Edit: Bồng Bồng
Huyền Vũ Hoàng cùng Chu Chỉ Nhược lấy cờ hành quân làm đối chiến, bên ngoài lều chúng tướng phi thường kinh ngạc.
“Hoàng thượng rõ ràng có hứng thú cùng Chu Chỉ Nhược giao đấu a.” Không ít người xì xào bàn tán.
Rất nhiều người biết Huyền Vũ Hoàng nhiều năm không có tự tay đụng đến chuyện quân sự. Hơn nữa mặc dù là có loại tiệc rượu triều đình cỡ lớn như quá niên quá tiết, cũng chỉ là ngồi ở trên cao điện nhìn mọi người chơi, mà không sẽ chủ động tham dự vào trong đó.
“Không thấy Hồng lão nguyên soái cũng đều thua sao? Đây chính là tình huống trước nay chưa từng có.”
“Trước đây không có ai có bản lĩnh thắng, cũng không có ai dám thắng Hồng lão nguyên soái. Cái Chu Chỉ Nhược này so với ai khác cũng đều lớn mật hơn a.” Hầu như tất cả mọi người đều không biết, một ván vừa nãy cũng không phải là Hồng lão nguyên soái chỉ huy, mà là ba vị tiểu tướng lần thứ nhất chân thành hợp tác.
“Hoàng thượng sủng tín nàng như vậy, tự nhiên có niềm tin thắng Hồng lão nguyên soái a, người ta vậy cũng là có bản lãnh thật sự.”
Chỉ có Đường nữ tướng thân phận hơi cao, lại cùng Hồng lão nguyên soái quan hệ không tệ, không chịu được hiếu kỳ tự mình đi lên trước liếc mắt nhìn, mới lại lui trở lại.
Rất nhiều người cũng nhìn, biểu cảm trên mặt nàng không có gì thay đổi.
Chẳng lẽ nàng đối với việc Chu Chỉ Nhược ngồi ở vị trí cao hơn so với nàng cũng không bất mãn? Có không ít người không thể tin được.
Tuy rằng Chu Chỉ Nhược là thân phận thống lĩnh, có thể ngồi ở vị trí càng gần hoàng thượng hơn so với Đường nữ tướng. Nhưng dù sao Đường nữ tướng uy vọng cùng địa vị thực chất không thấp.
Nhưng song phương nếu là có hiềm khích, Đường nữ tướng lúc này rất có thể sẽ dùng ngôn ngữ công du đối với Chu Chỉ Nhược. Có điều vẻ mặt nàng như không có nửa điểm bất mãn toát ra đến, trên đầu môi cũng không có lời lẽ quái gở nói xấu.
Không hổ là người đứng đầu huyền vũ nữ tướng, rất nhiều tướng lĩnh trong lòng khen một tiếng. Cái gọi là sự đố kỵ của nữ tử không có thể hiện ở trên người nàng.
Hoặc là nói dù sao cũng là huyền vũ nữ tướng cấp sáu, nàng căn bản cũng không có cần phải lo lắng cho địa vị của mình ở trong lòng Huyền Vũ Hoàng bị dao động? Ngược lại làm nữ tướng cấp cao. Thân phận của nàng là không thể bị thay thế.
Lùi mười ngàn bộ lại giảng, mặc dù là Chu Chỉ Nhược cũng như với kỳ tích có thể trở thành nữ tướng cấp sáu. Cũng sẽ không lo lắng Huyền Vũ Hoàng sẽ suy xét dùng Chu Chỉ Nhược thay thế nàng. Bởi vì nữ tướng loại vũ khí chiến lược áp đảo này có thể có càng nhiều càng tốt. Nên lo lắng hẳn chỉ là nam tướng lĩnh tầm thường.
Có tướng lĩnh lo lắng nói: “Nếu là Chu Chỉ Nhược thắng, há không phải nói trình độ chỉ huy tác chiến của nàng cao hơn chư vị tướng lĩnh ở đây?”
Lập tức có tướng lĩnh cười nói: “Đừng đùa. Đây chẳng qua chỉ là một trò chơi.”
Bên cạnh lại có người nói: “Ít nhất nói rõ nha đầu này có thiên phú quân sư không thể khinh thường. Chỉ cần hơi dạy dỗ thêm, khẳng định là một tay hảo thủ trên chiến trường.”
Nếu như Ngô Minh nghe nói như thế, nhất định tức giận đến muốn đem người này đạp ở dưới chân: Ngươi mới cần dạy dỗ…
“Các ngươi nói, Chu Chỉ Nhược dám thắng hoàng thượng không?”
“Nói không chắc a.”
“Ta xem hoàng thượng đối với nàng sủng ái như vậy, hẳn là có gan này chứ?”
“Xuỵt —— sủng ái cái từ này cũng phải cẩn thận, đừng để cho Mặc vương tử nghe được.”
Không chỉ là một người phát hiện Huyền Vũ Hoàng cùng Mặc vương tử khả năng xuất hiện phụ tử tranh đoạt mỹ nữ. Chu Chỉ Nhược một ngày không có lấy chồng, chỉ sợ cái tranh luận cùng lo lắng này liền một ngày không được ngừng lại.
Có tướng lĩnh cấp cao nói: “Trên đời này có năng lực ở bên trong trò chơi này thắng được Hồng lão nguyên soái. Mọi người cho rằng có mấy người?”
“Tề vương?” Rất nhanh có người đáp lại.
“Bản thân Huyền Vũ Hoàng.”
“Hừm, hoàng đế đại vũ quốc chúng ta tự nhiên có thể đánh đâu thắng đó.”
“Còn có thể là ai?”
“Tề phi!”
“Có thể, bất quá khả năng không lớn. Nàng thật giống như chỉ là am hiểu điều động hậu phương. Ở trên việc chỉ huy chiến trường biến hóa nhất thời này phỏng chừng kém xa tít tắp lão nguyên soái.”
“Nước Tề Tề thế tử liên thủ Phật Soái, vẫn là có thể chiến một trận chứ?”
“Gần vậy. Ngoài ra còn có ai?”
“Nước Tề Tiêu Nhược Dao?”
“Ừ, có đạo lý.”
“Lại còn có thêm ai đây?”
“Không có.”
“Không, còn có Chu Chỉ Nhược chính đang ở trong lều hồng phương!”
“A! Đúng đúng, Chu Chỉ Nhược cũng có thể cùng Hồng lão nguyên soái so sánh cao thấp.”
Mọi người đối mắt nhìn nhau vài lần. Đều theo từ trong ánh mắt của đối phương nhận ra được nội dung mà ở lúc bình thường sẽ cảm thấy khó mà tin nổi. Vì trong đầu của bọn họ đều rất vui sướng ý thức đến, dĩ nhiên có một thiếu nữ có thể cùng một vị lão nguyên soái ác chiến trên xa trường mấy chục năm đánh đồng với nhau.
“… Thiên tài a!”
“Khẳng định không kém gì thiên tài Tiêu Nhược Dao nước Tề!”
“Nếu là Chu thống lĩnh cũng là huyền vũ nữ tướng, vậy cũng đúng là có thể cùng Tiêu Nhược Dao sánh vai.”
Mỗi người nói một kiểu, mọi người thậm chí có chút chờ mong, hai vị thiếu nữ thiên tài mới quật khởi gần đây nếu như có thể chiến một trận thì thật tốt?
Có người thấp giọng hỏi: “Đường nữ tướng, thỉnh giáo ngài Chu Chỉ Nhược nhưng là huyền vũ nữ tướng sao?”
Đường nữ tướng mỉm cười nhìn bọn họ. Cũng không nói lời nào.
Mọi người không tiện hỏi lại.
Điều này cũng đẫ liên quan tới bí mật quốc gia, đối phương khẳng định khó thực hiện câu trả lời.
Bất quá liên tưởng vừa nãy Đường nữ tướng cùng Chu Chỉ Nhược quan hệ cũng không xấu như trong ấn tượng vậy, có thể Chu Chỉ Nhược không phải huyền vũ nữ tướng?
Không, cũng là bởi vì là huyền vũ nữ tướng, mới sẽ khiến quan hệ song phương không tệ.
Nếu không tại sao nói huyền vũ nữ tướng không lấy chồng. Tìm kiếm người yêu sẽ chỉ tuyển chọn ở bên trong các nữ tướng hoặc bồi nữ đây? Có thể Đường nữ tướng…
Ai nha nha, rất nhiều người nhất thời tâm tư lung lay lên. Tình công chúa cùng Chu Chỉ Nhược đã sớm có lời đồn truyền ra. Nói không chừng Đường nữ tướng cũng đã dẵm một chân...
Thế giới các nữ nhân, vẫn đúng là không phải để đại nam nhân chúng ta dễ hiểu đây! Rất nhiều nam võ tướng nhìn thoáng lẫn nhau, ngầm hiểu ý.
Ở bên trong lời xì xào bàn tán của mọi người, Ngô Minh cùng Huyền Vũ Hoàng không ngừng tiến hành chỉ huy giao đấu trên chiến trường.
Tất cả mọi người đều nhìn chỉ lệnh chiến thuật của Huyền Vũ Hoàng không ngừng đưa đạt đi ra, mà Chu Chỉ Nhược bên kia chậm chậm rãi một lát mới ra đến một người lính. Mỗi một lần Chu Chỉ Nhược đại biểu lính liên lạc hoàng phương đều là không vội vã không, hoảng hốt, đi ba bước lùi hai bước đến trước người lão nguyên soái.
Hiện tại Hồng lão nguyên soái đã sớm không nhắc nhở, cũng bắt đầu ung dung mở ra thư giản của lính liên lạc từng cái từng cái kiên trì xem.
Trên mặt hắn vẻ mặt không ngừng biến hóa, một lúc mừng, một lúc ưu, có lúc còn giống như đang bị rút gân.
“Lão nguyên soái làm sao?”
“Là Chu cô nương chiến lược quyết sách quá không lên tâm chứ?”
“Khẳng định là Chu Chỉ Nhược không dám hoặc là không ngĩ muốn thắng hoàng thượng, vì lẽ đó cố ý nhường. Chỉ có điều làm quá rõ ràng, trái lại nhường Hồng lão nguyên soái mất mặt, trong lòng tương đối tức giận thậm chí cảm thấy gỗ mục không điêu khắc được như vậy được chứ?”
“Ai, nữ nhân đi. Có lúc lại như là làm nũng vậy làm làcứ như xả ra chuyện cổ quái.”
“Đúng đúng, nói đúng, nhà ta mấy cái kia liền thường thường như vậy. Làm nũng đến trình độ không thể nói lý.”
Vẫn chưa có kết quả các loại hành quân kỳ game cuối cùng hiện ra, chư vị tướng lĩnh cơ bản đều đạt thành cái nhìn như vậy.
Khưu nữ tướng ở bên không nhịn được thấp giọng hỏi Đường nữ tướng nói: “Chẳng lẽ Chu thống lĩnh thật sự sẽ cố ý chuyển kỳ?”
Đường nữ tướng nói: “Nói không chừng a. Ta cùng Chu thống lĩnh tiếp xúc thời gian ngắn ngủi, cũng không mò ra nội tình.”
Đường nữ tướng lời còn chưa dứt, Hồng lão nguyên soái đã đột nhiên đứng lên nói: “Đường nữ tướng, ngươi mà lại tới làm cái gì ở giữa. Ta cũng muốn vào quân trượng hồng phương cùng hoàng thượng chung tay đối địch.”