Cạch. Cửa phòng mở ra, Tiểu Ngư vội vàng nhét chiếc mũ trong tay xuống dưới gối, giống như e sợ Trần Mặc sẽ nhìn thấy Tất nhiên, động tác mờ ám của Tiểu Ngư không thoát khỏi tầm mắt của Trần Mặc, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ dáng bất thường này của Tiểu Ngư: "Ngươi đang làm gì thế? Sao lại tỏ ra bí ẩn như vậy?" “Ngươi đi tắm đi, khi nào ngươi đi ra, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Ánh mắt Tiểu Ngư vẫn ngập tràn sự xấu hổ, nhưng cô đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.