“Chú Cẩu, chú cũng biết bản lĩnh của con rồi đấy, con không được đâu. Hôm qua con nghĩ cả đêm, con cho rằng hay là chúng ta cũng thử đi tìm súng xem sao? Con nghe Hàm Hóa nói, lầu số mười bốn đã xảy ra một vụ bắn nhau, súng của Đỗ Vũ chắc là lấy từ đó, hơn nữa không chỉ có một cây đâu.” Mắt Chó dường như bị chính khả năng suy nghĩ của mình làm say mê mất rồi, khuôn mặt lộ rõ vẻ nhiệt huyết. Cả đêm cậu ta không ngủ, chẳng phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.