Mục lục
Tại Hạ Không Phải Là Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

“Cái lão Ân đáng chết này thi triển ma công!”

“Cắn cốt nhục thân sinh a!”

“Không chỉ như vậy, còn giống như là hút máu!”

“Cái đôi phụ tử này hoàn toàn không có cốt nhục tình thân gì, ngươi xem nhìn Âm công tử còn ra sức đánh mạnh vào đầu cha hắn.”

“Ai nha, như vậy chúng ta còn có thể đánh thắng được sao?”

“Hắn thi triển ma công, nhất định là muốn đem chúng ta diệt khẩu. Không thì tại Trung Nguyên chỉ sợ sẽ bị nghìn người vạn người chỉ trích, cũng khó mà có chỗ đặt chân nữa.”

Gia tộc Liên Âm bên này, cả đám vốn là thấy Ân cốc chủ quá đáng sợ, thôn phệ huyết dịch Âm công tử, càng lợi hại hơn là đánh bay Bạch trưởng lão, mọi người chính là đang kinh hồn táng đảm.

Nhưng một màn cốc chủ tạo thế Ngô Minh lồng tiếng như vậy, mọi người ngược lại an lòng hơn rất nhiều, thậm chí có điểm muốn cười. Mơ hồ đều nghĩ, nàng nếu dám làm như thế, tất nhiên có chỗ ỷ lại.

Mấy bác gái càng đối với Ngô Minh càng có lòng tin: “Đừng có gấp, đừng lo lắng, ngươi xem Tiêu Nhược Dao nha đầu kia, không chút hoang mang, tất nhiên có nắm chắc.”

Mẫu thân Mục Thanh Nhã kéo tay của nữ nhi lại, cảm giác nàng hơi có chút run rẩy, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên rất là khẩn trương.

Ngô Minh còn thật là có điểm dựa, bằng không nàng sẽ không đi trêu đùa như thế, mà là đã sớm động thủ ngăn chặn hắn phát công.

Năng lực phân tích của tiến hóa khung máy móc là cần phải có đại lượng số liệu để tiến hành thúc đẩy  quá trình phỏng chế công pháp. Trải qua nhiều lần giao thủ, đừng nói vũ kỹ chiến đấu cơ bản nhất của Ma Âm Cốc, ngay cả Âm Ba công Ngô Minh đều đã hiểu rõ. Ân cốc chủ thi triển nhiều lần Ma Mị thanh âm mà lại trong thời gian rất dài, Âm công tử bọn họ cũng là thi triển một loại Âm Ba công thấp kém hơn, cho nên tiến hóa khung máy móc cơ bản đã đem công pháp Ma Âm Cốc học tới tận đáy rồi.

Kỹ năng thanh ngọc sáo phân tích 100%! Kỹ năng tử ngọc sáo phân tích 100%! Ma Mị thanh âm 100% hoàn toàn nắm giữ!

Tại trên cơ sở học tập xong Liên Linh thanh âm, Ngô Minh thậm chí ngay cả Ma Mị thanh âm đều đã nắm giữ.

Về phần miệng mũi phun lửa Hóa Hhận Hỏa Âm, trong đầu Ngô Minh cũng phân tích hoàn tất, chỉ là bị nàng cứng rắn ra lệnh cấm chỉ học tập. Nhưng công năng phân tích cũng không có bị ảnh hưởng, trái lại bởi không tuyển chọn học tập mà tiến thêm một bước tăng nhanh tiến độ phân tích.

Hiện tại, Ngô Minh đối với Hóa Hhận Hỏa Âm của Ân cốc chủ đã có lý giải. Dù sao loại vũ kỹ này là ở trên cơ sở Ma Mị thanh âm tinh luyện đề cao mà thành một loại tà môn ngoại đạo, đối với năng lực phân tích của tiến hóa khung máy móc mà nói, quả thực quá dễ dàng mô phỏng lĩnh ngộ.

( không học tập [ Hóa Hhận Hỏa Âm ] sau khi hoàn thành phân tích, có thể đem chuyển qua thông hiểu nhược điểm của kỹ năng. Tiến độ phân tích hiện nay: … 70%, 71%…)

Khung máy móc đối với công pháp của hắn phân tích thật nhanh. Quả thực như ghi số thông thường vậy. Ngô Minh cần phải làm chính là làm lỡ chút thời gian.

“Xin lỗi vì đã cắt đứt uy phong của ngươi a.” Ngô Minh cười hì hì gãi đầu một cái.

Nàng không có sợ hãi, bởi vì đã gần biết nhược điểm của Hóa Hhận Hỏa Âm!

Hóa Hhận Hỏa Âm cũng không phải một loại kỹ năng đơn độc, mà là đang bức ép Ma Mị thanh âm ẩn vào trong cơ thể hóa sức mạnh.

Bình thường Ma Mị thanh âm được thả ra phía ngoài giờ lại bị người thi triển dồn nén vào trong cơ thể, Năng lượng mười phần ma tính của âm ba công bị súc tích mà chuyển hóa thành thực thể tương tự như hỏa diễm vậy, cho nên tại miệng mũi sẽ thấy có lửa phun ra. Mà người thi triển cũng nhận được đại lượng huyền khí đề thăng, ví như đan điền là động cơ huyền khí đột nhiên được khuếch đại dung tích vậy.

Nhưng ma công làm huyền khí đột ngột đề thăng, có lợi cũng tất có hại. Nếu như không có máu huyết của cốt nhục thân sinh tới trấn áp cái cổ hỏa diễm này. Theo thời gian trôi qua, cái cổ hỏa diễm do ma ân thực thể hóa ra này làm tổn thương nghiêm trọng lục phủ ngũ tạng của người thi triển, cái gọi là ngũ tạng câu phần chính là cái ý tứ này.

Dù cho da thịt nguyệt cấp thánh giả đã có thể chống chịu được hỏa diễm thông thường ở một mức độ đáng kinh ngạc, nhưng cái cổ hỏa diễm này là do Ma Mị thanh âm hóa thành thực thể, hơn nữa lại ở đan điền vị trí chủ chốt trong cơ thể người thi triển mà thiêu đốt, hiển nhiên nguy hại rất lớn. Mà máu huyết cốt nhục thân sinh tương tự với một loại năng lượng bổ sung phù hợp nhất với cơ thể. Tựa như lấy được tế bào gốc điền vào chỗ tổn hao trong cơ thể vậy.

Về phần có người hỏi Âm công tử nếu như không phải cốt nhục thân sinh của hắn, sẽ phát sinh chuyện gì?

Ách… Dù sao chí ít cũng có thể khẳng định, trên đầu Ân cốc chủ sẽ đội nón xanh. Trừ điều này ra những cái khác khó mà phỏng đoán trước.

Thái độ này của Ngô Minh, khiến Ân cốc chủ đình chỉ một cổ hỏa* càng thêm khó chịu. (*như kiểu đang sung sướng thì bị hoãn lại vậy)

Cái gì gọi là hoãn sự sung sướng?

Hiện tại Ân cốc chủ chính là ở vào cái trạng thái này.

Hắn thúc giục Hóa Hhận Hỏa Âm, đang định phách lối bày tạo hình làm nổi bật uy phong nhất có thể.

Thế nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện, đối thủ đã cướp lấy trước bày ra tạo hình mà bản thân nên bày ra.

Loại cảm giác này, quả thực giống như là đau bụng khó nhịn lại ngồi xổm trên bồn cầu phát tiết không được vậy…

“Đáng chết!” Ân cốc chủ quát to một tiếng.

Thế nào mấy ngày nay lại xui xẻo như vậy?!

Thật vất vả mới tìm được miếng thịt thơm lại để nó chạy vào trong động. Bản thân khổ cực tuần sơn bảy ngày nhưng không được gì, muốn sớm thu thập gia tộc Liên Âm còn đụng phải cái cao thủ nguyệt cấp Trượng Kiếm Tông Bạch trưởng lão. Mà đảo mắt mới vừa nhịn đau toàn lực thi triển Ma Mị thanh âm, cái miếng mồi thơm tiểu cô nương này lại có thể biến hóa nhanh chóng như vậy, thành người nắm giữ Liên Linh thanh âm thiên địch của hắn!

Hắn nổi trận lôi đình, răng nanh lộ ra dữ tợn nói: “Con nhóc, ngươi dám khinh thường lão phu?!”

“Khinh thường? Không có a, ta một mực đem mắt nhìn thẳng ngươi.” Ngô Minh phi thường nghiêm túc nói: “Ngươi xem, ta cũng không có lộ ra ánh mắt coi rẻ.”

Lúc này, bị đánh bay Bạch trưởng lão đã cấp tốc chạy lại, bảo hộ ở bên cạnh Ngô Minh. Khí huyết của hắn còn có một trận cảm giác nhộn nhạo, hiển nhiên là do chấn động khi cùng Ân cốc chủ chạm quyền chưa hoàn toàn được dẹp yên.

“Chớ làm hắn thêm tức giận, tỉ mỉ quan sát kẽ hở!” Bạch trưởng lão thấp giọng nhắc nhở Ngô Minh.

Ngô Minh cười khoát khoát tay, vừa muốn giải thích, Ân cốc chủ đã gào lên một tiếng, hung mãnh vọt tới.

Lần đầu tiên thi triển loại kỹ năng ma hóa này trong lòng không nắm chắc. Mặc dù có máu huyết con trai ruột là chất ổn định, hắn cũng muốn tốc chiến tốc thắng giảm thiểu khả năng để lại di chứng.

Bạch trưởng lão nghĩ Ngô Minh tuy rằng tiến bộ thần tốc, nhưng căn bản không đủ để cùng Ân cốc chủ bạo thăng tới huyền nguyệt cấp đối địch, vội vã vận khởi mười tầng công lực huy quyền đón nhận.

“A ————” Ngô Minh bắt đầu mở miệng phát ra Liên Linh thanh âm.

“Liên Linh thanh âm đã không đủ để áp chế ta hiện giờ! Ha ha ha ha!” Ân cốc chủ tuy rằng bị Liên Linh thanh âm ảnh hưởng mà khiến lòng dạ cuồn cuộn. Nhưng hắn tuy bị yếu bớt chút thực lực nhưng vẫn như cũ hai ba quyền đã bức lui Bạch trưởng lão.

Chỉ là làm chậm một nhịp như thế, thanh âm của Ngô Minh đã đem hắn vây khốn, hình thành tương tự với hiệu quả ràng buộc vô hình vậy.

Thân hình của Ân cốc chủ lơ lửng ở giữa không trung, thầm vận huyền khí dự định ra chiêu.

Ngô Minh ngang nhiên tiếp tục ngâm xướng Liên Linh thanh âm.

“Hóa Hhận Hỏa Âm!” Ân cốc chủ thân hình ở giữa không trung vận đủ công lực, cũng là há mồm tựa hồ muốn rống lên vậy, nhưng mồm há ra sau lại gọi tên chiêu thức, hô một tiếng mà phun ra một lưỡi đao lửa.

Hỏa diễm thiêu đốt như hình một cây đao!

Ngô Minh thầm kêu một tiếng, chẳng trách sao lại được gọi là Hóa Hhận Hỏa Âm. Nguyên lai thực sự có thể hình thành thực thể gần như lưỡi đao vậy.

Đạt được tin tức này, tốc độ phân tích trong đầu nàng trái lại gia tốc.

Chuôi hỏa diễm lợi nhận này, lực rực bay về phía Ngô Minh.

“Nhược Dao cẩn thận!” Bạch trưởng lão bị đánh trúng thân hình bay ngược trong kinh hô.

Gia tộc Liên Âm bên kia cũng là kinh hô vô số.

Ngô Minh chợt đem âm điệu Liên Linh thanh âm tăng lên một cấp: “A ————!”

Liên Linh thanh âm đích xác không hổ là thiên địch của Ma Mị thanh âm, thanh âm hình thành tương tự với hiệu quả ngăn chở vậy. Chỉ thấy hỏa diễm âm đao bay trên không trung do Ân cốc chủ phun ra có hơi chậm lại, rõ ràng bị ảnh hưởng, tại trong âm điệu của Ngô Minh dần dần trì trệ xuống tới.

“Hóa Hhận Hỏa Âm ————!” Ân cốc chủ lại hét lớn một tiếng.

Từ miệng hắn lần này, lại một cái hỏa diễm âm đao hình thành. Nhanh chóng đuổi kịp hỏa diễm âm đao lúc trước, dĩ nhiên quỷ dị hợp nhất, khí thế lập tức trở thành hỏa diễm âm đao càng to lớn hơn nữa, tiếp tục hừng hực cấp tốc đánh úp về phía Ngô Minh.

May là hắn toàn lực thi triển hỏa diễm âm đao, cũng đã dốc hết sức, thân hình đã khó mà cùng xông lên nữa.

Mắt thấy Ngô Minh lại đề âm. Hỏa diễm âm đao thì đã bay tới trước người của nàng chưa đầy năm bước, đột ngột đúng lúc đó lại có một tiếng nữ tử vang lên.

“Ô a —————— “

Tiếng vang này tuy rằng hơi có trì trệ khác biệt, nhưng rất nhanh tạo thành hiệu quả âm ba phi thường chính thống.

Dĩ nhiên lại là một cái Liên Linh thanh âm!

Liên Linh thanh âm mới!

Có hiệu quả hai cổ Liên Linh thanh âm chồng lại, hỏa diễm âm đao tại trước người Ngô Minh ba bước đột nhiên bị đình trệ, mắt thấy liền dần dần tiêu tán.

Mọi người theo cái tiếng Liên Linh thanh âm mới phát ra này nhìn lại.

“A ——————” Cực độ tương tự với Liên Linh thanh âm của tộc trưởng ở thời khắc tối hậu, cũng cùng một âm điệu với Ngô Minh, Mục Thanh Nhã đứng ở trước cửa từ đường. Lại có thể ở nốt cao mà phát ra thanh âm.

Mọi người trong gia tộc Liên Âm đại hỉ. Mục nương đứng ở bên người Mục Thanh Nhã, nhìn nữ nhi mình có thể phát ra tiếng từ cổ họng mà lệ nóng doanh tròng.

“Thanh nhã ngươi có thể lên tiếng?!” Ngô Minh hầu như vui mừng muốn nhảy đi qua.

Mục Thanh Nhã vội vã xua tay, nhắc nhở nàng duy trì Liên Linh thanh âm áp chế Ân cốc chủ.

“Bọn người gian xảo, nguyên lai chưa từng bị phá huỷ danh thanh!” Ân cốc chủ giận dữ.

“Ta phi! Ngươi còn có mặt mũi đi nói người khác? Ai đem máu của con trai ruột mình hút đi?” Ngô Minh chỉ vào Âm công tử trên mặt đất còn đang không ngừng co giật, tại trong khu vực được bao trùm bởi Liên Linh thanh âm của Mục Thanh Nhã, bô bô mà hướng về Ân cốc chủ chửi mắng một trận.

Rất nhanh, Ngô Minh phát giác Liên Linh thanh âm của Mục Thanh Nhã lại có thể nổi trội hơn bản thân một mình một bậc, so với hiệu quả của tiến hóa khung máy móc phát ra còn muốn tốt hơn.

Tại trong tiếng hát của Ngô Minh. Huyền khí của Ân cốc chủ tối đa chỉ bị giảm thấp xuống ba tầng, lúc này ngay cả thế đứng giữa không trung đều khó mà duy trì, phác thông một tiếng rơi xuống trên mặt đất, cả người căng thẳng, toàn lực vận khí chống lại.

“Hả? Thanh Nhã, thanh âm của ngươi thật là lợi hại!” Ngô Minh giơ ngón tay cái.

Mục Thanh Nhã không rảnh chú ý nàng, toàn lực thi triển cảnh giới Liên Linh thanh âm cao nhất mà bản thân lĩnh ngộ.

Tại trong sơn động không bị quấy rầy. Mục Thanh Nhã chiếm được tế bào tiến hóa khung máy móc của Ngô Minh tạo thành lợi thế lớn, đặc biệt có nhiều ngày không ăn không uống bảo trì trạng thái xuất thần nhập định, cho nên phát huy cơ duyên tìm hiểu kỹ năng mạnh nhất bổn tộc đến cực hạn rồi.

Người kiệt xuất của gia tộc Liên Âm đời trước tìm hiểu ra Liên Linh thanh âm, cũng chính là cảnh giới tiểu thành. Bởi vì tu vi huyền khí của người trong gia tộc Liên Âm cũng không quá cao. Thân thể có hạn hoặc xuất hiện tình huống hoặc đói hoặc khát gây trở ngại, không cách nào duy trì trạng thái nhập định liên tục.

Nhưng Mục Thanh Nhã lần này có thể liên tục bảo trì trạng thái tìm hiểu cao nhất, dài đến tám ngày gần tiếp cận chín ngày để tìm hiểu Liên Linh thanh âm, lấy được kết quả trực tiếp chính là lĩnh ngộ đến cảnh giới đại viên mãn.

Mặc dù là tổ tiên của nàng, cũng không đạt được trình độ của nàng ngày hôm nay. Ngay cả rất nhiều tổ tiên lúc khai sáng Liên Linh thanh âm, vẻn vẹn chỉ là phỏng đoán mà sáng tạo một nên điểm âm luật, cũng bị Mục Thanh Nhã tại trong lúc minh tưởng nhập định đạt được đột phá, dung nhập vào trong kỹ xảo âm ba.

Khách quan mà nói, năng lực học tập của tiến hóa khung máy móc chỉ là hoàn mỹ thực hiện lại việc sao chép Liên Linh thanh âm nguyên bản. Về phần tiến thêm một bước cải tiến kỹ năng, liền so ra kém với sinh mạng thể tràn ngập ý sáng tạo.

Cho nên mặc dù tiến hóa khung máy móc có phát ra tiếng hát gần như hoàn mỹ, nhưng Mục Thanh Nhã thắng tại lực lĩnh ngộ cá nhân quá kiệt xuất, tự hành mà ngộ đến cảnh giới càng cao hơn, lúc này phát huy ra hiệu quả còn ở bên trên Ngô Minh.

Nhưng tiến hóa khung máy móc cũng không phải là ngồi không, năng lực trộm cắp tuyệt không so với sáng tạo kém hớn.

( tiến độ phân tích học tập Liên Linh thanh âm lần nữa mở ra, đang trong quá trình học tập kỹ năng càng cao hơn, tiến độ 1%… 10%… 20%…) Trong đầu Ngô Minh đã có nhắc nhở tương ứng.

Bởi vì đã sớm có lĩnh ngộ công pháp cơ sở hạch tâm, Ngô Minh tại trong tiến trình học tập Mục Thanh Nhã cực nhanh, không ra mười hơi thở đã hoàn thành rồi.

“A ————” Ngô Minh mở miệng cũng bắt đầu thi triển Liên Linh thanh âm cấp độ càng cao hơn.

Hai người sử dụng Liên Linh thanh âm mạnh nhất. Tại trước từ đường gia tộc Liên Âm dắt tay cùng thi triển ra thế tiến công. Toàn bộ hiện trường trên nền đá xanh, âm a quanh quẩn không ngớt.

Tất cả nhân sĩ chính phái tựa như đắm chìm trong cảnh xuân ấm áp, mỗi một cái lỗ chân lông đều như thẩm thấu một loại sức sống căng tràn gần như với bản thân chúng đang tự hô hấp vậy.

“Người nắm giữ Liên Linh thanh âm! Thoáng cái lại ra hai vị!” Nhóm bác gái gia tộc Liên Âm lệ nóng doanh tròng.

Lão thái thái càng kích động đến cả người run run: “Hơn nữa còn là cảnh giới càng cao hơn, một tầm cao mới! So với lão tộc trưởng hai mươi năm trước còn muốn mạnh hơn!”

Mục nương cũng vui vẻ đến chảy xuống nước mắt. Tướng công của nàng chen đến bên cạnh, cùng nàng nắm tay nhau.

Hai vợ chồng cùng đứng chung một chỗ, vui mừng nhìn nữ nhi bên người lại có thể mở miệng nói chuyện.

Bạch trưởng lão thở ra một hơi dài, cũng mừng cho gia tộc Liên Âm.

“Không có khả năng! Làm sao lại đột nhiên nhô ra hai cái người nắm giữ Liên Âm?!” Ân cốc chủ bị Liên Linh thanh âm tràn ngập năng lượng chánh đạo công kích mà cả người run rẩy, liền sau đó hắn không tiếc đại giới mà thúc giục công lực. Miệng há rộng gầm lên giận dữ: “Ma hóa —— Hóa Hhận Hỏa Âm, ngũ tạng câu phần!!!”

Huyền khí cấp bậc huyền nguyệt ầm ầm bạo phát, toàn bộ trước sân bây giờ là một trận gió lốc xoay tròn, cát bay đá nhảy che khuất bầu trời.

Mục Thanh Nhã kinh nghiệm giao đấu ít, bị cái cảnh tượng hòa khí thành gió lốc này làm cả kinh mà lảo đảo một cái, một tiếng Liên Linh thanh âm im bặt.

“Ha ha ha ——!” Ân cốc chủ cả người nhẹ nhõm một chút. Tại trong tiếng Liên Linh thanh âm đơn độc của Ngô Minh cười to: “Nộn sồ* không đủ gây sợ hãi!” (*phượng sồ)

Hắn không tiếc tổn hao thân thể, lấy hết ý chí chiến đấu toàn lực thúc giục huyền khí cả người, cấp tốc xông về Ngô Minh vẫn đang kiên trì xướng âm.

“A —— khục khục…” Mục Thanh Nhã cuống quít nỗ lực muốn hợp âm lại. Nhưng nàng mới khôi phục dây thanh vẫn còn chưa nắm giữ thuần thục, lại là vừa mở miệng liền toàn lực thúc giục âm công, dẫn đến sau khi cắt ngang liền không còn chút sức lực nào, ho khan không ngừng.

Quan tâm sẽ bị loạn, huống chi là người mà mình có tình ý sâu nặng? Mắt thấy bụi bặm cuốn lên. Ân cốc chủ như ác ma vậy mà chạy về phía Ngô Minh đang một mình mà đứng, Mục Thanh Nhã lòng nóng như lửa đốt, lại càng thêm khó khôi phục trạng thái tốt nhất.

Mục nương cùng Mục phụ vội vàng giúp nàng vuốt lưng thuận khí, cũng không còn kịp rồi.

Mắt thấy Ân cốc chủ vọt tới trước người, trong đầu Ngô Minh đột nhiên vang lên một tiếng leng keng: ( ma công [ Hóa Hhận Hỏa Âm ] phân tích 100% hoàn tất!)

Ngô Minh chợt đình chỉ Liên Linh thanh âm, thân hình hướng bên cạnh tung một cái nỗ lực né tránh.

Bạch trưởng lão đã nhảy qua đây, che chở tại trước người Ngô Minh khó khăn lắm ngăn trở hai kích, liền bị Ân cốc chủ lúc này đã không còn bị âm công quấy nhiễu có thể toàn lực phát huy đánh cho trong miệng phun máu lảo đảo ngả xuống đất.

Ân cốc chủ không để ý tới Bạch trưởng lão. Thân hình lại hướng tới Ngô Minh, thế nhưng…

“Người đâu?!” Ân cốc chủ nổi giận gầm lên một tiếng, trợn trừng hai mục quang đỏ ngầu quét nhìn phạm vi bốn phía.

Mới vừa rồi bụi bặm bị cuốn lên, trong khoảng thời gian ngắn lại thành một loại phương thức ẩn núp thân hình kiều tiểu cho Ngô Minh.

Ân cốc chủ nổi trận lôi đình, cả giận uy hiếp nói: “Tiêu Nhược Dao, ngươi nếu là dám chạy, ta liền giết sạch gia tộc Liên Âm! Nam nhân cho xuyên cọc gỗ. Nữ nhân sau khi phế võ công liền lột sạch quần áo, vứt xuống đất để thứ dơ bẩn giữa hai chân ta chà đạp đi!”

Trong màn khói bụi tràn ngập, thanh âm của Ngô Minh u nhiên vang lên: “Ngươi đây là muốn chọc giận ta sao? Chúc mừng ngươi đã thành công.”

Róc róc róc —— theo thanh âm của nàng, tựa hồ có tiếng túi nước để lên thứ gì đó.

“Ha ha! Phát hiện ngươi!” Ân cốc chủ đại hỉ. Nghe âm đoán vị, ma trảo lao tới tập kích.

Bởi không tiếc hậu quả thúc giục ma công, cánh tay của Ân cốc chủ đã lông bờm mọc thành bụi, móng tay đều trở nên đen sẫm đồng thời mọc ra vừa dài vừa cong, quả thực đã tương xứng với hình tượng ma trảo rồi.

“Hừ, ngươi đây là tự tìm đường chết!” Ngô Minh tại trong làn khói bụi mờ sắp tiêu tán, nháy mắt liền lộ ra thân hình.

Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là, nàng đứng cười ở nơi đó, trong tay lại giơ cao một cây tử ngọc sáo.

Giọt nước trên thân tử ngọc sáo chưa ráo hết, hiển nhiên thanh âm đổ nước vừa nãy chính là do thứ này phát ra.

Ân cốc chủ nghi hoặc, nhưng ma trảo lại không có dừng lại, theo thân hình vọt tới mà chụp vào Ngô Minh.

“Ngươi chớ có động vào nàng, mau chạy!” Ngã ngồi trên mặt đất huyết khí không yên Bạch trưởng lão kêu lớn.

Ngô Minh lại lắc đầu, bạch tố cổ tay nhẹ nâng, đem tử ngọc sáo nguyên bản thuộc về Ân cốc chủ ghé vào bên môi. Cánh môi mỏng đỏ khẽ chạm lên, tiếng địch u sầu ngược lại được phát ra: “Uuu ———— “

Khi cánh môi đỏ mọng của nàng thi triển âm công, lúc tiếng sáo đầu tiên cất lên, mọi người ngạc nhiên kinh hãi.

Ân cốc chủ càng phi thường kinh sợ: “Ma Mị thanh âm?!”

Không sai, từ trong sáo Ngô Minh thổi ra, không phải là thanh âm nào khác, mà đích thị là Ma Âm Cốc đỉnh cấp công pháp —— Ma Mị thanh âm!

Hơn nữa không giống như Ân cốc chủ phải mượn tiếng vu mới có thể phát ra trình độ cao nhất, nàng trực tiếp dựa vào tử ngọc sáo của Ân cốc chủ bỏ lại, cũng đã thi triển ra công pháp Ma Mị thanh âm tối cao!

Chuyện gì xảy ra?

Bạch trưởng lão, Mục Thanh Nhã cùng cả gia tộc Liên Âm, đều ngạc nhiên nhìn Ngô Minh.

Mọi người không phải là kinh ngạc nàng tại sao lại biết Ma Mị thanh âm, mà là kỳ quái vì sao tính mệnh đang lúc nguy cấp, nàng còn muốn thổi Ma Âm Cốc công pháp?

“Ha ha ha! Ngươi là nghĩ lấy lòng bản chủ sao?” Ân cốc chủ ha ha mà cười, thân hình đang phi tới liền dừng lại, ngửa mặt lên trời cười to nói: “Coi như ngươi thức thời! Hơn nữa tiếp xúc mấy lần mà thôi, lại có thể học xong Ma Mị thanh âm, quả thật cùng Ma Âm Cốc hữu duyên!”

Mục Thanh Nhã, Bạch trưởng lão không có suy nghĩ nhiều, gia tộc Liên Âm mọi người nhưng trong lòng trầm xuống.

“Từ nay về sau, đỉnh cấp công pháp của Ma Âm Cốc cùng gia tộc Liên Âm hòa làm một!” Ân cốc chủ đắc ý phi thường, tại trong tiếng sáo ma mị quanh quẩn vung song chưởng lên, ngửa đầu điên cuồng gào thét: “Đoạt hồng hoàn nạp lô đỉnh sau, bản chủ muốn chính tà cùng song tu!”

Gia tộc Liên Âm mọi người đều trên mặt biến sắc.

Ngô Minh lại vẫn là thanh tú đứng ở nơi đó, môi không ngừng thổi ra tiếng địch, thậm chí tựa như muốn gia tăng sức mạnh cho Ân cốc chủ vậy đem Ma Mị thanh âm thúc giục tới trình độ càng thêm trầm thấp thâm hậu.

“Xong! Nàng đầu nhập vào ma đạo, toàn bộ chúng ta xong rồi!” Trong gia tộc Liên Âm, đã có người đau lòng, phác thông một tiếng ngã ngồi dưới đất.

“Khụ khụ, không, khục khục, Nhược Dao, khục, nàng không phải loại người như vậy, khục…” Mục Thanh Nhã không ngừng ho, lại nỗ lực vì Ngô Minh biện giải.

Đúng lúc này, rốt cục cũng thể hiện hoàn chỉnh tạo hình trang 13* ngửa mặt lên trời thét dài Ân cốc chủ, cả người đột nhiên cứng đờ, ma trảo hướng lên không trung run lên từng chặp. (*giả trang ngưu 13, giả ngưu B)

Ngay sau đó, song chưởng giơ lên trời  kia dần dần buông rơi xuống, mà cảm giác run rẩy cũng bắt đầu lan tràn ra toàn thân.

“Oa a ———— oa a ———— oa a ————” Ân cốc chủ bắt đầu đột nhiên kêu thảm thiết, hơn nữa thanh âm càng lúc càng thê lương, thậm chí dần dần nghe được cũng không giống tiếng người.

*********************

ps:

Thích nội dung truyện Bách Chuyển, Dĩ Trí Thủ Thắng Đích Đồng Hài, thỉnh tán một chút hắc └(^o^)┘

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK