Thành phố Đông Giang. Một cô gái đang ngồi trên ghế sô pha để chơi game trên điện thoại, sắc mặt của cô có chút kích động, khi cười rộ lên thì có thể nhìn thấy cả răng nanh. Nếu Trần Mặc ở nơi này, chắc chắn hắn sẽ cảm thấy quen mắt, vì cô gái này và Tiểu Ngư có chín phần tương tự, chỉ là khí chất của hai người hoàn toàn khác biệt. Tiểu Ngư dịu dàng, còn cô gái này thì lại là hoạt bát. “Tiểu Man, ngươi mau xem xem, đây có phải Tiểu Ngư...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.