“Mặc ca”. Mặc Nữ đẩy cửa đi vào, cắt ngang dòng suy nghĩ của Trần Mặc. Trần Mặc tắt hình chiếu quả cầu sinh mệnh lượng tử, chịu đựng cơn đau trong đầu, đáp lại cô một tiếng. Hắn nhìn Mặc Nữ, phát hiện cô hôm nay cố ý ăn mặc quyến rũ hơn bình thường khiến cho người ta không thể không chú ý. “Mặc ca, ta có đẹp không?”. Mặc Nữ chậm rãi đến bên người Trần Mặc, đôi mắt cong cong thành hình trăng lưỡi liềm. “Lúc nào cũng đẹp.” Mặc Nữ nhẹ nhàng ngồi lên đùi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.