Mục lục
Chàng Rể Quyền Thế Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1201 Tập đoàn Thiện Nhân.

Bùi Nguyên Minh đang ngồi xem thông tin liên quan đến nhà họ Thanh nước Mỹ do Hạ Vân gửi đến.

Vào lúc này, Đường Nhân Đồ gọi điện đến.

“Tổng giáo đầu, đã xảy ra chuyện rồi!”

“Thầy Sơn không có lên máy bay, bên phía sân bay đang được điều tra giám sát rôi, nhưng tạm thời vẫn chưa kiếm được người”

Đường Nhân Đồ rõ ràng là có hơi kích động, bởi vì ông Chung Nam Sơn trước đây khi ở trên tiên tuyến đã chữa bệnh cho không biết bao nhiêu quân sĩ, vì vậy, những người trong quân đội đều rất kính trọng ông ta.

Giờ đây Chung Nam Sơn mất tích, những người trong quân đội là căng thẳng nhất.

Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh cũng thay đổi: “Người là do tôi đích thân tiễn ra sân bay, trên đường không thể xảy ra bất kỳ chuyện gì, khả năng duy nhất chính là sau khi tôi rời khỏi sân bay, có người đã cưỡng bức bắt thây Sơn đi!”

“Hãy lập tức đi kiểm tra video trong đoạn thời gian đó, bất kỳ manh mối nào cũng không được bỏ qua”

Đường Nhân Đô nghe lệnh làm theo, ngay sau đó liên báo về: “Tổng giáo đầu, kiếm được rồi, có một đám người bắt thây Sơn đi và lên một chiếc xe Toyota Alphard”

“Tôi đã yêu câu những người trong sở cảnh sát ở Dương Thành phối hợp để tìm ra chiếc xe này đã đi đâu.” Đọc full chàng rể quyền thế tại truyen3.one

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, đã thay xong quân áo.

Ngay sau đó, Đường Nhân Đồ lại gọi điện đến.

“Tổng giáo đầu, đã tra rõ rồi, chiếc xe đã dừng ở bệnh viện Nhân Dân, nghe nói là có một việt kiêu phái người đến sân bay đưa thầy Sơn tới đây”

“Việt kiêu?”

Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, một lúc sau thì lạnh lùng nói: “Chuyện này tôi sẽ đích thân xử lý”

Cùng lúc này.

Trong phòng phẫu thuật của bệnh viện.

Sau khi Chung Nam Sơn cẩn thận kiểm tra cho Thanh Norton xong, rôi cau mày nói: “Anh Thanh, tình trạng của con trai anh rất đặc biệt, cậu ấy vốn là bị ai đó đánh vào đầu, nhưng trong lúc nằm viện hình như có người đã cho cậu ấy uống một loại thuốc.”

“Điêu này khiến cho thân não của cậu ấy bị tổn thương nghiêm trọng, với tình trạng hiện giờ thì không thích hợp làm phẫu thuật”

“Như vậy đi, để cậu ấy cùng tôi đến Yến Kinh, nằm viện theo dõi”

“Nhưng tôi ước tính rằng quá trình này cần phải mất ba đến năm năm, hơn nữa, tôi không thể đảm bảo rằng cậu ấy có thể hồi phục trở lại như người bình thường, cho dù có tỉnh lại thì trí khôn của cậu ấy rất có thể chỉ tương đương với một đứa nhóc ba hay năm tuổi”

“Cái gì? Ý của ông là, con trai tôi cho dù có bình phục, cũng sẽ trở thành một đứa ngốc sao?”

Sắc mặt Thanh Tam Gia đầy vẻ bàng hoàng.

“Rất có khả năng là sẽ như vậy” Chung Nam Sơn nghiêm túc nói rằng.

Khi nghe nói thế, trong ánh mắt lúc đầu có vẻ căng thẳng của tất cả mọi người trong nhà họ Thanh ở Dương Thành chợt loé lên sự vui mừng.

Đây chính là kết quả tốt nhất.

Thanh Norton lại có thể cứu sống, lại trở thành một đứa ngốc, sẽ không thể vạch trần những gì mà bọn họ đã làm.

Nhưng ở trước mặt của Thanh Tam Gia, những người nhà họ Thanh này không dám thể hiện quá lộ liễu, bà cụ Thanh Kiều vẻ mặt đau đớn nói: “Cậu Thanh Norton tuấn tú lịch sự, sao lại có thể trở thành đứa ngốc chứ? Ông Chung Nam Sơn, bất kể thế nào đi nữa ông cũng phải làm cho cậu ấy trở lại thành một người bình thường!”

Chung Nam Sơn sau một hồi chau mày bèn từ tốn nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức’ Thanh Tam Gia hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: “Nói như thế, vậy con trai tôi có cơ hội trở lại thành người bình thường?”

“Có, nhưng cơ hội không cao.” Chung Nam Sơn nghiêm túc nói.

Thanh Tam Gia lạnh lùng nói: “Nếu như vậy, thì ông ở lại Dương Thành đi, khi nào con trai tôi bình phục thì khi ấy ông có thể rời khỏi.”

“Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, ông không thể đi bất cứ đâu, cũng không thể tiếp nhận bất kỳ bệnh nhân nào cả, chỉ có thể chữa trị cho con trai của tôi mà thôi.”

“Nó có thể bình phục, tôi sẽ dâng tặng hàng chục triệu đô la để cám ơn, còn nó không thể bình phục thì ông sẽ luôn ở bên cạnh nó.”

Chung Nam Sơn bình thản nói: “Không thể được, bệnh nhân của tôi cũng đang đợi tôi Thanh Tam Gia hờ hững nói: “Ông có thể từ chối, nhưng cái đầu của người trợ lý vừa mới ghép tay của ông có còn hay không, thì tôi không thể đảm bảo rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
Taile27 Tháng mười, 2022 22:37
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK