“Điều này thì anh yên tâm, Ninh Ninh tới đây đi cùng mẹ vào phòng, đợi lát nữa giúp mẹ khuyên dì ở bên trong mở cửa, nhất định phải giả bộ đáng thương, tốt nhất là khóc lên vài tiếng…” Nhìn thấy Hạ Tiệu Nguyệt dẫn con gái Khang Ninh Ninh rời đi, nụ cười mỉm của Đỗ Tử Phong trong nháy mắt bị thay thế bởi sự u tối, gã quay người đi về chỗ đống lửa, chỉ huy đám người tiếp tục gom lượm cành cây và nhiên liệu. Bất giác, dưới ám chỉ của Đỗ Tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.