“Rắc rắc!” “Sảng khoái! Quá sảng khoái! Ha ha ha! Trúc Tâm Tinh, lão Trư ta đến thăm mi đây!” Trư Cương Liệt dùng rìu đánh đổ một cái cây to bằng vòng tay của ba người, không kìm được kích động mà hét lên một tiếng sung sướng. Ngày mạt thế đã diễn ra được gần hai năm, chưa bao giờ anh vui như ngày hôm nay, sau khi nuốt Trúc Tâm Tinh, trong người anh dường như có sức mạnh vô tận, lúc nào cũng muốn giải phóng bớt. Mà không chỉ có anh, Chu Thiết, Vương Cương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.