Sau khi an tọa, Diêu Dật chợt nói ra: “Những bữa tiệc như thế này rất nhàm chán, vừa hay ta đã tìm được người để tán gẫu. Những người khác cùng ta trò chuyện đều là đang nịnh nọt, rất không có ý nghĩa.” “Đúng là rất nhàm chán, nhưng mà ta có bạn gái đi cùng.” Trần Mặc cười nói: “Bí thư Diêu biết trước như vậy rồi, nhưng vẫn đến đây đấy thôi?” “Ta tới để làm chút chuyện tốt. Nhưng mà ta không thể quyên góp nhiều quá, nếu làm vậy thì giá trị của những...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.