Mẫu Sắc trừng Kim Tinh, mặt tràn đầy uất giận, nhìn từ xa như con heo rừng cái giận dữ: “Kim Tinh, chú mày muốn bỏ bọn tao lại một mình chạy trốn? Đồ cặn bã! Lừa đảo! Rác rưởi!” Mẫu Sắc chợt hiểu rằng mình bị Kim Tinh lừa, từ đầu tới đuôi là gã khuyên bảo mọi người tiến công khu biệt thự, không ngờ tình huống hơi kém một chút thì gã vội vã vứt bỏ tất cả lại. Mẫu Sắc càng nghĩ càng tức giận, giơ tay định đánh Kim Tinh. Kim Tinh nhướng chân mày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.