Lan San bĩu môi, giả vờ tỏ ra ủy khuất: “Anh cảnh sát, là hai người họ cùng nhau đánh một mình tôi mới đúng!”
Chỉ có điều, chính là bọn họ không đủ bản lĩnh để đánh lại cô mà thôi.
Vị cảnh sát trẻ tuổi khó xử nhìn hiện trường: “Thôi, đừng nói chuyện ở chỗ này, về đồn cảnh sát lấy lời khai đi.”
Vừa đến đồn cảnh sát không bao lâu, người nhà họ Giang và nhà họ Âu đều đã tới đây.
Thấy con gái nhà mình cả người toàn vết thương, bọn họ lập tức làm như là Lan San đào mộ tổ tiên nhà bọn họ vậy, hận không thể xé xác cô ra.
Lúc này rồi bọn họ làm gì còn giữ được phong cách quý tộc nữa, chỉ thẳng mặt Lan San mắng chửi, toàn mấy lời lẽ khó nghe.
Giang Dao Tuyết và Âu Nhuận Từ lại càng khóc sướt mướt đổ toàn bộ lỗi lầm lên người Lan San, dù sao gia đình bọn họ ở thành phố A rất có sức ảnh hưởng.
Ngay cả cảnh sát trưởng cũng đã chạy tới đứng bên cạnh bọn họ, lạnh mặt quát lớn với hai người cảnh sát có mặt tại hiện trường:
“Chuyện này ảnh hưởng quá ác liệt nhất định phải xử lý nghiêm khắc, trước giam người phụ nữ kia lại mười lăm ngày, bàn giao cho toà án xử lý.”
“Cục trưởng, chuyện này còn chưa có lấy lời khai, vẫn chưa chất vấn đương sự, làm sao có thể dễ dàng ra quyết định tạm giam như vậy?”
Con người luôn có thói quen đồng tình với kẻ yếu, bây giờ cách hành xử của ông ta nghiêng về một bên như vậy, làm người cảnh sát trẻ tuổi cảm thấy đồng tình với Lan San.
“Cậu là cục trưởng, hay tôi là cục trưởng, người phụ nữ kia vừa nhìn đã biết người không đàng hoàng, chính là cô ta ra tay trước đánh hai cô gái này thành ra như vậy, tội cố ý gây thương tích cho người khác cần phải khởi tố.”
“Cục trưởng, trước tiên cũng phải lấy khẩu cung để làm hồ sơ chứ, ngay cả nội dung vụ viện còn không có, làm sao toà án thụ lí được.”
Tội đánh nhau ẩu đả cùng với cố ý gây thương tích này chênh lệch lớn bao nhiêu, tất cả mọi người đều biết.
Về mặt pháp luật chính là tội phạm dân sự cùng hình sự, phạt tiền và hình phạt cũng chênh lệch…
Vốn dĩ bất quá chỉ là giữa phụ nữ với nhau bởi vì ghen ghét dẫn đến tranh cãi thôi, không ngờ ở một nơi được người dân cho rằng là công bằng như đồn cảnh sát, lại đảo lộn như vậy.
Lan San ngồi ở một bên, thờ ơ nhìn bọn họ, vết thương trên người Giang Dao Tuyết và Âu Nhuận Từ đã sớm được băng bó xong, lại không có ai tới hỏi một chút xem cô bị thương như thế nào.