Nhưng Thượng Ất đã suy nghĩ quá đơn giản, nghĩ bệnh trẻ trâu của Lệ Á còn thuốc chữa. Lệ Á kéo tay Đồ Kiều Kiều nói: “Thượng, tôi không định đi.” Một loạt đầu nhỏ từ phía sau thò ra nhìn Thượng Ất. Lệ Á vén lọn tóc dài màu hoàng kim rũ xuống vai ra sau, thân thiết vuốt đầu Đồ Kiều Kiều, ánh mắt kiên quyết ngước lên nhìn Thượng Ất: “Tôi biết anh luôn không tin tôi, sự xuất hiện của tôi khiến anh thấy lạ, rất nghi ngờ đúng chứ? Tôi cũng thấy lạ, trước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.