Mục lục
Tại Hạ Không Phải Là Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Trong Thường Tình cung Tình công chúa muốn đi xem một chút, nhưng là heo rừng nhỏ cùng Cắt Bắc Cực trong lòng lại như là hoàn toàn choáng tại chỗ vậy. Hai con sủng vật thân thể cứng đờ không nhúc nhích, hoàn toàn hiện ra trạng thái vô ý thức.

Tình công chúa tuy rằng thông tuệ, nhưng cũng không biết đây là tình hình tương tự với quấy nhiễu tín hiệu. Còn tưởng rằng là hai tiểu bằng hữu bị thiên lôi dọa sợ đến cứng lại rồi.

Cũng còn may Tình công chúa không biết Ngô Minh ở độ kiếp, bằng không chỉ sợ là muốn sốt sắng đến nửa cái mạng đều không có.

Cầm điện chủ là bị Tê lão, Hạt lão mọi người mạnh mẽ cầm cố nguyên khí, dồn sức lôi đi.

Bởi vì Huyền Vũ Hoàng hạ lệnh túm nàng đi, vào lúc này không cho phép chần chờ.

Hắn biết bây giờ Cầm điện chủ khẳng định không nỡ bỏ đồ nhi, tất nhiên là không chịu đi.

Nếu là Chu Chỉ Nhược trêu đến thiên ý giận dữ mà chết, cũng là sức người không thể ngăn trở. Long lão tổn thất một thân huyền khí huyền nguyệt giai cũng là thuộc về bất đắc dĩ, có thể đừng lại ném vào một vị nguyên khí huyền nguyệt giai như điện chủ Nguyên Liệu điện. Vậy coi như tổn thất quá lớn.

“Chỉ Nhược…” Cầm điện chủ trong mắt chứa nhiệt lệ nhìn đồ nhi ở trong phương hướng nguy nan, bị Hạt lão khiêng ngang gánh đi rồi.

Nếu không phải mọi người biết các nàng là thầy trò tình thâm, chỉ sợ lại như là tình thâm sậu vũ mờ mịt.

Nàng bên này thương tâm, Ngô Minh nhưng ở hài lòng a.

Nên trong lưới cầu sắt nguyên lý lồng Faraday rất an toàn.

Ngô Minh cười trộm, có chỗ dựa tri thức điện lý, không cần phải tiếp tục làm chớp giật heo sữa quay. Bản thân quả nhiên không chỉ là tiến hóa khung máy móc là kim thủ chỉ, liền ngay cả tri thức nguyên bản của mình cũng là của cải rất quý giá.

Hơn nữa trong đầu của nàng còn muốn phi thường hợp thời mà vang lên tiếng nhắc nhở kim loại hóa quen thuộc: ( phát hiện phương thức năng lượng mới! Đang bắt quá tình phân tích! Tiến độ hiện tại là: 1%!)

Tiến hóa khung máy móc cư nhiên lại đang phân tích năng lượng chớp giật! Ngô Minh vui mừng khôn xiết.

Nàng thử đưa tay tiếp xúc lưới cầu kim loại bị chớp giật đánh trúng duy trì toả sáng liên tục.

Theo trên điện lý nói, động tác này là an toàn. Ngô Minh vẫn cứ cẩn thận từng li từng tí một chạm tới.

Quả nhiên là an toàn. Ngô Minh có thể cảm nhận tốc độ gió sức gió điện ly, tiến một bước tăng nhanh quá trình phân tích của tiến hóa khung máy móc.

Nàng bên này vội vàng phân tích nguyên lý chớp giật. Nỗ lực biến hoá để cho bản thân sử dụng, nhưng là mọi người thấy sợ đến hoảng.

Từng tiếng sét đánh xuống, đó cũng không phải là chuyện đùa giỡn.

Ngô Minh xác thực chọc tới thiên ý.

Nàng bện lồng Faraday, kết quả tựa là nhường kiếp vân cảm giác không có bổ trúng được kẻ bị thiên phạt. Sản sinh hiệu quả liền như cùng trường hợp có người ra tay giúp ngăn cản kiếp lôi vậy, vì lẽ đó như Cầm điện chủ đã thuật lại, thiên kiếp càng đánh càng thêm hung mãnh.

Ngô Minh cũng đúng là xui xẻo. Mới bắt đầu nàng nếu là chế tạo ra cái cột thu lôi, ở thời điểm sấm sét bị dẫn dắt xuống đất, cố ý bị đánh trúng phách thương một thoáng. Nói không chắc liền trộn lẫn quá quan.

Nhưng là nàng tự cho là thông minh, cảm thấy cột thu lôi coi như là dựng thẳng lên mấy chục cây cũng không dùng tốt bằng một cái lồng Faraday. Nàng trong lòng có cái suy nghĩ này cũng là chỉ lo kiếp lôi quá lợi hại, nhưng lại khiến cho thiên nộ.

Từ nơi sâu xa tự có trật tự. Ngô Minh tiến hóa khung máy móc vốn là dị vật ở thế giới này, đối với thiên đạo tới nói tuy rằng có thân phận nhân loại vạn vật chi linh, rồi lại kiêm có đặc thù yêu nghiệt tu luyện thành tinh.

Kỳ thực luận Ngô Minh hai lần cấp tốc tu luyện, đều là mức độ khiến người nghe kinh hãi. Hơn nữa lần thứ hai chịu đến nguyên khí Long lão truyền vào, càng là trong vòng một canh giờ liền thăng lục tinh.

Ngược lại mặc kệ như thế nào. Kiếp vân đến rồi.

Kiếp vân tức giận đang ở tàn phá bừa bãi.

Sấm sét không ngừng đánh xuống, mỗi lần đều là liên tiếp ba lần hưởng, đầy đủ vang lên ba tua.

Kết nối với hai lần sét đánh từ lúc vừa mới bắt đầu, tổng cộng là mười một hồi sét đánh.

Con số tuy rằng không nhiều, nhưng mỗi một lần giáng xuống đều là có uy lực đem mấy trăm người đánh chết a.

“Thiên kiếp đến rồi!” Ở bên trong phòng chính đang từ từ thức tỉnh Long lão đột nhiên tỉnh lại, đã từng cảm thụ qua thiên kiếp hắn đối với thiên uy có tâm lý sợ hãi.

Huyền Vũ Hoàng mọi người ở khu vực an toàn tại hai hàng đại điện bên ngoài. Đứng ở trên mái hiên viễn vọng, từng cái từng cái tặc lưỡi không ngớt.

Cái Chu Chỉ Nhược này có thể so với Tiêu Nhược Dao rước lấy thiên nộ còn muốn lớn hơn nhiều. Có lẽ là bởi vì nàng dùng cái hình cầu quái dị kia tránh né thiên kiếp.

Nhưng nếu nói nàng có năng lực ở dưới lần thiên kiếp này bảo toàn mạng sống, tất cả mọi người là không ôm hi vọng.

Cầm điện chủ nước mắt không ngừng chảy xuống, đau lòng mất ái đồ.

“Hả? Gió đã lặng?” Hạt lão đột nhiên nói một câu.

Tiếng sấm ngừng một lúc lâu, phong cũng đột nhiên đình chỉ.

Trên không trung kiếp vân dần thưa nhạt đi. Bầu trời đêm lại xuất hiện tương tự với khung cảnh trời đầy mây, không còn là địa ngục oan ức ngột ngạt kia nữa.

“Thiên kiếp tản đi!” Hạt lão kêu lên: “Mau đi xem một chút!”

Nàng đưa tay trợ giúp Cầm điện chủ khôi phục tự do. Người sau bôn gấp chạy đi.

Cầm điện chủ mọi người đến trước cung điện độ kiếp vừa nãy, trước mặt xông tới đều là mùi bùn đất cháy nám, chỉ thấy bụi mù lượn lờ không nhìn rõ bất cứ thứ gì sở.

Còn là vị thịt nướng thì là tốt rồi. Mấy vị Mãng lão thầm nhủ trong lòng, thế nhưng không dám nói ra. Chỉ lo Cầm điện chủ lại chảy nước mắt.

Bọn họ cũng là không có cảm thấy cao quý điện chủ Nguyên Liệu điện nàng chảy nước mắt có cái gì không thích hợp, trái lại cảm thấy tương đối hợp lý. Dù sao Chu Chỉ Nhược đồ đệ hợp ý lại đẹp đẽ như vậy, nếu là bị sấm sét phách cháy đổi lại là ai cũng đau lòng.

Hạt lão đem tay áo vù vù phất động mấy lần, rất nhanh xua tan đại lượng bụi mù, cơ bản đã có thể thấy rõ mặt đất khắp nơi bừa bộn.

Cung điện trừ đá tảng ra thì hoàn toàn thay đổi, bị lôi điện nổ thành một mảnh trông giống như là lòng chảo vậy.

Ngay nơi chính giữa còn có dày đặc bụi mù chưa tán ảnh hưởng, nhưng miễn cưỡng có thể nhìn thấy tựa hồ trên đất đều bị nổ ra một cái hố sâu.

Cái hố sâu này rộng có tới bốn năm bước, sâu không thể đoán, có thể thấy được thiên ý phẫn nộ đến mức độ nào, hơn nữa độ công kích phi thường mãnh liệt muốn đem yêu nghiệt đánh chết.

Bóng người đều không nhìn thấy.

Tiêu Nhược Dao đã từng bị một đạo thiên lôi bắn trúng, trực tiếp thành than cốc. Mãng lão bọn hõ đã từng chứng kiến sự kiện thiên kiếp xảy ra. Hiện tại vừa nhìn tình cảnh này, trong lòng không khỏi thầm nói: Chu Chỉ Nhược sẽ không là trong lúc đang bị chớp giật phách đến ngoài cháy trong mềm sau, trực tiếp bị rất nhiều oanh lôi nổ thành vụn thi thể chứ?

“Chỉ Nhược!” Cầm điện chủ vội vã hô một tiếng.

Nhưng là Ngô Minh không có hồi âm.

Cầm điện chủ bước chân liên tục chạy gấp tiến lên, không lo được dày đặc bụi bặm trực tiếp nhào vào biên giới hố sâu.

Nhưng là mặc dù lấy thực lực huyền Nguyệt giai, dĩ nhiên cũng nhìn không ra bên trong có cái gì.

Nhưng nàng quỳ phục ở biên giới cái hố sâu này, liền có thể cảm thấy mặt đất tảng đá nóng phỏng tay, tựa hồ tiếp cận mức độ tảng đá hầu như muốn hòa tan.

Nếu không phải Cầm điện chủ là huyền nguyệt giai cao thủ có nguyên khí hộ thể, bằng không rất khả năng hai tay đã bị phỏng.

Trong không khí có dày đặc mùi khét. Cũng không phải thịt nướng cháy, mà là gạch đá sắp hòa tan loại mùi vị kia, rất gần mùi vị gạch đá tràng thiêu thô sơ.

Người chung quanh cũng cảm thấy cái hố sâu bị lôi điện bổ ra này có cỗ nhiệt ý không ngừng khuếch tán, tựa hồ trong đó có thứ đồ vật gì càng thêm nóng rực.

“Sẽ không là thiên lôi bổ ra núi lửa chứ?” Tê lão kiến thức rộng rãi. Hắn từng ở tây nam cương vực từng thấy núi lửa, loại này ở hố sâu trung ương bụi mù lượn lờ, tỏa ra từng trận nóng rực, dáng vẻ này chẳng phải là cực kỳ giống lòng chảo núi lửa?

“Chỉ Nhược!” Cầm điện chủ lại hô vài tiếng, kiềm chế không được tính tình liền muốn đi nhảy vào trong.

Trong lòng mọi người khen một tiếng: Làm sư phụ quan tâm đồ đệ đến trình độ như thế này, còn có cái gì để mà nói?

“Ngăn cản nàng. Tất cả thị vệ lập tức chuẩn bị thanh thủy đổ vào trong hố!” Huyền Vũ Hoàng ra lệnh một tiếng, mọi người mau vội ngăn cản.

Bọn thị vệ lập tức bắt đầu bận túi bụi.

Huyền Vũ Hoàng cũng là người hiểu biết. Phổ thông thái giám đã sớm bị thiên uy dọa sợ đến không nhúc nhích nổi, cũng là chỉ có thị vệ luyện huyền võ còn muốn có thể hành động như thường lệ.

Rất nhanh một cái vại lớn, một vại lớn thanh thủy được bưng tới, khuynh đảo* vào miệng hố sâu nóng rực. (*dốc vại xuống)

Bóc! Xì xèo ——————

Phát sinh âm thanh thật giống như đổ nước vào nồi chảo nóng, đại lượng hơi nước xuất hiện.

Thanh thủy không ngừng được đổ vào, rất nhanh gần như không còn âm thanh thủy hỏa tương giao này.

Các loại mùi vị tràn ngập trong không khí.

Cầm điện chủ mọi người nghe thấy được trong đó vị kim loại bị đốt cháy, nhất thời trong lòng cảm giác nặng nề.

Mới vừa nãy lồng kim loại sắt có vẻ như đủ năng lực bảo vệ nàng, hiện tại thật giống như đã bị chớp giật phách đến vỡ vụn. Thậm chí đã bị nhiệt độ cao của chớp giật luyện hóa, lúc này mới khiến chu vi tỏa ra khắp một luồng mùi vị hàn rèn.

Nếu là rất nhiều binh khí sắt thép được kéo thành dây sắt cũng đã bị nổ cho nát vụn thậm chí nóng chảy, như vậy thân thể thiếu nữ chẳng phải là… Quả thực không thể tưởng tượng nổi!

Cầm điện chủ nước mắt lại muốn chảy ra đến.

“Ai nha! Đánh xong lôi liền hạ mưa xuống!” Thanh âm của một thiếu nữ đột nhiên buồn buồn vang lên đến.

Đây là theo từ trong hố sâu truyền đến.

Mọi người hầu như đều bị giật mình, chỉ có Cầm điện chủ vui vẻ kêu một tiếng: “Chỉ Nhược!”

Nàng tránh thoát khỏi Hạt lão mọi người lôi kéo, thả người nhảy đến trong hố sâu.

Rất nhanh, nàng dìu đỡ một bên cánh tay Ngô Minh, nâng nàng nhảy ra hố sâu.

Không có chuyện gì! Chu Chỉ Nhược chưa chết!

Tất cả mọi người nhất thời trợn tròn cặp mắt, không thể tin được điều bản thân nhìn thấy.

Cầm điện chủ cùng nàng rơi xuống đất, Hạt lão mọi người liền vội vàng tiến lên.

“Chu Chỉ Nhược, ngươi dĩ nhiên bình yên vô sự a!” Hạt lão đại kỳ quái.

“Ha ha ha —— Vạn Kiếm thức ta nghiên cứu phát minh ra được chứ?” Ngô Minh vào lúc này lần thứ hai trang mười ba*. (*như trang B, do 13 giống B – nghĩa là ra vẻ có học vấn, giàu có, đạo mạo…)

Vạn Kiếm thức? Tựa là vừa nãy lãng phí mấy chục thanh binh khí tạo thành cầu dây sắt kia sao? Tránh né thiên kiếp chủ yếu chính là dựa vào nó? Một ít thị vệ cũng là rất để bụng. Dù sao rất nhiều binh khí đều là xuất từ trên người bọn họ.

Một đám cao thủ nhưng hoàn toàn không đếm xỉa tới nàng sẽ kêu loạn, đều ở trên người nàng nhìn trên dưới đánh giá.

Không hề có một chút vết tích bị thương, ngoại trừ cả người ướt đẫm, ướt đẫm có chút chật vật.

Cũng còn tốt trong ngày thường nàng sẽ ăn mặc phi thường dày, hơn nữa có lưu bích sam ở bên trong làm tầng bảo vệ trong cùng, hoàn toàn ngăn chặn khả năng lộ hàng.

Thế nhưng mỹ nữ như vậy nhưng cũng không khiến người ta thất vọng, nàng đứng ở trong một vùng phế tích, từ trên từng sợi tóc xanh* đang không ngừng nhỏ xuống thủy châu. Cảnh vật chung quanh làm so sánh tương phản mãnh liệt, khiến cho người cảm thấy Chu Chỉ Nhược quả thực liền giống như hoa tươi sau cơn mưa vậy kiều diễm ướt át. (*tóc trẻ tức tóc đen)

“Nhanh lấy đồ che chắn đến, không nên để cảm lạnh.” Huyền Vũ Hoàng nhắc nhở.

“Tuân chỉ!” Lập tức có người chạy đi lấy xiêm y.

Mặc dù mọi người đều cảm thấy lúc này Chu Chỉ Nhược tất nhiên là nhất đại cao thủ, nhưng chống đỡ sét đánh qua đi sẽ khiến thể chất suy yếu, ngàn vạn lần đừng muốn nhiễm phong hàn. Mặc dù là tiến hành quan tâm nịnh hót cũng không quan trọng, vì nó là chuyện đương nhiên.

Năng lực độ thiên kiếp mà không chết, trên đời này có mấy người? Không, nên nói từ cổ chí kim có thể có mấy người?

Trong lòng mọi người hưng phấn.

Mặc dù là trên giang hồ danh tiếng đột nhiên tăng vọt Tiêu Nhược Dao, đều đã từng bị thiên kiếp đánh cho thành than cốc, chữa thương hơn tháng mới một lần nữa quát tháo. Chu Chỉ Nhược chúng ta nhưng là càng thêm ngông cuồng hơn nàng, tuy rằng chật vật một điểm nhưng liền da thịt đều không có bị tổn thương.

Hơn nữa Tiêu Nhược Dao sau khi trải qua lôi kiếp, càng là một tiếng hót lên làm kinh người, trở thành thiên tài tuyệt thế của nước Tề ở phương bắc. Vì lẽ đó Chu Chỉ Nhược chúng ta, tất nhiên cũng sắp trở thành mỹ lệ kỳ hoa của nước Vũ ở phía nam!

Ừ, Ngô Minh tựa là cái kỳ hoa…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK