“Lần này đến đó, ngươi phải cẩn thận một chút.” Tiểu Ngư cẩn thận sửa sang cà vạt cho Trần Mặc, giọng điệu dặn dò ẩn chứa mất phần âu lo. “Ta biết rồi.” Trần Mặc xoa đầu Tiểu Ngư, ra hiệu cho cô yên tâm. Tiểu Ngư tỏ ra oán trách. “Khi nào trở về?” “Ngày mai, hoặc có thể sớm hơn.” Trần Mặc nói. “Ta ở nhà chờ ngươi.” Sau khi sửa soạn xong xuôi, Tiểu Ngư liếc mắt đánh giá Trần Mặc một lần nữa: “Mấy hôm nay, ngươi lại trở nên hấp dẫn hơn rồi. Ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.