Mục lục
Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Hiểu Hiểu miết miệng:

- Thí luyện gì?

- Cái này.

Diệp Tùy Phong vỗ tay phát ra tiếng, lập tức, hoàn cảnh xung quanh hai người đã hoàn toàn thay đổi là một mảnh tối tăm mờ mịt.

Vô số con trùng màu xám bơi qua qua lại như con thoi, ngẫu nhiên có một bóng màu đen, cấp tốc lướt qua.

- Đây là nơi nào?

Diệp Hiểu Hiểu ngạc nhiên hỏi.

- Mộng Hư Giới, một thế giới xen giữa chân thực và hư ảo, ở chỗ này, ngươi có thể tùy tiện chơi.

Đối với Diệp Hiểu Hiểu, trước đó Diệp Tùy Phong đã nghĩ kỹ.

Nàng thích chơi thì để nàng chơi thôi.

Có đôi khi, chơi cũng là một loại năng lực.

- Nhưng nơi này có cái gì chơi vui?

Diệp Hiểu Hiểu hỏi.

- Hỏi rất hay. Đáng tiếc ta sẽ không cho ngươi đáp án.

Diệp Tùy Phong cười nói:

- Thí luyện của ngươi, chính là học được chơi ở chỗ này như thế nào?!

- Tốt, bắt đầu đi…

Nói xong, Diệp Tùy Phong trực tiếp chuồn mất, chỉ để lại một mình Diệp Hiểu Hiểu, sững sờ xuất thần nhìn đám trùng màu xám ở xa.

- Đại bá, ngươi bất công...!

………….

- Hao tốn không ít sức lực, cuối cùng cũng thu xếp xong cho năm “ngôi sao mới” trong nhà này.

Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, thành tựu sau này của năm người bọn hắn chí ít không thể kém hơn những thiên tài trong Truyện Ký Nhân Kiệt.

Về phần cuối cùng có thể đi bao xa thì vẫn phải xem tạo hóa của mỗi người bọn họ.

Từ trong Mộng Hư Giới đi ra, Diệp Tùy Phong tìm một quán ven đường ăn một bữa ngon, sau đó trở lại thư phòng của mình.

Đi đến thế giới này nhiều ngày như vậy, thật ra hắn phần lớn thời gian đều ở trong thư phòng.

Công pháp điển tịch, nhân vật truyền kỳ, kiến thức sơn thủy, truyền thuyết viễn cổ.

Chuyện liên quan tới tạo thành phiến đại lục này, hắn đã có một đường viền mơ hồ.

Đại lục này có rất nhiều tên, cách gọi ở rất nhiều nơi đều không giống nhau, nhưng có một xưng hô, từ xưa đến nay đều luôn xuất hiện.

- Đại Vũ giới.

Diện tích của thế giới này, rộng lớn đến vô biên vô hạn.

Từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể từ một đầu bên này đi đến một đầu bên kia của đại lục cái này.

Cho dù là liên quan tới truyền thuyết phương xa cũng chỉ là đôi câu vài lời thôi.

Thông qua rất nhiều thư tịch, Diệp Tùy Phong đại khái đã hiểu rõ, vị trí của thành Vân Tiêu chắc ở khu vực phương bắc trên phiến đại lục.

Nơi này tông môn phong phú, thế gia san sát.

Đa số đều lấy một tòa thành lớn làm hạch tâm, cộng thêm rất nhiều thành trì nhỏ kết hợp mà thành.

Một tổ chức tên là Liên Minh Cửu Thành, là thế lực tối cường thống trị khu vực này.

Quản lý thành Vân Tiêu chính là một thành viên của Liên Minh Cửu Thành.

Ở phía Bắc của Liên Minh bị chặn ngang bởi một đãy núi to lớn uốn lượn dài trăm vạn dặm, Thanh Cổ Cao Lãnh, vượt qua nó nữa chính là cánh đồng tuyết Phương Bắc.

Ở phía Đông của Liên Minh, là một nơi do rất nhiều quốc gia nhỏ tạo thành, nơi đó chiến hỏa bay tán loạn, gần như mỗi Thiên Đô đều có chiến tranh.

Nhưng một khi có thế lực từ ngoài đến xâm lược, bọn hắn lại sẽ phối hợp lại với nhau, hợp lực ngăn cản kẻ địch của bọn hắn.

Trên sách nói, văn hóa ở nơi đó hoàn toàn khác với Liên Minh Cửu Thành.

Diệp Tùy Phong dự định lúc rảnh rỗi phải đi đến đó dạo một vòng.

Ở phía Tây của Liên Minh thì là một vùng đất hoang vu khô hạn rất lớn.

Nơi đây rất ít người, nhưng tràn đầy thần bí.

Nghe nói người bên này đặc biệt ưa thích dùng vải buộc đầu của mình lại, chỉ lộ ra ngoài một đôi mắt.

Rất thú vị

Mà phía Nam của Liên Minh Cửu Thành lại là một bộ dáng khác.

Văn hóa ở đây cơ bản giống với liên minh, nhưng kết cấu tổ chức lại là hoàn toàn ngược lại.

Liên minh lấy thành trì làm hạch tâm, thế gia cường đại chưởng quản quyền lợi của thành trì, tông môn ở trong liên minh có địa vị khá kém.

Lấy thành Vân Tiêu mà nói, mặc dù xung quanh có mười tông môn, nhưng một tông mông lớn nhất trong đó, chưởng môn cũng mới có tu vi Trúc Cơ kỳ mà thôi.

Nhưng ở phía Nam của Liên Minh, địa vị của tông môn và thế gia hoàn toàn ngược lại.

Nơi đó hạch tâm là các loại siêu cấp tông môn ở trong Linh Sơn, núi lớn.

Tất cả quyền lợi và chính quyền của thế gia, quốc gia đều là bám vào trên người tông môn.

Đệ tử tông môn ra ngoài, đơn giản giống như hoàng tử của đại đế quốc nào đó giá lâm, mặt bài to đến dọa người.

- Hôm nào có thời gian, nhất định phải đến những nơi này đi dạo.

Diệp Tùy Phong âm thầm quyết định.

Đã đi tới Đại Vũ giới, nếu không đi đến mỗi một góc thì chẳng phải là hái hoa không được sao.

Thông qua thư tịch, hắn đại khái hiểu rõ cơ cấu tổ chức của Đại Vũ giới.

Mà thông qua đọc các loại công pháp điển tịch khác nhau, Diệp Tùy Phong cũng có lý giải càng thêm thâm hậu đối với hệ thống tu luyện của thế giới này.

Có thể nói, hắn đã hoàn toàn thấy rõ bản chất của công pháp.

Bất kỳ công pháp gì, chỉ cần xem một lần thì có thể trong nháy mắt đại thành, thậm chí còn có thể sửa chữa cho nó, biến thành pháp quyết càng cường đại hơn.

Không sai, hắn chính là người như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK