Tục ngữ nói: 2 người đàn bà và một con vịt là thành cái chợ, vậy năm người thì sao? Hơn nữa người nào cũng đều phong vận xinh đẹp, thật là một vấn đề khiến cho người ta đau đầu.
Phương Dật Thiên nhìn mấy mỹ nữ vội vàng đem cánh gà và đùi gà bỏ lên trên bếp nướng.Trên mặt mỗi người đều hiện lên nụ cười, ngay cả lạnh lùng như Khả Nhân cũng hiện lên trên mặt một tia mỉm cười hiếm thấy.
Bất quá điều làm Phương Dật Thiên cảm thấy buồn bực chính là không phải các nàng muốn bơi lội sao, như thế nào còn chưa thấy động tĩnh gì?
Cuối cùng Phương Dật Thiên cũng gia nhập nướng thịt cùng các mỹ nữ, hắn cầm một chiếc cánh gà chậm rãi bỏ lên bếp, nhìn thủ pháp nướng thịt của hắn có vẻ khá chuyên nghiệp, không nhanh không cập, động tác bôi gia vị lên cánh gà cũng rất có tình tự, thoạt nhìn cũng có vẻ là cao thủ.
Kỳ thật đối với việc nướng thịt Phương Dật Thiên cũng không hề xa lạ, trước kia hắn và các chiến hữu thường xuyên chấp hành nhiệm vụ ở các vùng núi hoang dã. Khi đó trừ lương khô mang theo còn phải đi kiếm một ít thỏ hoang, gà rừng..v..v để nướng ăn. Bởi vậy do làm nhiều lần nên cũng xem như là hắn có chút kinh nghiệm trong việc nướng thịt.
Mấy mỹ nữ khác thì không có gì, riêng chiếc cánh gà do Chân Khả Nhân nướng lại để quá lửa, Phương Dật Thiên vội vàng hảo tâm nhắc nhở: "Thật là, Chân Khả Nhân, cánh gà của cô để lâu quá rồi, lật mặt lại đi!"
"Tôi biết, không cần anh nhắc!" Chân Khả Nhân trừng mắt liếc Phương Dật Thiên một cái, lạnh lùng nói.
Phương Dật Thiên ngẩn ra, cô gái này sao lại bất cận nhân tình thế chứ? Mẹ nó chứ, lão tử lột hết quần áo xem ngươi còn ngang ngược thế nữa không!
Tiêu di đang đứng bên cạnh Phương Dật Thiên liền cười cười, hơi có thâm ý nhìn Phương Dật Thiên một cái, nàng cũng không ăn thịt nướng mà cầm một bắp ngô lên ăn.
Phía đối diện, Lâm Thiển Tuyết trên mặt hiện lên vẻ dương dương tự đắc, đắc ý nhìn Phương Dật Thiên cười. Bình thường nàng luôn bị Phương Dật Thiên bắt nạt, thế nhưng nàng không ngờ bạn thân của nàng- Khả Nhân – có thể khí Phương Dật Thiên như thế, điều này làm cho nàng cười thầm trong bụng, nàng không khỏi nghĩ tới một câu nói: "Vỏ quýt dày có móng tay nhọn."
Nàng lại còn nghĩ rằng có phải sau này mình nên thường xuyên đưa Chân Khả Nhân đến cùng mình lập một đội chuyên đối phó với Phương Dật Thiên, làm cho hắn tức chết không!
Bất quá nàng lại không thể biết được nếu như nàng gọi Chân Khả Nhân cùng nhau đối phó cho Phương Dật Thiên, lúc đấy không khéo lại gây họa với Chân Khả Nhân.
Không hề khoa trương chút nào, chỉ cần có một cơ hội nhỏ thì tên tiểu tử Phương Dật Thiên sẽ không ngần ngại mà làm thịt mỹ nữ có đôi chân thon dài mỹ lệ này.
"Oa, thơm quá, ai nướng thịt mà thơm vậy chứ?" Lâm Thiển Tuyết đang chìm đắm trong tưởng tượng đột nhiên nghe được một tia mùi thịt nướng thơm mê người, không khỏi thốt lên.
Tiếng kêu của Lâm Thiển Tuyết liền hấp dẫn sự chú ý của các mỹ nữ khác, đích thật rất thơm, Vương Tư Miểu nhịn không được nói: "n, quả là rất thơm, hình như là cánh do Phương Dật Thiên nướng."
"Thật không?" Lâm Thiển Tuyết nhìn chiếc cánh đang trong tay Phương Dật Thiên, bên ngoài chiếc cánh đã bao bọc bởi một lớp màu vàng, mỡ chảy ra lớp lớp, thật có cảm giác làm cho dạ dày réo lên, hơn nữa mùi thơm phát ra thật là mê người
.
"Oa, chính là cánh gà do hắn nướng, thơm quá đi!" Lâm Thiển Tuyết không kìm được hét lên, chỉ thiếu nước chảy nước miếng nữa thôi.
Phương Dật Thiên cười nhạt, cuối cùng rải thêm một ít hạt tiêu lên chiếc cánh gà, sau đó lại nướng thêm một chút, sau đó giơ chiếc cánh gà trước mặt Lâm Thiển Tuyết, nói: "Cho cô này, nếm thử tay nghề của tôi xem nào?"
Lâm Thiển Tuyết sửng sốt, hiện lên vẻ không thể tin được: "Anh, anh nướng cho tôi ư?" Bình thường nàng đối với Phương Dật Thiên có thể nói là hận thấu xương, thường xuyên không có lí do tìm cách làm khó Phương Dật Thiên, thế nhưng nàng không ngờ rằng Phương Dật Thiên lại nướng cánh gà cho nàng ăn, thật đúng là làm cho nàng có chút cảm giác ngoài ý muốn.
"Sao? Không tin được phải không?" Phương Dật Thiên hỏi.
Lâm Thiển Tuyết hừ một tiếng, liền nhanh tay lấy chiếc cánh gà từ tay Phương Dật Thiên, đưa lên miệng thổi thổi, sau đó nhẹ nhàng cắn một miếng, chậm rãi nhai, vừa nhai trong đôi mắt xinh đẹp lóe một tia sáng kì dị, tiếp theo lại cắn thêm miếng thứ hai, gật gật đầu nói: "Um, ngon, rất ngon."
Hứa Tình và Vương Tư Miểu đều chạy lại, các nàng cũng muốn nếm thử một cái. Nếm xong, đều giống nhau da giòn thịt nộn, nhưng lai rất vừa miệng, Chân Khả Nhân đang đứng bên cạnh cũng bắt đầu hơi động lòng, bất quá với tính cách cao ngạo của nàng thì nàng cũng không thể không biết xấu hổ nếm thử một cái, hơn nữa, mấy cái cánh gà này đều do Phương Dật Thiên nướng, nhưng nàng lại mấy lần không để mặt mũi cho Phương Dật Thiên, nói thế nào cũng không ổn.
Lúc này, Lâm Thiển Tuyết liền đi tới trước mặt nàng, nói: "Khả Nhân, cậu cũng nếm thử một cái xem, thật sự là rất ngon đấy."
Chân Khả Nhân liếm liếm môi, tiếp theo liền cắn một miếng cánh gà mà Lâm Thiển Tuyết đưa cho nàng, vừa đưa vào miệng nàng liền cảm thấy được chiếc cánh gà này so với những cái nàng thường ăn thì ngon hơn nhiều. Nàng liếc mắt nhìn Phương Dật Thiên, liền phát giác trên mặt hắn ẩn ẩn một chút đắc ý, nàng liền thản nhiên nói: "Cũng được, tạm tạm"
"Phương Dật Thiên, không ngờ là anh nướng thịt ngon như thế, có thể nướng cho tôi vài cái cánh gà không?" Vương Tư Miểu vừa cười vừa nói.
Những lời này liền đề tỉnh Lâm Thiển Tuyết, nàng liền nói: "Được rồi, mọi người muối ăn gì thì bảo Phương Dật Thiên nướng cho, chúng ta xuống bơi thôi, Ok?"
"Hay đấy!", ba cô gái còn lại không hẹn mà cùng gật đầu nói.
"Muốn ăn cái gì cứ nói với hắn là được" Lâm Thiển Tuyết nói.
"Tôi muốn ăn cánh gà, cả thịt dê xiên nướng nữa!"
"Tôi muốn ăn mực nướng, cánh gà nướng, cả thịt dê nướng cũng muốn à!"
Tiếp theo, Lâm Thiển Tuyết đại biểu cho 4 nữ nhân hướng Phương Dật Thiên giao nhiệm vụ, sau đó liền tiến vào biệt thự, chắc là đi thay đồ bơi.
"Này, này, tôi đã đáp ứng các cô đâu? Này, quay lại đi."
Phương Dật Thiên không khỏi cảm thấy buồn bực, cho dù là mỹ nữ cũng không thể không nói lý như thế chứ?
"Phương Dật Thiên, cậu cứ nướng cho các nàng đi, Tiểu Tuyết gọi bạn bè đến chơi hẳn là rất vui vẻ, nếu các nàng chơi đùa lại ăn ngon thì hẳn có thể làm cho Tiểu Tuyết cảm thấy tự hào. Không chừng điều này có thể giúp cải thiện quan hệ của cậu với tiểu Tuyết." Tiêu di đang đứng bên cạnh đột nhiên nói.
Phương Dật Thiên liếc mắt về phía Tiêu di, bởi vì Tiêu di đứng rất gần hắn, hơn nữa hắn cao hơn Tiêu di rất nhiều, ánh mắt liền nhìn xuống dưới, chiếc váy cổ trễ lộ ra một khe sâu nhin không nhìn thấy đáy, thành thục mê người đầy mị lực. Hắn vội thu liễm tâm thần, nghĩ thầm rằng không thể để cho Tiêu di biết mình có ánh mắt bất chính à.
Hắn liền vội vàng thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói: "Thế cũng được, thực ra nướng thịt cũng là thưởng thức, hưởng thụ việc nướng thịt cũng là thưởng thức nhân sinh."
Tiêu di sửng sốt, lập tức cười nói: "Cậu nói xem, nướng thịt với nhân sinh thì có liên quan gì với nhau?"
"Cô nghĩ mà xem, nướng thịt cần chú ý nhất chính là lửa. Nếu quá nhỏ, thịt sẽ không chin được, nếu quá lớn, thì sẽ bị cháy. Nhân sinh cũng thế, nếu tiến về trước quá nhanh thì thành tựu có được cũng đi nhanh, nếu quá chậm, thì cơ hội sẽ vụt mất, cho nên mấu chốt là nắm rõ thời cơ."
Tiêu di nghe vậy liền ngẩn ra, trong mắt hiện lên một tia quang mang khác thường, đôi khi nàng cảm thấy những lời Phương Dật Thiên nói ra như là có chút triết lý, nàng cười nói: "Cậu hả, cái gì từ miệng cậu nói ra cũng có thể trở thành có lý."
Phương Dật Thiên cười, nói tiếp: "Tiêu di, cô không đi thay đồ bơi sao, hôm nay nhiệt độ là 35 độ, rất thích hợp để bơi lội."
Nhắc đến bơi lội, Tiêu di không khỏi nhớ tới lần đầu tiên gặp Phương Dật Thiên, tình cảnh lúc đấy, Phương Dật Thiên như là lưu manh ôm lấy nàng, hơn nữa cuối cùng cặp kiều đồn của nàng không cẩn thận lại tựa vào một bộ phận cứng rắn của Phương Dật Thiên ( Lúc đấy nó cứng thôi, bình thường nó mềm :2 (6): )
Nghĩ đến chuyện này, khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu di không khỏi đỏ lên, trong nội tâm nàng xuất hiện một cảm giác kích thích đã lâu không có, chầm chậm lưu chuyển. Cảnh Phương Dật Thiên tối qua cởi đồ lộ ra cơ thể rắn chắc lại chiếm cứ tâm trí nàng.
"Tiêu di…"
Phương Dật Thiên thấy Tiêu di không nói gì, nhịn không được gọi một tiếng.
"Ah…"
Tiêu di liền phản ứng lại, mặt nóng lên, liền vội vàng nói, "Hả, à à, tôi cũng đi thay đồ bơi đây."
Tiêu di nói xong, sợ Phương Dật Thiên phát hiện ra điều gì liền chạy vào biệt thự.
Lúc này bốn người Lâm Thiển Tuyết vừa đi ra vừa vui đừa ầm ỹ, trên người các nàng mặc đủ loại kiểu dáng áo tắm, đem dáng người thanh xuân mềm mại của các nàng biểu lộ hết ra.
Lâm Thiển Tuyết mặc một bộ bikini màu đỏ, hai ngọn tuyết phong cao vúi lên, phía trước lộ ra một màu tuyết trắng, ở giữa là một cái khe cực kì thu hút, tiểu phúc bóng loáng không hề có chút mỡ thừa, một đôi chân ngọc trắng như tuyết, cực kì xinh đẹp.
Hứa tình lại mặc một bộ bikini màu xanh biếc,
Vương Tư Miểu lại kín đáo hơn nhiều, trên người nàng là một bộ bikini cổ, trừ bắt đùi, tiểu phúc ra thì trên người lộ ra cũng không nhiều.
Cuối cùng, Chân Khả Nhân lại mặc một bộ bikini màu đen thể hiện sự cao quý gợi , đặc biệt là cái quần bơi mỏng,cùng chiếc áo bơi để ra đô tuyết phong cao vút đích thật là rất mê người.
Phương Dật Thiên vừa nhìn chăm chăm vừa thầm nghĩ, con mẹ nó chứ, mùa hè này đúng là nóng bỏng.Mấy tiểu ny tử này cũng thật là con mẹ nó gợi cảm mà!