"Long Ba, cậu..." Trương Vĩ Diệu hoảng sợ mà nhìn ba người đang chết dần, định nói cái gì đó nhưng cuối cùng lại không nói thêm gì. Trương Vĩ Diệu cảm thấy vật gì đó mà mình tin tưởng đã bị nắm đấm kia đấm nát, ông ta cảm thấy sợ hãi và kinh hoảng, đột nhiên Trương Vĩ Diệu cảm giác lúc trước mình rất ngây thơ và ngu ngốc. Lúc đầu, Trương Vĩ Diệu còn cho rằng bên ngoài có rất nhiều sinh vật kinh khủng, nếu người thần bí kia không được những đặc công bảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.