Mục lục
Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên thị trường, trứng cự mãng hoàn chỉnh, một quả có thể bán chí ít năm mươi viên linh thạch.

Đối với bọn hắn tới nói, đây chính là một món tài sản khổng lồ!

Giang Phỉ cũng lộ ra nét mừng.

- Nhanh lấy đi, xử lý thi thể cự mãng, mùi máu tươi rất dễ dàng hấp dẫn đến...

Nàng vẫn chưa nói xong, bỗng nhiên, một âm thanh trầm mặc vang lên.

- A, trứng Thanh Mãng, vận khí của chúng ta không tệ nha.

Ngay sau đó, năm tên tu sĩ từ trong rừng cây xoay người nhảy ra, trực tiếp đi đến trước mặt Giang Phỉ các nàng.

Bọn hắn mặc quần áo lộng lẫy, khí vũ bất phàm, xem xét cũng không phải là tán tu.

- Không sai, chính là trứng Thanh Mãng, vừa vặn, gom đủ một loại chủ dược cuối cùng.

Nữ tử cầm đầu, trên mặt xuất hiện nụ cười.

Nàng hoàn toàn coi nhẹ sự tồn tại của mấy người Giang Phỉ.

Sắc mặt Giang Phỉ không phải rất dễ nhìn, tiến lên một bước, ôm quyền nói:

- Vị đạo hữu này, cự mãng nơi đây là chúng ta giết chết, trứng cự mãng cũng là chúng ta tìm được trước.

Giọng nói của nàng rất khách khí, nhưng nữ tử kia không có chút nào phản ứng, trực tiếp đi thẳng về phía trước.

Giang Phỉ nhướng mày, lần nữa chuẩn bị tiến lên.

Nhưng một tên tu sĩ khác, ngăn cản đường đi của nàng, lấy ra một tấm lệnh bài màu đỏ.

- Uy, các ngươi làm sao...?

Vệ Nguyên vừa mới chuẩn bị nói chuyện, bị Giang Phỉ kéo lại.

Trên miếng lệnh bài kia viết một chữ Lý khổng lồ.

Lý gia thành Vân Tiêu là người quản lý nơi các nàng sinh sống, căn bản là không thể trêu vào.

Lúc này, nữ tử Lý gia kia, đã cầm lên trứng Thanh Mãng.

Nàng đi đến trước mặt Giang Phỉ, mặt không thay đổi nói:

- Ta chính là dòng chính Lý gia, Lý Tình Nhi. Yên tâm, ta sẽ không chiếm tiện nghi của các ngươi, vậy cứ ném cho ả một trăm viên linh thạch.

Một túi vải nho nhỏ, ném ở dưới chân Giang Phỉ.

Trứng cự mãng bình thường, một quả cũng có giá năm mươi miếng linh thạch, huống chi đây là trứng Thanh Mãng, giá trị cao hơn.

Nhưng kết quả là, chỉ thu được một trăm miếng linh thạch, với lại người ta còn làm ra bộ dáng bố thí.

Nhưng mấy người Giang Phỉ, giận mà không dám nói gì.

Các nàng không dám đắc tội gia tộc lớn như Lý gia, chỉ có thể nghiến nát răng nuốt vào trong bụng.

Lý Tình Nhi rõ ràng hành động như thói quen, sau khi làm xong những việc này, vênh váo tự đắc mà chuẩn bị rời đi.

Bỗng nhiên một âm thanh xuất hiện.

- Lý Tình Nhi, ngươi là con cháu trực hệ Lý gia cao quý, làm ra loại chuyện ức hiếp tán tu, khiến cho người ta khinh thường như vậy?

Bốn thân ảnh từ trong rừng nhảy ra, người dẫn đầu, mặc áo choàng màu tím, khí khái hào hùng hiên ngang, bên hông treo một thanh trường kiếm màu xanh lam.

- Điện Thiên Loan, Diệp gia, Diệp Hoàng?

Lý Tình Nhi nhướng mày.

…………

- Diệp Hoàng, ngươi vượt biên giới.

Đối mặt với Diệp Hoàng, nhưng Lý Tình Nhi không sợ chút nào.

Nàng đứng ở đối diện Diệp Hoàng, chậm rãi nói:

- Ta mặc kệ điện Thiên Loan của Diệp Hoàng ngươi có thanh danh lớn bao nhiêu, dãy núi này là phạm vi quản lý của Lý gia.

Diệp Hoàng ôm hai tay trước ngực:

- Thì sao nào?

Lý Tình Nhi nhíu mày:

- Tay ngươi quá dài, biết không? Một mình tiến vào đất thuộc phạm vi quản lý của gia tộc khác, diễu võ giương oai, đây chính là tác phong của Diệp gia các ngươi sao?

Diệp Hoàng cười ha ha.

- Tác phong của Diệp gia ta chính là không quen nhìn, cho nên phải quản.

- Ngươi ngươi muốn gây khó dễ ta sao?

Lý Tình Nhi muốn mở rộng cuộc đối thoại này lên thành giữa hai gia tộc, nhưng Diệp Hoàng hiển nhiên không cho nàng ta cơ hội.

Người Diệp gia vẫn luôn làm việc ổn thỏa, cẩn thận, chặt chẽ, từ lúc nào trở nên bá đạo như vậy?

Nàng trăm mối vẫn không thể lý giải.

- Diệp Hoàng, ngươi tùy hứng như thế không sợ gây nên đại chiến giữa hai đại gia tộc sao?

Sắc mặt Lý Tình Nhi khó coi, trầm giọng quá, vẫn muốn mượn gia tộc để áp chế Diệp Hoàng.

Nhưng Diệp Hoàng lại lần nữa cười cười, nói:

- Là ngươi ngốc hay ta khờ, giữa gia tộc dễ dàng khai chiến như vậy sao?

- Đúng rồi, cũng có khả năng, ví dụ như hôm nay ta đánh chết ngươi, hoặc ngươi đánh chết ta, như thế mới có khả năng hai tộc khai chiến.

- Ngươi có muốn thử một chút không?

Đối mặt với Diệp Hoàng khiêu khích, sắc mặt của Lý Tình Nhi tái nhợt, gia hỏa này ra bài không theo sáo lộ!

Với lại từng bước ép sát, nhưng từ trước kia cho tới bây giờ nàng chưa gặp phải bộ dáng này của người Diệp gia.

- Diệp Hoàng, ngươi đừng cho là ta sợ ngươi!

Lý Tình Nhi nhìn người bên cạnh Diệp Hoàng một chút, quát lạnh nói:

- Đừng cho là ta không biết, thanh danh của điện Thiên Loan các ngươi, thật ra đều là Diệp Cầm Dao đánh ra mà thôi.

Hiện tại, Diệp Cầm Dao không có ở đây, Diệp Hiểu Hiểu cũng không có, chỉ bằng một gia hỏa Luyện Khí kỳ như ngươi mà cũng dám phát ngôn bừa bãi ở trước mặt ta!

Vài ngày trước, Lý Tình Nhi vừa đột phá cảnh giới Hóa Khí, cô đánh không lại Diệp Cầm Dao, đối đầu với thiên tài Diệp Hiểu Hiểu cũng không nắm chắc tất thắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK