Tử đệ hạch tâm của Diệp gia cường thế như vậy, nghĩ đến ngày sau phát triển nhất định sẽ không kém.
Mà đổi thành hai nhà còn lại, thì chính là giăng lưới bắt chim trước cửa, trên cơ bản đều là người một nhà tự rót tự uống.
Rất nhàm chán.
Ai bảo bọn hắn đều không có cách nào giải quyết Nhiếp Tiểu Duẫn kia chứ?
Bọn hắn không có thực lực này, cũng không có quyết đoán này, dám là địch với Nhiếp gia của thành Hoàng Diệp.
Thời gian một ngày, rất nhanh đã trôi qua.
Nhưng tới lúc gần lúc kết thúc thì xuất hiện một việc nhỏ xen giữa.
Đường gia - Đường Doanh Doanh, tuổi vừa qua mười chín, dáng người nở nang, khuôn mặt xinh đẹp.
Ngày thường, nàng cũng không chút câu nệ, mặc quần áo cực kỳ tiết kiệm vải.
Nơi ngạo nhân (hai cặp đồi) nhất của nàng lộ ra hơn phân nửa, câu hồn đoạt phách.
Nhưng đột nhiên, một đám tu sĩ lên tiếng kinh hô, nghị luận ầm ĩ, chỉ trỏ, người có lá gan lớn, còn bắt đầu huýt sáo.
Đường Doanh Doanh cúi đầu nhìn lại thì mới phát hiện, áo lót nhỏ tiểu xảo mình mặc ở trong đã không ngờ không cánh mà bay, làm cho nàng kém chút lộ sạch sành sanh.
Đường Doanh Doanh hoảng sợ ngượng ngùng, sau đó chính là lửa giận vô tận, thề phải bắt được tên biến thái trộm áo lót của nàng.
Nhưng tìm một vòng lớn cũng không thu hoạch được gì.
Sắc trời dần dần tối, tất cả mọi người đều chuẩn bị rời khỏi, Lý Kỳ vừa đứng dậy, một áo lót tinh xảo đột nhiên từ trong ngực hắn rơi ra.
Chính là cái áo lót của Đường Doanh Doanh.
Lần này, nàng đã tìm được trộm áo tặc.
Đường Doanh Doanh trong nháy mắt bộc phát lửa giận, muốn liều mạng với Lý Kỳ, kém chút nữa đã biến thành so tài thành Vân Tiêu, may mắn bị Đường Thiếu Khanh kéo lại.
Lý Kỳ thật sự không hiểu thấu, cực lực chứng minh chuyện này không phải mình làm.
Mà trong lương đình của Diệp gia, một thiếu nữ mái tóc đỏ tím dài, vui tươi hớn hở cười không ngừng.
- Ngươi cả ngày không thấy tăm hơi, chính là đang làm loại chuyện này sao?
Diệp Hoàng không biết nói gì.
- Đúng nha, rất thú vị!
Diệp Hiểu Hiểu thổi kẹo cao su trong miệng lên một bong bóng to lớn, hào phóng thừa nhận, sau đó ánh mắt rất không thành thật nhìn về phía Diệp Hoàng, bắt đầu đánh giá bộ ngực.
- Ngươi có thể thử một chút.
Gương mặt Diệp Hoàng lập tức đen lại.
- Bụp!
Bong bóng nổ tung, Diệp Hiểu Hiểu cười hì hì một tiếng:
- Không có, chúng ta là đoàn kết một lòng, mọi người đồng tâm hiệp lực, nhất trí đối ngoại.
Diệp Long ở bên cạnh, không tự giác nắm thật chặt dây lưng quần của mình.
- Đường muội, hiện tại muội thật sự đã tà dị đến dọa người.
Chủ yếu là một thân bản sự của nàng ấy thực sự quá xuất quỷ nhập thần, cũng không biết Đại bá đã dạy cho nàng ấy cái quái gì.
Hội Túy Mộng, sau ngày thứ nhất, trên cơ bản đã tuyên bố kết thúc.
Sau đó, đệ tử hạch tâm của ba đại gia tộc cũng không còn đến đây nữa.
Chỉ có những tu sĩ khác thì tập hợp lại, thảo luận chuyện xảy ra vào ngày đầu tiên, còn có so tài thành Vân Tiêu sắp bắt đầu.
...
Trong sự chờ mong của mọi người, so tài thành Vân Tiêu rốt cục bắt đầu.
Tu sĩ trong thành cũng kín người hết chỗ, đại lượng tu sĩ từ các thành trì gần đó đều chạy tới, chờ mong có thể xem được trận chiến giữa các thiên tài của đại gia tộc.
Diệp gia.
- Thật phải mặc như vậy?
Diệp Tùy Phong nhìn một đống lớn quần áo lộng lẫy trước mặt, cảm thấy có chút đau đầu.
Tùy Vân, còn có mấy người Diệp Hoàng đều đứng ở bên cạnh.
- Đại ca, đây chính là thịnh hội, mọi người đều nhìn, ngươi nhẫn nại một chút đi.
Tùy Vân khuyên.
So tài thành Vân Tiêu, ba tộc trưởng của ba đại gia tộc đều sẽ lộ diện.
Diệp Tùy Phong vẫn luôn là một thân mặc quần áo thoải mái, nếu bộ dáng đó gặp người, sẽ không tránh được bị người chỉ trích.
Có lẽ có người sẽ cảm thấy Diệp Tùy Phong không câu nệ tiểu tiết, nhưng phần lớn người vẫn sẽ dùng ấn tượng đầu tiên là vẻ bề ngoài để đánh giá một người.
- Tốt tốt.
Diệp Tùy Phong vẫn quyết định nhập gia tùy tục, cũng không phải việc ghê gớm gì.
Không cần thiết phải biến mình thành một thân lôi thôi, sau đó làm ra chuyện giả heo ăn thịt hổ.
Sau một lát, Diệp Tùy Phong thay quần áo xong đi ra.
Mấy người Diệp Hoàng lập tức mở to hai mắt nhìn.
Ngày thường, Diệp Tùy Phong người cũng như tên, cả người đột xuất tùy ý, có thể nói ngoại trừ đẹp trai ra thì đều là thường thường không có gì lạ.
Nhưng sau khi phối hợp với quần áo đẹp, đơn giản giống như thay một bộ dáng khác.
Lại thêm hắn hiện tại càng ngày càng trẻ ra, mỹ nam tử đệ nhất thành Vân Tiêu đều phải đứng sau hắn.
- Nếu còn dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta sẽ không thèm mặc nữa đâu.
Diệp Tùy Phong mặt đen lại nói.
Đám người vội vàng nhìn qua chỗ khác, tổ tông này chính là người nói được làm được đấy.
Lỡ như hắn thật...
Loại cảnh tượng đó, không dám nhìn a không dám nhìn.
Mặt trời lên cao, năm chiếc xe ngựa cực kỳ bất phàm chậm rãi xuất phát.
Địa điểm tổ chức so tài thành Vân Tiêu là ở Vân Đấu Trường, tương đối gần vị trí trung tâm nội thành.
Thật ra nơi này cách Diệp gia cũng chỉ mười mấy phút đi bộ, ngồi xe ngựa, hoàn toàn chính là vì phô trương thôi.