Mục lục
Chàng Rể Quyền Thế Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1501:

Bùi Nguyên Minh không để ý đám người này, mà thản nhiên nói: “Ông Long, đối với ngài tôi cũng không dám có chỉ thị gì, chẳng qua tôi chỉ muốn hỏi một câu, ý định ban đầu của ông là gì khi sáng lập nên Long Môn?”

Long Nhật Minh ở bên kia điện thoại đã cảm nhận được gì đó, nhưng mà lúc này vẫn cười nói như cũ: “Vì thiên tử canh giữ biên giới!”

“Hay cho câu vì thiên tử canh giữ biên giới!”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười.

“Phóng túng cho cấp dưới phân hội trưởng hung hãn ương ngạnh, bắt nạt nam nữ, chính là vì thiên tử canh giữ biên giới sao?”

“Nếu là như vậy, tôi cảm thấy Long Môn các ông không cân phải tôn tại nữa!”

Long Nhật Minh im lặng một lát, mới tiếp tục nói: “Bùi Nguyên Minh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tôi chắc chắn sẽ cho cậu lời giải thích thỏa đáng.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cũng không có chuyện lớn gì, nhưng mà Sở Văn Trung phân hội trưởng của Long Môn thủ đô các ông, tôi chuẩn bị xử lý rồi”

“Tuy tôi muốn trực tiếp ra tay, nhưng mà vẫn muốn hỏi trước một câu, có phải ông Long làm chỗ dựa cho ông ta hay không?”

“Nếu đúng là như vậy, tôi không ngại đến Yến Kinh một chuyến đâu!”

Long Nhật Minh nhanh chóng nói: “Cậu Bùi, có tiện đưa điện thoại cho Sở Văn Trung hay không, tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng”

“Được!”

Bùi Nguyên Minh cười, đưa di động tới trước mặt Sở Văn Trung.

“Môn chủ của các ông bảo ông nghe điện thoại”

Sở Văn Trung run rẩy nhận lấy di động, để ở bên tai.

Một lát sau, bên kia điện thoại truyền ra giọng nói lạnh nhạt.

Toàn thân Sở Văn Trung vốn phát run, một lát sau gương mặt tái nhợt, cuối cùng lúc ông ta cúp điện thoại, cả người giống như không còn tinh thân gì.

Tuy Long Nhật Minh không chỉ rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh.

Nhưng Long Nhật Minh chỉ nói một câu, nếu đắc tội Bùi Nguyên Minh mà không nhận được sự tha thứ của anh, Sở Văn Trung trở về nhà chuẩn bị tang lễ đi!

Vào lúc này, Sở Văn Trung vô cùng cường thế kia lại run rẩy một lát, dưới vô số người trợn mắt há miệng nhìn chằm chằm, ông ta chậm rãi đi tới chỗ Bùi Nguyên Minh cúi thấp người xuống.

“Cậu Bùi, hôm nay là lỗi của tôi, tôi không nên bắt nạt người ta, vẫn mong cậu tha thứ!”

Những lời này vừa vang lên, vẻ mặt mọi người hoảng hốt, vô số người không ngừng dụi mắt minh.

Phân hội trưởng của Long Môn thủ đô vô cùng hung hãn, dẫn theo một đám người, tràn ngập khí thế ra mặt vì Bạch Tuấn Hào.

Nhưng đối phương chỉ mới gọi một cuộc điện thoại đi mà thôi, ông ta đã quỳ xuống, còn dập đầu nhận lỗi?

Chuyện này chuyện này…

Rốt cuộc là Sở Văn Trung quá vô dụng, hay là thân phận của Bùi Nguyên Minh cao tới mức dọa người?

Nhưng mà mọi người thật sự không thể ngờ tới, rốt cuộc là thân phận gì, có thể dọa Sở Văn Trung sợ tới mức như vậy?

Nhưng cho dù thế nào đều xong rồi, cảnh tượng Sở Văn Trung quỳ gối trước mặt Bùi Nguyên Minh chân thật như vậy.

Cảnh tượng kế tiếp, lại càng khiến mọi người kinh hãi.

“Quỳ thẳng lên” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

Sở Văn Trung đứng thẳng theo bản năng, còn chưa kịp phản ứng.

“Bốp..”

Bùi Nguyên Minh không khách sáo chút nào, một cái tát đánh qua.

“Một cái tát này, là trừng phạt ông bắt nạt người khác, bôi đen Long Môn!”

“Bốp!”

“Một cái tát này, là trừng phạt ông chẳng phân rõ đúng sai, không biết gì bao che khuyết điểm…”

“Bốp!”

“Một cái tát này, là trừng phạt ông lấy mạnh hiếp yếu, bất chấp pháp luật…”

Bùi Nguyên Minh cũng không có ý nương tay, mà trở tay tát mười mấy cái vào mặt Sở Văn Trung.

Sức lực mấy cái tát này rất mạnh, tuy thực lực của Sở Văn Trung không tầm thường, nhưng vẫn bị tát mặt đỏ tai hồng, thân thể lắc lư, trong đôi mắt đều là lửa giận.

Người nào cũng thấy được, lúc này Sở Văn Trung đang giáp ranh giới bùng nổ, nhưng vì cuộc điện thoại lúc vừa rồi, ông ta căn bản không dám phản kháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
Taile27 Tháng mười, 2022 22:37
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK