Mục lục
Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua trong giây lát, mặt đất rạn nứt, bầu trời tựa như pha lê, xuất hiện vết nứt nhỏ.

Sau đó, trực tiếp sụp đổ!

Thế giới biến ảo, Diệp Tùy Phong lại xuất hiện ở trong căn nhà, chỉ thấy một con đường rộng, một vùng phế tích từ dưới chân hắn tràn hướng về phía trước,.

Ở cuối con đường, một vị trung niên, biểu cảm trên mặt hiện lên tia thật không thể tin, ngã trên mặt đất, khóe miệng chảy máu.

Diệp Tùy Phong cất bước tiến lên, đi đến trước mặt Đổng Thiên Cơ.

- Ngươi... Cái này sao có thể!

Thần sắc của Đổng Thiên Cơ kinh hoảng, Diệp Tùy Phong mạnh đến nỗi khiến hắn không dám sinh ra một chút xíu ý phản kháng.

- Ta sẽ từ từ nói đạo lý với người.

Diệp Tùy Phong tiện tay kéo một cái ghế, ngồi ở trước mặt Đổng Thiên Cơ.

- Hiện tại, có thể từ từ nói chuyện vấn đề thù lao của ngươi?

Nếu như không phải chuyện lớn, chuyện có thể sử dụng tiền giải quyết, thì hắn thật sự không muốn lấy mạnh hiếp yếu.

- Ngươi tốt ta tốt, sẽ nhiều vui vẻ. Nhưng ngươi nhất định lại ở trước mặt ta khoác lác, kiêu ngạo sao?

Mà lúc này, trong đầu của Đổng Thiên Cơ vô cùng hỗn loạn.

Diệp Tùy Phong làm sao lại mạnh mẽ như thế?

Lý gia không phải nói hắn là một phế vật sao?

Hắn muốn mắng người.

Người từng gặp qua phế vật nào, một cước đã phá vỡ Luyện Ngục sát trận, sau đó đánh xuyên qua vô số đạo trận pháp phòng ngự, đả thương hắn?

Lý gia đáng chết, đều là tin tức giả!

- Tiền bối... Ta vừa rồi, có nhiều mạo phạm, mong rằng...

Diệp Tùy Phong phất tay đánh gãy lời hắn nói, hắn không muốn lật mặt với loại người này ở chỗ này.

- Ta nói, hôm nay là đến mời ngươi đến Diệp gia làm khanh khách, nói chuyện thù lao của ngươi.

Khóe miệng của Đổng Thiên Cơ co giật, sửng sốt rất lâu, mới thăm dò nói:

- Tiền bối, phương pháp ta dạy bảo, tiêu hao tài liệu trận pháp cực kỳ, đây là tốn rất nhiều tiền, cho nên... Mỗi tháng, ta chí ít cần 500 ngàn viên linh thạch mới được.

Diệp Tùy Phong không hai lời, trực tiếp ném một cái túi đựng đồ.

- Chuyện tài liệu ngươi không cần phải để ý đến, gia tộc sẽ toàn bộ cung cấp. Mỗi tháng 500 ngàn viên linh thạch, trong này là ba năm thù lao, ta muốn ngươi toàn tâm toàn ý dạy bảo con cháu Lục gia. Thu dọn một chút, hôm nay đến Diệp gia báo danh, tìm Diệp Tùy Hổ.

Sau khi nói xong, Diệp Tùy Phong cũng ném thêm một bức thư, quay người rời đi.

Hắn không sợ Đổng Thiên Cơ chạy trốn.

Ở thành Vân Tiêu, không ai có thể chuồn mất dưới mí mắt của hắn, đại sư trận pháp cũng không được.

Sau khi Diệp Tùy Phong đi, Đổng Thiên Cơ ngu ngơ hồi lâu, mới chậm rãi lấy lại tinh thần, tao ngộ vừa rồi, đơn giản giống như nằm mơ.

- Ai, được rồi, mỗi tháng 500 ngàn linh thạch, còn không cần mình cung cấp tài liệu, thù lao rất cao so với những với gia tộc cỡ lớn kia. Với lại thực lực gia chủ Diệp gia, đơn giản quá kinh khủng! Làm việc dưới tay loại người này, cũng không tính là làm mất thân phận của mình...

Hắn bắt đầu thu dọn hành lý.

Lúc này, Diệp Tùy Phong đã đi tới một mục tiêu sau cùng.

Sau khi hắn đi xuống xe ngựa, liền thở ra một hơi.

Những người gọi là đại sư này thật sự là quá mức không coi ai ra gì.

Không dạy dỗ một chút, cho dù là mời chào trở về, cũng không nhất định sẽ làm việc tận tâm.

Không biết Hồ Sang này có phải cũng giống như vậy hay không?!

Diệp Tùy Phong đi vào.

Nơi này, là một tiệm thợ rèn.

Một thợ rèn không bao nhiêu tuổi, người trên nửa trần trụi, trong lửa nóng lửa than, binh binh bang bang rèn sắt, khí thế ngất trời, cả phòng đều là mùi của than với mồ hôi.

Trong lòng của Diệp Tùy Phong rất nghi hoặc, vị luyện khí sư này, thấy thế nào đều giống một thợ rèn.

- Ngài khỏe chứ, có chuyện gì không?

Lúc này, một thanh niên trẻ tuổi mặc quần áo, tiến lên hỏi.

- A, ta là Diệp gia gia chủ, có chuyện tìm Hồ Sang.

Diệp Tùy Phong nói.

Người trẻ tuổi chắp tay bảo:

- Ngài chờ một lát một lát, ta đi bẩm báo Đại sư phó.

Diệp Tùy Phong gật đầu, cuối cùng nhìn thấy một vị tương đối bình thường.

Một lát sau, người trẻ tuổi lần nữa đi ra.

- Diệp gia chủ, Đại sư phó ở phía sau, ngài mời tới bên này.

- Được, cảm ơn.

Sau đó, Diệp Tùy Phong đi theo người trẻ tuổi, đi vào hậu viện tiệm thợ rèn.

Trong sân, trưng bày ba lò rèn khổng lồ, mấy thanh niên tuổi tác khá lớn, đang nghiêm túc cho thêm vật liệu vào bên trong.

Sau lưng bọn họ, một vị trung niên quần áo lịch sự, đứng chắp tay, thỉnh thoảng lại chỉ đạo một cái.

Đúng thôi, lúc này mới giống như nơi luyện khí.

- Đại sư phó, gia chủ Diệp gia tới.

Người trẻ tuổi kính cẩn nói về phía vị trung niên mặc trang phục tím.

Xem ra, hắn chính là Hồ Sang.

Hồ Sang chắp tay nói với Diệp Tùy Phong:

- Mời tới bên này.

Sau đó, hai người tới trong phòng khách, người hầu pha cho bọn hắn một chén trà thơm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK