Mục lục
Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi đội xe của Diệp gia đến đấu trường, hàng ghế khán giả đã kín người hết chỗ.

Bọn hắn đến lập tức hấp dẫn toàn bộ ánh mắt, giống như những năm qua, Diệp gia vẫn là nhà đến trước nhất.

- Ha ha, thực lực Diệp gia yếu nhất, chờ đợi hai đại gia tộc khác cũng là đúng, bằng không sẽ làm cho trong lòng người ta không thoải mái, khẳng định sẽ bị đánh cho rất thảm.

Một tu sĩ mặt dài tuổi khá lớn, vuốt chòm râu nói.

- Im ngay!

- Ngươi nói ai yếu? Ngươi nói lại lần nữa xem?

Bỗng nhiên, mấy âm thanh quát lớn từ xung quanh truyền đến.

Tu sĩ này lập tức sững sờ, ngắm nhìn bốn phía.

Chỉ thấy có mấy tu sĩ trẻ tuổi nhao nhao đứng lên, trong mắt chứa nộ khí mà nhìn chằm chằm vào hắn, hình như một lời không hợp sẽ nhào lên đánh nhau vậy.

Hắn giật nảy mình.

Chuyện này là sao?

Những năm trước, không phải trêu chọc Diệp gia đều là lệ cũ của mọi người à?

Sao hôm nay bỗng nhiên lại biến thành cái mông của lão hổ, đụng cũng không thể đụng được vậy?

Nhìn đám người bị chọc giận, hắn im như Hàn Thiền, liên tục chắp tay, không dám nói thêm nữa.

- Nhìn kìa!

- Chính là gia chủ mới của Diệp gia, Diệp Tùy Phong!

Lúc này, có người la lớn, đám người vội vàng nhìn sang.

Một tu sĩ tuổi trẻ đang chậm rãi bước về phía cầu thang, đi về phía lôi đài chủ tịch.

Hắn tiêu sái tùy ý, giống như đi ra từ trong tiên môn, hạ xuống phàm trần.

- Hắn thậy đẹp trai!

- Đây chính là gia chủ Diệp gia à, thật quá trẻ tuổi!

- Ta tuyên bố, danh xưng đẹp trai nhất thôn Cẩu Oa thành Vân Tiêu của ta sẽ chắp tay nhường cho người khác!

...

Trong một góc thính phòng, mấy người trẻ tuổi mặc tố y màu xanh, nhìn đấu trường ồn ào như vậy, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

- Quả nhiên, đây là một thế giới nhìn mặt.

- Ngươi đừng nói, Diệp Tùy Phong kia cũng thật đúng là ra dáng, khí độ bất phàm.

- Vẫn nên chú ý nhiều đến thiên tài của bọn hắn đi, có lẽ có thể chọn được một hai, tiến vào học viện chúng ta.

- Ta thấy rất khó, nơi này quá nhỏ, tỷ lệ xuất hiện thiên tài chân chính cực kỳ bé nhỏ, cũng đừng nhìn sai rồi đến lúc đó mang về để cho người ta chế giễu.

- Yên tâm, có Trương học trưởng ở đây, nhất định sẽ không nhìn nhầm.

Ở phía trước nhất của bọn hắn, một người trẻ tuổi mặc tố y màu xanh đậm đang đứng chắp tay.

…………..

Tầng cao nhất của Đằng Vân Đấu Trường.

Nơi này có một Quan Cảnh đài cao trên trời, tầm mắt khoáng đạt, là vị trí tốt nhất thưởng thức chiến đấu.

Trên Quan Cảnh đài, hai bên có đặt ba bộ ghế dựa mềm, bên cạnh trên bàn trà đã bày xong hoa quả và trà thơm.

Đây chính là chỗ ngồi của ba vị gia chủ.

Khoảng cách tương đối gần.

Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày, hắn cũng không muốn cách hai gia hỏa kia gần như vậy.

Nhẹ nhàng bắn ra, hai ghế dựa bên cạnh trong nháy mắt dời qua bên cạnh mấy mét.

Sau đó, hắn mới ung dung ngồi xuống vị trí trung tâm.

Về phần hai vị gia chủ kia sẽ có suy nghĩ gì hay không.

- Liên quan ta cái rắm?

Mặt trời lên cao.

Đội xe của Lý gia và Đường gia rốt cục chậm rãi ra trận.

Bọn hắn phô trương còn lớn hơn Diệp gia, thậm chí còn có đội nghi trượng, loè loẹt.

Đám người gây ra tiếng tiếng huyên náo lớn, một lát sau, Đường Chính và Lý Lưu Tô cùng nhau đi tới.

Khi bọn hắn nhìn thấy Diệp Tùy Phong ngồi ở vị trí trung tâm thì có chút ngẩn người.

Đường Chính càng rõ ràng khó chịu hơn, bởi vì vị trí này, cho tới bây giờ đều là của hắn.

Nhưng hôm nay nhiều người, bọn hắn đương nhiên sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này mà bắt đầu tranh đấu ở trước mặt mọi người, để cho người khác chê cười.

Lý Lưu Tô cười với Diệp Tùy Phong coi như chào hỏi, sau đó để Đường Chính chọn vị trí trước, cuối cùng mới đến lượt mình ngồi xuống.

Theo một loạt tiếng chuông cuồn cuộn vang lên, so tài thành Vân Tiêu chính thức bắt đầu!

Thịnh hội đương nhiên phải có lễ khai mạc.

Đây cũng là thời cơ tốt cho một ít người xây dựng thanh danh.

Ví dụ như Túy Mộng Lâu, Vạn Bảo Các, Mật Hương Uyển, các đại thế lực thành Vân Tiêu đều mang theo biểu diễn đặc biệt của mình.

Làm cho Diệp Tùy Phong có chút kinh ngạc chính là, Cốc Vạn Tâm lại là người chủ trì so tài thành Vân Tiêu lần này.

Đối mặt với hơn mười ngàn người trên khán đài, nàng lại không hề luống cuống, chuyện trò vui vẻ, lại thêm nàng khuôn mặt xinh đẹp, dáng người uyển chuyển, làm cho khán giả cực kỳ nhiệt tình.

Khai mạc xong, cũng tiến vào chủ đề.

Cốc Vạn Tâm bắt đầu tuyên bố quy tắc so tài thành Vân Tiêu.

Quy tắc này rất chi tiết, gần như hoàn toàn bảo đảm công bằng, cuối cùng căn cứ vào thứ tự để tiến hành xếp hạng các gia tộc.

Nhưng Diệp Tùy Phong lười để ý, tử đệ của hai gia tộc kia đã hoàn toàn không thể nào là đối thủ của các nàng Diệp Hoàng.

Sau khi Cốc Vạn Tâm đọc xong quy tắc, lấy âm thanh sục sôi, cao giọng tuyên bố:

- Như vậy, mọi người hay dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất, hoan nghênh người xuất chiến đến từ Diệp gia, Diệp Hoàng!

Tiếng vỗ tay như sấm động, reo hò như biển động.

Một bóng người mặc trang phục màu tím chậm rãi đi lên lôi đài.

Tuổi của nàng không lớn lắm, nhưng đã có thể thong dong đối mặt hơn mười ngàn ánh mắt nhìn mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK