Triệu Nghị bản năng hỏi: “Phái người? Phái ai?” Sau đó Triệu Nghị phất tay tự giễu nói: “Đã để anh chê cười, hiện giờ toàn quân đẫm máu chém giết với thú thoái hóa, tôi là một trong các thống soái tối cao sao có thể luôn nghĩ đến tình cảm cá nhân? Việc này dừng ở đây, Hắc Hồ, anh có thể về quân bộ chấp hành lệnh ngay.” “Rõ!” Hắc Hồ xoay người đi, nhìn tia nắng chói mắt ngoài cửa, khóe môi gã cong lên trào phúng. Con cháu các gia tộc lớn quả nhiên không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.