Mục lục
Chàng Rể Quyền Thế Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1023

Nghe những gì Bùi Nguyên Minh nói, nhân viên nói với vẻ chế giễu: “Nhà hàng của chúng tôi hôm nay đang cần dọn dẹp lại, sợ sẽ làm khách quý như anh phải thất vọng rồi.” “Hay là anh rẽ trái, đi quá một chút sang cửa hàng Mercedes-Benz 4S ở bên cạnh. Đồ ăn bên đó cũng rất ngon.” Ở khu vực bày bán ô tô này có một quy tắc bất thành văn ở đây. Đó là khách hàng đến xem xe thường có thể dùng bữa dành riêng cho khách hàng tại cửa hàng trong giờ ăn trưa.

Chính vì quy định bất thành văn này, cũng khiến nhiều người thích xem xe vào giờ ăn cơm, có thể tiện đường ăn uống.

Trên thực tế, các cửa hàng 4S rất sẵn lòng tiếp nhận những khách hàng thực sự có thiện chí mua xe tới dùng bữa.

Tuy nhiên Bùi Nguyên Minh đang đứng trước mặt họ, cho dù mấy người nhân viên này có nhìn từ trên xuống dưới mấy lần, cũng tin chắc anh không có khả năng mua xe.

Đối với những người không có tiền trong túi, đến quản 4S giả vờ coi xe, cuối cùng lại bắt họ phải phục vụ thêm một bữa ăn, những người nhân viên này rất ngán ngẩm nên chỉ kiểm cớ để có thể đuổi họ đi.

Theo ý kiến của họ, Bùi Nguyên Minh chắc hẳn không đủ tiền mua xe hơi tại đây. Trong trường hợp này, tốt nhất là kiếm cơ để anh ta rời khỏi càng sớm càng tốt.

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt thực sự khó coi, gần như không nói nên lời: “Đừng lo lắng, tôi tới đây không phải để ăn cơm. Tôi thực không có hứng thú với chuyện đó.”

Nói xong, Bùi Nguyên Minh sải chân chuẩn bị bước vào cửa hàng 4S.

Nhưng đúng lúc này, người bán hàng vừa rồi lại ngăn anh lại và nói: “Thưa anh, thực xin lỗi anh. Cửa hàng này của chúng tôi vốn chỉ mở bán với những khách hàng đã có hẹn từ trước. Anh không có lịch hẹn, e rằng không thể vào xem được rồi.”

Bùi Nguyên Minh nghe thấy lí do này thì thực sự đã không còn gì để nói nữa rồi.

Chỉ là một cửa hàng 4S tầm thường nhưng lại quá ngông cuồng, tự coi mình là ghê gớm.

Ngay khi Bùi Nguyên Minh chuẩn bị rời đi, phía sau anh liền xuất hiện một vài người đàn ông mặc vest cao cấp đi tới.

Một nhân viên ánh mắt sáng ngời lập tức nói: “Xin chào quý khách, mời quý khách vào trong.” “Chúng tôi đã chuẩn bị bữa trưa miễn phí cho các vị khách quý. Sau bữa ăn, quý khách có thể xem xe!”

Chỉ trong vòng vài phút, ngay trước mặt Bùi Nguyên Minh, những khách hàng nhìn có vẻ sang trọng này đã được nhân viên tiếp đón với sự tôn trọng và cung kính.

Vốn đĩ Bùi Nguyên Minh cũng không muốn cố chấp, đang định rời đi sang cửa hàng bên cạnh thì người nhân viên tên Ngụy Hồng liền nhìn bùi Nguyên Minh một cách khinh thường rồi nói: “Không biết anh đã nhìn ra chưa. Chỉ những vị khách thực sự có khả năng mua xe mới được chào đón tại đây.” “Còn với những người chỉ tới đây để ăn cơm miễn phí, thực sự không thể tiếp được.” “Tôi đề nghị thế này. Sau này anh muốn đi xin ăn thì tới chỗ khác, tiệm 4S của chúng tôi không có khả năng đón tiếp những người như anh.”

Ngụy Hồng lúc này liền không kiêng nể gì nữa mà nói thẳng, những nhân viên khác của cửa hàng cũng lộ ra vẻ chế giễu khi nghe những điều anh ta nói.

Làm sao một người không có tiền mua xe lại có thể được đối xử lịch sự như những người giàu có chứ.

Anh không gọi bảo vệ để lập tức tống cổ người đàn ông này đi đã là tốt với anh ta lắm rồi.

Điều quan trọng nhất là lúc này, đó là anh chàng sau khi bị trực tiếp đuổi đi vẫn đứng sừng sững trước cửa hàng, không biết sẽ làm ảnh hưởng thế nào đến hình ảnh của cửa hàng.

Bùi Nguyên Minh có chút tức giận, anh vốn không muốn quan tâm đến chuyện đó nữa, nhưng những người phụ việc cửa hàng này vẫn hết lần này đến lần khác khiêu khích anh.

Lúc này, sắc mặt anh mới bình tĩnh lại, lạnh lùng nói: “Gọi quản lý của các người ra đây mau.” “Haha, còn muốn gặp quản lý của chúng tôi sao? Quản lý đang bận, đâu rảnh để tiếp đón anh.” Ngụy Hồng chế nhạo. “Các anh đang cãi nhau gì vậy? Không biết nội quy làm việc sao? Làm sao có thể ồn ào trước cửa cửa hàng, phá hỏng hình tượng của cửa hàng 4S chúng ta?”

Đúng lúc này, một người phụ nữ trạc ba mươi, mặc trang phục chuyên nghiệp, vẻ mặt có chút nghiêm túc bước ra. “Quản lý Trương, người này không những không mua xe, còn muốn tới đây ăn cơm miễn phí. Chúng tôi đã không cho vào, anh ta còn muốn tiếp tục ở đây gây rắc rối.” Ngụy Hồng lên tiếng than thở rồi chỉ thẳng vào mặt Bùi Nguyên Minh và nói một cách lạnh lùng. Trương Thanh Hằng đưa mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, một lát sau mới lộ ra vẻ kinh ngạc nói: “Đây không phải là là cậu chủ Nguyên Minh hay sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
Taile27 Tháng mười, 2022 22:37
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK