Trời đã chuyển đông, gió lạnh thổi ào ào, lúc này đã gần về đêm, người đi trên đường đều bọc mình trong những chiếc áo lông thật dày. Tiểu Ngư ngồi đằng sau Trần Mặc, cả người cô đều dán lên lưng hắn. "Sau khi ta về nhà, ngươi cũng trở về sớm một chút." "Được." Trần Mặc gật đầu: "Sau khi ngươi trở về, nếu nhớ đến ta thì hãy gọi điện thoại cho ta." "Còn lâu mới nhớ ngươi, đồ tự luyến." Tiểu Ngư đột nhiên ôm chặt lấy cánh tay của Trần Mặc: "Qua năm mới,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.