Diệp Tùy Phong đứng dậy:
Còn nhớ rõ lời ta đã từng nói qua với các ngươi chưa?
Chúng ta Diệp gia, ai đều không sợ!
Dám cướp đồ của chúng ta, vậy cứ chặt đứt móng vuốt của hắn!
Diệp Tùy Phong nhìn Diệp Tùy Hổ một chút, nói:
Chuyện này cứ giao cho ta giải quyết, các ngươi dùng tài nguyên tốt nhất, điều dưỡng thân thể của Tùy Hổ cho tốt. Đến lúc đó, ta sẽ giúp hắn chữa trị đan điền, khôi phục thực lực.
Nói xong, Diệp Tùy Phong đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Đại ca, ngươi thật muốn đi một mình sao?
Tùy Vân vẫn còn có chút không quá yên tâm.
Diệp Tùy Phong gật đầu:
Không cần phải lo lắng, các ngươi cứ làm tốt bổn phận của mình là được. Mặc kệ đối phương là a miêu a cẩu gì, hiện tại, hắn sẽ giết chết từng con mèo từng con chó một.
Sau đó, Diệp Tùy Phong quơ quơ ống tay áo, biến mất trong phòng.
Còn lại mấy người đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.
Chuyện kia... Nhị ca, đại ca thay đổi, có phải có chút quá lớn hay không?
Diệp Tùy Vũ thấp giọng nói.
Đầu tiên là lượng lớn tài phú có thể khiến cho người ta hôn mê, sau đó phất tay lại cứu Diệp Tùy Hổ từ tay tử thần trở về.
Hiện tại, hắn càng thêm cực kỳ bá khí, ngay cả bốn tu sĩ Nguyên Anh đều không để vào mắt.
Ngườ này vẫn là vị đại ca bọn hắn biết à, là người luôn trầm mặc ít nói, tu vi chỉ có Luyện Khí kỳ sao?
Dù thay đổi nhiều, hắn cũng là đại ca của chúng ta!
Vẻ mặt của Diệp Tùy Vân nghiêm túc bảo:
Mấy tháng này, biến hóa trong gia tộc chúng ta đều thấy rất rõ. Nếu không có ca ca, mọi việc tất cả đều sẽ trở lại bộ dáng trước kia, cho nên...
Hắn nhìn về phía Diệp Tùy Vũ, trầm giọng nói:
Về sau, mấy lời như thế, đừng lại để cho ta nghe được.
………
Trên bầu trời, Diệp Tùy Phong chắp hai tay sau lưng, không ngừng lướt qua trong tầng mây.
Một mũi tên màu xám cong đường chỉ dẫn đường cho hắn, đó là khí tức còn lưu lại trên người Diệp Tùy Hổ, Diệp Tùy Phong lấy ra từ luật nhân quả.
Nương tựa theo mũi tên nhân quả này, có thể tìm được nơi xảy ra trận đánh nhau vừa rồi.
Rất nhanh, hắn đã đi tới bên trong thành Vân Tiêu, một con đường mòn vắng vẻ.
Dưới tầm mắt của Diệp Tùy Phong, có thể rõ ràng nhìn thấy, nơi này có dấu vết từng đánh nhau, còn có đạo đạo trận pháp lưu lại.
Trận pháp tàng hình, xem ra đối phương đến có chuẩn bị.
- A? Nàng ta làm sao cũng ở đây?
Phía trên đường mòn, mấy bóng dáng giống như đang tìm kiếm thứ gì, một người trong đó, chính là các chủ Vạn Bảo Các, Cốc Vạn Tâm.
Diệp Tùy Phong nhẹ nhàng thả người xuống.
- Ai!?
Mấy tu sĩ Kim Đan kỳ, lập tức bắt đầu đề phòng.
Nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy Diệp Tùy Phong, Cốc Vạn Tâm vội vàng ngăn cản hành động của bọn hắn.
- Diệp gia chủ.
Cốc Vạn Tâm tiến lên, sắc mặt nàng có chút phức tạp.
- Thật xin lỗi, ta cũng không nghĩ tới bọn hắn sẽ ra tay ở thành Vân Tiêu, hại Tam gia.
Nàng khom người tạ lỗi.
- Bọn hắn? Nói như vậy, ngươi biết là ai làm?
Diệp Tùy Phong mở to mắt hỏi.
Cốc Vạn Tâm mím môi một cái, nói:
- Không chắc chắn lắm, nhưng căn cứ vào tình huống hiện trường, bốn tên đại tu cảnh giới Nguyên Anh, có lẽ... Chỉ có bọn hắn mới có thể xuất ra động đội hình cường đại như thế.
- Nói một chút đi.
Diệp Tùy Phong đứng chắp tay, hiển nhiên chuyện này cũng có chút quan hệ với Cốc Vạn Tâm.
Nàng thở dài, thẳng thắn kể lại chuyện xảy ra gần đây của mình cho Diệp Tùy Phong nghe.
Thì ra, lần trước sau khi nàng với Diệp Tùy Phong giao dịch hoàn thành, đã tạo dựng được liên hệ với chấp sự Vạn Bảo Các.
Tầng lớp chấp sự chính là cấp bậc trên chủ sứ.
Cho nên sau khi Cốc Vạn Tâm gặp được chấp sự, đã hướng hắn báo cáo chuyện cấu kết giữa Tống Sương với La Thanh.
Bởi vì gần đây Cốc Vạn Tâm mang tới ích lợi thật sự quá lớn, Chấp Sự vô cùng coi trọng chuyện này.
Sau khi điều tra một phen, Chấp Sự đại nhân trực tiếp hủy bỏ tư cách phó sứ của Tống Sương, đồng thời cảnh cáo La Thanh, đừng lại làm ra kiểu chuyện hại đồng liêu như thế nữa.
Cứ như vậy, nguy cơ của Cốc Vạn Tâm được giải trừ, Tống Sương với La Thanh cũng nhận trừng phạt.
Nhưng bọn hắn nào chịu cam tâm?
Mặc dù Tống Sương bị kéo xuống từ trên vị trí Phó Sứ, nhưng vẫn như cũ ở lại trong thành Vân Tiêu.
Cốc Vạn Tâm biết hắn muốn làm cái gì.
Mục đích của hắn, chính là tìm được gia tộc nhiều tiền thần bí kia.
Về phần sau khi tìm được sẽ làm gì, Cốc Vạn Tâm không biết, cũng không có cách nào tham gia vào.
Bởi vì đây thuộc về quy tắc bình thường trong Vạn Bảo Các, cho dù khách nhân bị cướp đi, cũng chỉ có thể nói rõ thực lực của nàng không đủ.
Nhưng Cốc Vạn Tâm tuyệt đối không ngờ rằng, Tống Sương lại lựa chọn bí quá hoá liều, trực tiếp xử lý Diệp Tùy Hổ đến giao dịch với nàng, đồng thời cướp đi lượng lớn tài nguyên trong tay hắn.
Quả thực là gan to bằng trời!
Khách nhân ở địa bàn của mình xảy ra chuyện, Cốc Vạn Tâm nàng cũng thoát không khỏi liên quan.
Cứ như vậy, hai bên vừa mới đạt thành hợp tác, sợ rằng sẽ trong nháy mắt vỡ tan.