Mục lục
Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Hiểu Hiểu lập tức nhảy xuống xích đu, ngẩng lên nhìn Diệp Tùy Phong:

- Bao nhiêu?

- Một trăm triệu.

Diệp Hiểu Hiểu lập tức nhảy cẩn lên, ôm Diệp Tùy Phong.

- Đại bá, ngươi thật là đẹp trai, ta quá yêu ngươi!

Diệp Tùy Phong thấy vậy lập tức đẩy nàng ra:

- Thôi đi, vừa rồi ngươi còn muốn dùng gạch đập ta mà.

- Hì hì, ta chỉ đang đùa giỡn với ngài thôi, sao ngài có thể nói vậy được.

Diệp Hiểu Hiểu cười đùa nói.

- Đi thôi.

Diệp Tùy Phong nhếch miệng:

- So tài thành Vân Tiêu đã sắp lại bắt đầu, ngươi tranh được chút xếp hạng, ta còn có ban thưởng.

- Ta trở về sẽ lén trộm hết phòng kho của Lý gia, xem bọn hắn lấy cái gì chiến đấu.

- Còn có Đường Doanh Doanh chán ghét của Đường gia kia, nếu nhìn thấy nàng ta, ta sẽ lột quần nàng ta, xem nàng ta còn phách lối nữa không.

- Còn có...

Diệp Hiểu Hiểu liên tiếp nói một tràng kế hoạch to lớn của mình.

Diệp Tùy Phong lấy tay nâng trán, đột nhiên có chút hối hận khi để nàng tiến vào Mộng Hư Giới.

Mình đây là nuôi dưỡng một Hỗn Thế Ma Vương hay sao!

Sau khi về đến nhà, Diệp Tùy Phong lại đi một chuyến đến thăm Diệp Khiêm.

Qua một tháng nghiên cứu khắc khổ, Diệp Khiêm càng giống một tiên sinh dạy học.

Đương nhiên, Diệp Tùy Phong tự mình viết « Sơn Hải Đồ Lục », cũng làm cho thực lực của Diệp Khiêm xảy ra biến hóa về chất.

Tu vi của hắn đã đột phá đến Hóa Khí lục trọng.

Về phần bốn người khác:

- Diệp Hoàng: Hóa Khí thất trọng.

- Diệp Long: Hóa Khí bát trọng.

- Diệp Cầm Dao: Hóa Khí thập nhị trọng đại viên mãn.

- Diệp Hiểu Hiểu: Hóa Khí thất trọng.

Đến tận đây, năm người xuất chiến của Diệp gia đã chính thức xuất quan.

Mưa gió, sắp đến!

………..

Vườn Túy Mộng là nơi dạo chơi cỡ lớn do Túy Mộng Lâu xây dựng, vị trí chính là ngay chính trung tâm của thành Vân Tiêu.

Ngày thường, nhưng người ra vào vườn Túy Mộng, ai cũng có thân phận hiển hách, tu vi cao cường.

Nhưng ở một ít thời kỳ quan trọng, vườn Túy Mộng cũng sẽ mở ra cho càng nhiều người, cũng giống như trận so tài hai năm một lần của thành Vân Tiêu.

Ba ngày trước khi diễn ra trận so tài, vô số tuổi trẻ tuấn kiệt đều sẽ được cho phép tiến vào vườn Túy Mộng du lịch, dần dà, chuyện này biến thành một truyền thống, cũng thu được một cái tên.

Hội Túy Mộng.

Hôm nay là ngày đầu tiên hội Túy Mộng mở ra.

Rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đều tuôn đi vào, muốn mượn dịp này nhìn một chút tử đệ hạch tâm của ba đại gia tộc mà ngày thường rất khó nhìn thấy sẽ như thế nào.

Đương nhiên, có thể kéo chút quan hệ với bọn hắn thì không còn gì tốt hơn.

Chỉ có điều, bên phía vườn Túy Mộng đã sớm liệu đến loại tình huống này.

Vì để tránh cho quý khách bị quấy rầy, bọn hắn đã phân chia vườn Túy Mộng thành hai khu vực.

Tầng ngoài là nơi ở của tu sĩ bình thường.

Tầng trong mới là nơi ở của người xuất thân tương đối cao quý, hoặc tu sĩ trẻ tuổi hơi có chút danh khí, còn có một chút tuấn kiệt ưu tú từ nơi khác chạy tới.

Tỉ như thiếu niên da ngăm đen từ thành Hắc Thạch tới, còn có thiếu nữ cao ngạo từ thành Hoàng Diệp tới, đều ở trong đó.

Bọn hắn mang theo bằng hữu và người hầu, mỗi người chiếm một tòa đình nghỉ mát, mỗi người ung dung.

Bỗng nhiên, có người lên tiếng kinh hô.

- Người Lý gia tới!

Đám người quay đầu qua thì chỉ thấy mấy tu sĩ trẻ tuổi đang dạo bước mà đi.

Người đi đầu tiên, khí vũ hiên ngang, xem xét cũng không phải là hạng người hời hợt.

- Hắn chính là Lý Kỳ!

- Còn có Lý Nhiên, Lý Minh, Lý Tuyết Bình, ngoại trừ Lý Sanh Ca ra thì bốn người xuất chiến khác của Lý gia đều đã đến đông đủ.

Có người nhận ra bọn hắn.

Trước đó mấy ngày, ba đại gia tộc đã công bố danh sách xuất chiến của mỗi nhà.

Đây là lệ cũ, cũng vì sớm thêm nhiệt, hiển lộ rõ ràng lực ảnh hưởng của gia tộc.

Tên của mười lăm người dự thi đã sớm bị đám người ở đây biết rõ.

Dưới ánh mắt của mọi người, một đoàn người Lý gia dạo bước đi vào trong lương đình sớm đã chuẩn bị xong.

- Trời ạ, khí thế của Lý Kỳ này thật quá mạnh, hắn khẳng định đã đạt được tạo hóa gì rồi!

Có người kêu to lên.

Thiếu niên thành Hắc Thạch, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, thật sự là hắn cảm nhận được một áp lực không nhỏ từ trên người Lý Kỳ.

Nhưng thiếu nữ thành Hoàng Diệp kia chỉ nhẹ nhàng nhìn thoáng qua, mặt mũi đã tràn đầy khinh thường quay đầu đi chỗ khác.

- Kém xa.

Nàng không e dè nói.

Có chút tu sĩ thành Vân Tiêu vì thế mà cảm thấy phẫn nộ, nhưng lại không có cách nào phản bác.

Thành Hoàng Diệp người ta chính là mạnh hơn thành Vân Tiêu!

- Nhìn kìa! Người Đường gia tới, đó là Đường Thiếu Khanh!

Sau một lát, lại có người la lớn, hình như có chút dáng vẻ cố ý hô với thiếu nữ thành Hoàng Diệp.

Nhưng, cũng hoàn toàn đúng là hấp dẫn ánh mắt của nàng.

Một nhóm năm người xuất chiến của Đường gia đều đã đến.

Dẫn đầu là một thiếu niên vói gương mặt hơi tròn, cái đầu của hắn không cao, trong tay cầm một quạt xếp, trên mặt mang nụ cười ấm áp.

Bốn người khác theo thứ tự là Đường Niệm, Đường Mộng Tiên, Đường Không Hoa, Đường Oánh Oánh.

Tổng cộng có ba nam hai nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK