháng rồi. Nên ít nhiều gì cũng có cảm tình.
Hơn hết, đây đều là bạn của Raphtalia cả. Nên cũng khó mà giết chúng được.
Không thể tấn công theo lý lẽ rồi.
Tuy nhiên, trong nhóm Thất Đại Tội, thứ nào có năng lực như vậy nhỉ?
“Những nô lệ ở đây có phải là những đứa đã bị mất tích không?”
“Không... Có lẽ là ít hơn phân nửa.”
Thật vậy sao.
Thực sự thì, khi mà đã quá thừa để thắng đối thủ là Mạo Hiểm Giả thì chúng sẽ được phân chia đến nơi khác.
Và...
“Chiếc xe ngựa đằng kia...”
Liệu Itsuki có ẩn nấp ở đó không? Vì nghĩ kỹ lại, mãi cho đến lúc này, vẫn chưa có gì đi ra từ đó cả, vậy là sao chứ?
Hắn ta bỏ lỡ thời cơ à? Tên ngu ngốc Itsuki luôn huyên thuyên Chính Nghĩa đó?
Không chỉ như vậy. Tôi cảm thấy có chuyện gì đó không ăn khớp ở đây.
“Cô nghĩ mấy đứa Kiel sẽ gục trong bao lâu?”
“Đừng trông đợi quá nhiều~. Vì Kiel-chan đã trở nên khá mạnh rồi.”
“Vậy thì trong khoảng thời gian đó ta sẽ kiểm tra chiếc xe ngựa để xem có tiêu diệt được cái nguyên nhân này không.”
“Naofumi-san.”
“Chuyện gì vậy, Rishia?”
“...”
Chẳng lẽ con bé muốn bảo tôi bỏ qua cho Itsuki sao?
Nữ Hiệp Sĩ cũng đã làm như thế.
Cơ mà, còn tùy thuộc vào tình hình nữa. Nếu có thể tìm được cách giải trừ trạng thái Curse cho Itsuki và ngăn chặn được tình hình này, thì sau này, có thể hắn ta sẽ có ích.
Tùy theo ý tưởng mà Itsuki sẽ có giá trị sử dụng rất cao.
Ít nhất là trong mảng chiến đấu.
Tôi chờ nghe câu đáp lời của Rishia, nhưng sau một lúc vẫn chẳng nghe thấy gì cả.
“Nếu em không có gì đặc biệt để nói thì ta đi thôi.”
“... Vâng.”
Có thể nói là con bé đang có những cảm xúc lẫn lộn. Chẳng biết khi Itsuki xuất hiện, con bé sẽ nói gì nhỉ.
Miễn sao, chỉ hy vọng là sẽ không phát triển theo hướng bán đứng tôi là được.
Bị phản bội ngay vào lúc này thì rắc rối lắm. Nhưng trong trường hợp đó, tôi có thể dùng dấu ấn nô lệ để cưỡng bách con bé.
Để đề phòng, tôi đọc ra hạng mục của Rishia.
“Này! Bất kể là ai đang ẩn nấp trong chiếc xe ngựa! Nhanh bước ra đây!”
Khi vừa bước đến gần chiếc xe ngựa, tôi liền hét lên.
... Chẳng có ai sao?
Không thể nào. Từ hành động của Kiel và những người khác, chắc hẳn là Itsuki phải nấp ở trong đó.
“Oi!”
Sự việc chẳng đi đến đâu cả.
“Sadina. Vịnh xướng ma pháp ngay, nhắm vào chiếc xe ngựa đó.”
“Cậu chắc chứ~?”
“Đã cảnh cáo rồi. Cứ dùng toàn lực mà đánh đi.”
“Đành phải vậy thôi~”
Sadina nghe theo mệnh lệnh của tôi và chuẩn bị tấn công chiếc xe.
『Theo cội nguồn của sức mạnh. Tôi ra lệnh. Một lần nữa đọc hiểu được chân lý. Sấm sét, hãy giáng xuống!』
“Dreifach Thunderbolt!”
Tia chớp giáng xuống chiếc xe ngựa cùng lúc với tiếng sấm.
Và một bóng người nhanh chóng nhảy ra khỏi xe.
“Cái gì!?”
Kh- Không phải Itsuki...!?
Bóng người đó cầm một cây trượng, mặc một bộ áo choàng (robe), và đội một chiếc nón chóp nhọn trên đầu, có thể nói ngay rằng, đó là một người mặc một bộ đồ Ma Pháp Sư điển hình.
Có các hình thêu ở phần trên của chiếc áo choàng, còn cây trượng gợi ra cảm giác đó là một món đồ cao cấp.
Và cả chiếc nón chóp nhọn đó cũng được làm từ chất liệu rất tốt.
Tuy vậy, điều đáng ngạc nhiên hơn cả, người nấp trên chiếc xe ngựa đó lại chẳng phải là Itsuki.
Chắc chắn đấy là một Ma pháp sư, tôi có một cảm giác đã gặp hắn ở đâu đó, nhưng lại không thể nhớ rõ là ở đâu.
Và... Hắn ta liền rút ra một cây dao găm đang phát sáng một cách lạ lùng từ phần túi ngực của chiếc áo choàng.
“Đồ khốn... Khiên Ác Ma! Đối xử phi nhân tính với cả thuộc hạ của mình!”
Cái tên này, là ai vậy?
Tôi nhớ mang máng là đã gặp hắn ở đâu đó rồi.
Từ hắn toát ra bầu không khí là hắn biết tôi... Có phải đó là tên đồng hành của Witch mà Ren đã nói không nhỉ?
Nếu đúng là vậy thì có khả năng là tôi đã gặp hắn ở đâu đó rồi.
Trông thì thấy có nét quen quen, nhưng... Chịu, tôi không tài nào nhớ ra nổi.
“Chẳng lẻ...?”
Gương mặt của Rishia trở nên xanh mét.
Hả? Có quen với hắn à?
Khi cố suy nghĩ lại thì đột nhiên tôi chợt nhớ ra.
Tên này chắc chắn chính là tên Ma pháp sư thuộc hạ của Itsuki.
Mặc dù khoảng thời gian chung party với bọn chúng rất ngắn, và trí nhớ tôi thì mơ hồ, nhưng đó là hắn, không còn nghi ngờ gì nữa.
Mặc dù nghe thì có vẻ thô lỗ, nhưng ngươi không thể trông chờ ta nhớ đến từng chi tiết ngớ ngẩn nào đó được.
Ren chẳng nhớ được bởi vì khi trên đảo Cal Mira, hắn chỉ toàn Solo Play thôi, nên có lẽ hắn ta cũng chẳng thèm quan tâm.
Tôi cũng chẳng thể trách cứ gì Ren được, đơn giản bởi vì ngoài tên mang giáp ra, tôi có nhớ tên nào khác nữa đâu.
Vì cả đám bọn chúng đều nói chuyện tương tự nhau cả.
Nói trắng ra, tôi chả nhớ một tên nào hết trong party của Itsuki.
Tuy nhiên... Quả là một lần tính nhầm tai hại.
Mặc dù tẩy não có tính truyền nhiễm, nhưng lại chẳng thấy Itsuki đâu.
Ngẫm lại thì, vết thương trên người chú của Imia nào có phải là vết thương do mũi tên đâu chứ.
Ngoài ra, Kiel vẫn luôn mồm nói『Những người đó』với ý chỉ số nhiều.
Chẳng lẽ vì từ ‘Chính Nghĩa’ cứ được lặp đi lặp lại mãi nên tôi mới nhầm tưởng đó là Itsuki?
Không, khả năng hắn có liên quan là không thể phủ nhận được.
Được rồi, cần bắt sống tên này, và buộc hắn nôn ra mọi thứ.
“Welst-san! Tại sao anh lại ở đây chứ?”
Tên hắn đó à. Lần đầu tiên tôi được nghe đấy.
Thực sự thì, biết được chiếc tên cũng chả có gì là không tốt.
Cơ mà, trong số những người đồng hành của Hiệp Sĩ, chỉ có một vài người là tôi nhớ tên thôi.
Còn tên Itsuki, chẳng phải đã bị đám đồng hành đá đít sao?
Ngẫm lại thì, tôi chỉ giả định như thế khi thấy hắn ta hoạt động đơn lẻ, lẽ ra phải điều tra kỹ hơn.
Nhóm của Ren thì chết, còn nhóm của Motoyasu thì tôi nghe là bỏ hắn mà chạy.
Vậy ra là nhóm đồng hành của Itsuki vẫn còn sống.
Thế thì tại sao Itsuki lại trở thành một tên phế nhân và chiến đấu ở ZeltBur vậy?
“Vì sao à? Câu đó phải để ta hỏi mới đúng. Rishia, thế giới hết việc để làm rồi hay sao mà ngươi lại đi theo tên Khiên Ác Ma đó... Ngươi đang nghĩ cái quái gì vậy.”
Không không, chính bọn ngươi mới là kẻ đã đuổi cổ Rishia đi mới đúng.
Ngươi đã ở đó – nên ngươi chắc chắn phải biết rõ toàn bộ những chuyện đã xảy ra.
Đến tận bây giờ mà ngươi vẫn còn ngạc nhiên được cơ đấy.