Nhìn Diệp Hiểu Hiểu bỗng nhiên thở phì phò, Diệp Tùy Phong sửng sốt một chút, nha đầu này dính mình như thế từ lúc nào? Hắn vuốt mái tóc màu đỏ tím của Diệp Hiểu Hiểu, cười nói: - Tốt, ta hứa với ngươi, nếu sau này có rời khỏi, ta nhất định cho ngươi một thời gian chính xác. - Thế nào? Diệp Hiểu Hiểu bĩu môi: - Vậy còn tạm được. Sau đó, hắn quay đầu nhìn thấy Cốc U Lan mới từ trong xe xuống, nói: - Ngươi cũng không biết, rừng núi hoang vắng này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.