Khi Lâm Thư nhìn thấy Trần Mặc, trong lòng cô trở nên vô cùng xúc động, cảm kích, sùng bái, tôn kính, thậm chí ẩn chứa một chút tình cảm phức tạp. Đây chính là người đàn ông đã thay đổi cuộc sống của cô, mang đến ánh sáng khi cô đang lâm vào tuyệt vọng. "Trần... Trần Mặc tiên sinh." Lâm Thư chợt rơi lệ, cô cúi người một cái thật sâu với Trần Mặc. "Lại đây ngồi đi, không cần câu nệ." Trần Mặc mỉm cười, dẫn Lâm Thư đến ngồi xuống ở sô pha: "Muốn uống cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.