“Vậy theo anh, chúng ta phải làm gì?” Thượng Ất cười như không cười nhìn Bàn Tử, hắn cảm thấy một trận buồn cười đối với chút tính toán này của Bàn Tử. Cái tên này thật không hổ là thần chạy trốn tận thế, ở bất kỳ thời điểm nào cũng đều nghĩ đến cái mạng nhỏ của cậu ta. Chẳng qua đề nghị của Bàn Tử cũng có đạo lý nhất định, tuyệt đối không thể cậy mạnh được. Văn Phỉ, Vương Phương, còn có lão Triệu vừa mới thu lưu kia đều chỉ là người bình thường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.