“Ngươi có bị thương không?” Triệu Mẫn cẩn thận quan sát khắp người Trần Mặc một lượt. “Không có bị thương gì đâu.” Trần Mặc nói. “Vậy thì tốt.” Triệu Mẫn thấy trên cánh tay Trần Mặc có mấy vết xước nhỏ, ngoài ra thì không có gì khác thì mới cảm thấy yên tâm phần nào: “Ta sẽ xử lý những chuyện khác, còn ngươi thì cứ chăm sóc cho Tiểu Ngư đi.” Triệu Mẫn không tiếp tục nói sang chuyện khác, vì cô ấy thừa biết Trần Mặc làm gì còn tâm trạng để giải quyết những việc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.