Giọng Vương Chính Dương run run hỏi, hai tay siết chặt nửa khúc xẻng run cầm cập: "Là ai? Ai ở bên kia?" Trong biển hoa, mấy trăm con mắt nhìn trân trân không chớp mắt, ai đụng phải cũng sẽ da đầu tê dại. Khoan, con mắt không chớp . . . trên đời có người giữ không nháy mắt trong vài phút, nhưng mấy trăm con mắt đều nhìn trân trân không chớp cái nào thì rất quái dị. Thượng Ất tiến lên một bước, hai chân ướm thử bước ra một bước dọc theo mép biển hoa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.