Mục lục
Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hoàng tiên tử, ta yêu ngươi!

- Tiên tử nhìn ta, nhìn ta này, chúng ta đã gặp nhau ở hội Túy Mộng!

- Ủng hộ, nghiền nát bọn hắn!

Đám người nhiệt giống như nước thủy triều, sau khi trải qua chuyện ở hội Túy Mộng, cái tên Diệp Hoàng, có thể nói là nóng hổi nhất trong tất cả người dự thi.

Diệp Hoàng mỉm cười, tay phải nhẹ nhàng nâng lên.

Toàn bộ đấu trường rất nhanh đã yên tĩnh lại, nhìn động tác của nàng.

Sau đó, nàng đột nhiên nắm tay, một cỗ chiến ý đột nhiên bạo phát ra!

Mọi người xung quanh lập tức vỡ tổ, hô to tên của Diệp Hoàng giống như tách đám mây ra khỏi bầu trời.

- Ha ha, Diệp lão đệ, con gái này của ngươi, uy thế rất đủ.

Lý Lưu Tô ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Một màn vừa rồi, ngay cả hắn cũng giật nảy mình.

Hắn chưa từng thấy người trẻ tuổi nào lại có thể có khí tràng và lực hiệu triệu cường đại như thế.

- Đúng vậy, ta cũng rất vui mừng.

Diệp Tùy Phong vui tươi hớn hở nói.

Cơ bắp thịt trên mặt Lý Lưu Tô co rúm lại, dựa theo lệ cũ, ngươi không phải nên khiêm tốn một chút hay sao? Sao lại thừa nhận như vậy?

Ra bài không theo lẽ thường nha.

- Hừ, cứng quá dễ gãy.

Lúc này, Đường Chính ngồi bên cạnh cũng lên tiếng nói.

- Đúng vậy, nhưng ta không quan tâm.

Diệp Tùy Phong tỏ vẻ không sao cả.

Hai nhà đều không thoải mái, tự mình ngồi im trên ghế, không nói thêm gì nữa.

- Văn thúc, nàng chính là Diệp Hoàng.

Trên khán đài, một thiếu niên da ngăm đen, nói với người trung niên bên cạnh.

- Thật sự đúng là rất bất phàm.

Người trung niên khẽ gật đầu nói.

- Đúng vậy, nàng ấy là nữ tử có mị lực nhất mà ta từng gặp!

Thiếu niên da ngăm đen nhìn Diệp Hoàng giữa lôi đài, trong mắt mang theo vẻ si mê.

- Ha ha, Mễ Phong, tiểu tử ngươi, cuối cùng cũng khai khiếu rồi.

Người trung niên cười nói.

Trên mặt Mễ Phong có chút xấu hổ, nhưng lập tức lại đổi thành biểu lộ phiền muộn:

- Nhưng nàng thật sự quá ưu tú, Văn thúc, ta không xứng với nàng.

- Sợ cái gì?

Người trung niên vỗ vai của hắn:

- Ngươi dù sao cũng là con trai của thành chủ thành Hắc Thạch, với lại chỉ tu luyện ba năm đã đến Hóa Khí bát trọng.

- Luận thiên phú, ngươi cũng không kém Diệp Hoàng.

- Nhưng...

Mễ Phong còn muốn nói gì, lại bị người trung niên đánh gãy.

- Được rồi, sau khi thịnh hội lần này kết thúc, ta sẽ đi tìm gia chủ Diệp gia nói một chút.

Người trung niên nói.

Mễ Phong quay đầu, nhìn bóng người xinh đẹp trên lôi đài, cuối cùng nhẹ gật đầu.

Tiếng động trong sân kéo dài thật lâu.

Sau khi trên khán đài hơi yên tĩnh một chút, trên mặt Cốc Vạn Tâm mới mang nụ cười, tiếp tục nói:

- Như vậy tiếp đó, Lý gia, nhà đã dành được xếp hạng thứ hai lần trước, xin hỏi đã quyết định ai lên nghênh chiến với Diệp Hoàng.

Đây là quy tắc thứ nhất của so tài.

- Không cần.

Nhưng Diệp Hoàng lại bỗng nhiên lên tiếng.

Nàng nhìn về khu vực chuẩn bị chiến đấu của Lý gia, vỏ kiếm trong tay chỉ thẳng về phía một người trong bọn hắn.

- Ta lựa chọn, khiêu chiến Lý Kỳ của Lý gia!

Dưới đài, Lý Kỳ lập tức sững sờ.

Lúc đầu, bọn hắn dự định sẽ phái ra người yếu nhất là Lý Tuyết Bình để thăm dò thực lực của Diệp Hoàng.

Nhưng không ngờ, Diệp Hoàng lại lựa chọn chủ động khiêu chiến.

Cốc Vạn Tâm cũng hơi kinh ngạc, nói:

- Ngươi chắc chắn chứ, căn cứ theo quy tắc, nếu chủ động khiêu chiến, cho dù thắng hay bại thì cũng nhất định phải tiến hành một trận chiến đấu.

- Không quan trọng.

Trên mặt Diệp Hoàng mang theo nụ cười tự tin.

- Hôm nay, chính là muốn chứng minh với các ngươi một chuyện, Diệp gia đã không phải là Diệp gia trước kia!

Tiếng ồn ào vang lên lần nữa.

Lựa chọn liên hoàn chiến, vậy cần cũng không chỉ là dũng khí!

Phải biết, chuyện này liên quan đến phát triển của gia tộc trong hai năm tiếp theo, cẩn thận nhiều cũng không đủ.

Nhìn sắc mặt của Diệp Hoàng kiên định, Cốc Vạn Tâm thở dài nói:

- Vậy được rồi.

- Chúng ta cùng hoan nghênh thiên kiêu Lý gia, Lý Kỳ!

Dưới đài, sắc mặt của Lý Kỳ bắt đầu thay đổi.

Mấy ngày trước, ở trong vườn Túy Mộng, mặc dù chỉ đứng từ xa nhìn thoáng qua, nhưng hắn cũng có thể phát hiện, Diệp Hoàng này hoàn toàn đúng là không giống bình thường, làm cho hắn không mò ra nội tình.

Nhưng nghĩ đến tiến bộ của bản thân trong những ngày này, Lý Kỳ nắm thật chặt kiếm trong tay, cất bước đi lên lôi đài.

- Lý Kỳ ca ca cố lên, đánh chết kẻ lớn lối này!

Lý Tình Nhi lớn tiếng kêu lên, lần trước ở thanh cổ cao lãnh, nàng đã bị thua thiệt không nhỏ trên tay Diệp Hoàng.

Lúc ấy, nàng ta đã buông lời, muốn để Lý Kỳ tới thu thập Diệp Hoàng.

Hôm nay, rốt cục đạt được ước muốn.

Nàng ta cực kỳ có lòng tin đối với Lý Kỳ.

Lý Kỳ cảm nhận được sau lưng ủng hộ, tâm thần trấn định, cất bước tiến lên.

- Như vậy, chiến đấu bắt đầu!

Trận chiến đấu đầu tiên của So tài thành Vân Tiêu, chính thức bắt đầu!

Hai người Diệp Hoàng và Lý Kỳ đứng đối diện nhau, nương theo tiếng hò hét như núi kêu biển gầm, khí thế trên người hai người đều nhanh chóng tăng lên.

Diệp Hoàng, cuối cùng dừng lại ở Hóa Khí bát trọng.

Mà Lý Kỳ, một đường vượt qua cảnh giới trong truyền thuyết, thẳng tắp phóng tới Hóa Khí thập trọng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK