Con sông yên tịnh thấy đáy, nhìn qua cũng không quá sâu, nhưng hắn rõ ràng cảm giác vừa rồi mình đã bơi ít nhất có hơn trăm mét. Một trận gió nhẹ thổi tới lại làm cho hắn nhịn không được rùng mình một cái. - Mẹ nó chứ. Diệp Tùy Phong hiếm thấy chửi bậy một câu. Sau đó, hắn bắt lấy rễ cây cứng cỏi, chật vật bò lên trên bờ, ngửa đầu nằm trên mặt đất, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, xua tán đi một chút sự lạnh lẽo. - Ta thật trở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.